Sau khi thi châm xong, Huyên Huyên có chút tiếc nuối khi phải di rời bộ ngực của mình ra khỏi mặt Lãnh Thần Duyệt. Cô cũng sợ hắn bị ngột thở , mà đi sớm thì phải làm sao.
Sau khi rút châm ra, cô cẩn thận gói lại trong bọc. Lông này chau lại, hướng Lãnh Thần Duyệt lên tiếng.
" Phụ thân, người uống xong bát thuốc này. Không tới một tháng bệnh tình sẽ khỏi hẳn.
" Người nghĩ ngơi đi, ngày mai nữ nhi lại tới giúp người thi châm.
" Được, vất vả cho con rồi ! sắc trời đã tối cũng nên sớm trở về nghĩ ngơi.
Lãnh Thần Duyệt vừa nói, tay ở trong chăn hơi che lại hạ thân của mình. Bị bộ ngực kia đè cả buổi, khiến hạ thân hắn đã sớm ngạnh lên một khối.
Huyên Huyên khẽ đảo mắt nhìn xuống hạ thân hắn. Cô mĩm cười sáng lạng rời đi. Bởi cô hiểu rõ tính cách cứng ngắc của Lãnh Thần Duyệt.
Vẫn còn thơi gian sợ gì không câu dẫn được hắn, dục tốc thì bất đạt. Nghĩ thông xuốt Huyên Huyên trở về viện của mình, tâm trạng cô vui vẻ không ít.
Trở lại phòng, lúc này Huyên Huyên mới có thời gian đánh giá Lãnh Thần Duyệt. Tuy hắn ở tuổi 40 nhưng do thân thể cường tráng, lại được bảo dưỡng tốt.
Thoạt nhìn cũng chỉ như 30, khắp người toát ra hàn khí, gương mặt điển trai. Lại có chưt thăng trầm do nhiều lần chiến đấu trên xa trường.
--------------
Ba ngày sau Lãnh Thần Duyệt cho gọi Huyên Huyên vào. Vừa bước vào thư phòng, thì hắn đã đi vào vấn đề chính.
" Thế Tử Phi, chắc con cũng rõ tình hình hiện nay. Nhi tử ta đã chết, ta muốn sau khi khỏi bệnh.
" Sẽ xin Hoàng Thượng ân chuẩn cho con trở về phủ ngự sử, dù gì con vẫn là cô nương còn trinh tiết.
" Không thể phí hoài thanh xuân ở phủ vương gia cùng lão già này được.
Nghe tới đây Huyên Huyên vội vã quỳ xuống, hai tay ôm chặt lấy chân Lãnh Thần Duyệt. Bộ ngực căng tròn dán sát vào chân hắn.
Gương mặt nhiễm hồng, nước mắt chảy xuống đôi gò má phấn hồng.
" Phụ thân, nữ nhi đã là người vương phủ chết làm ma vương phủ. Cầu người đừng đưa nữ nhi trở về.
( Chú thích : =)) Bởi vì đây là hôn sự do hoàng thượng tứ hôn, nên muốn li thân cần phải có sự đồng ý của anh hoàng thượng đẹp zai )