Khi Huyên Huyên rời khỏi, bất giác Lãnh Thần Duyệt đưa bàn tay chạm vào đầu Huyên Huyên lên ngửi. Quả thật rất thơm, mùi hương này khiến hắn dễ chịu hơn nữa còn rất dạo dực.
Lãnh Thần Duyệt ngẩn người, tự trách mình có ý nghĩ không phải với Huyên Huyên. Rất nhanh hắn điều chỉnh sắc mặt, vào trạng thái cấm dục của mình.
Cho tới chiều muộn Huyên Huyên hoàn toàn được chuyển vào trong Hỷ Lai Viện. Tiểu Xuân đi theo sau có chút tò mò, nhưng không dám hỏi.
Ở viện Thế Tử Phi đang rất tốt đẹp, sao lại chuyển tới Hỷ Lai Viện làm gì? hơn nữa cảnh quan ở đây không đẹp. Hay Thế Tử Phi muốn dọn đi, để vơi đi nỗi nhớ Thế Tử?
Huyên Huyên nhìn qua ánh mắt của Tiểu Xuân , dường như hiểu ra vấn đề. Cô nhẹ nhàng mở miệng giải thích.
" Ta tạm thời chuyển tới Hỷ Lai Viện để tiện quan sát bệnh tình của Vương Gia.
" Lát em giúp ta sắc một thang thuốc, làm đúng như trong này.
Nói xong Huyên Huyên đưa cho Tiểu Xuân một tờ giấy. Tiểu Xuân hơi kinh ngạc, Thế Tử Phi từ khi nào biết chữa bệnh?
Tiểu Xuân chỉ dám nghi ngờ ở trong lòng, sau đó nhận lệnh mà làm.
2 canh giờ sau Huyên Huyên dùng xong bữa tối. Thì trong tay cô bưng chén thuốc mới được sắc xong, trong vạt áo có bộ châm mà hệ thống đưa.
Từ Hỷ Lai Viện tới Trung Kiền Viện khoảng cách không xa. Đi một hồi đã tới.
Vừa đến nơi Huyên Huyên đã nhìn thấy bên ngoài có mấy vị đại phu đang vò đầu bứt tóc. Nha hoàn bên ngoài đều rụt đầu lại, không dám nhìn vào bên trong viện.
Huyên Huyên lướt qua không để ý bọn họ, nha hoàn thấy cô liền khom người hành lễ. Giúp cô đẩy cửa vào trong phòng.
" Thế Tử Phi --"
" Ừm " Chứng đau đầu của Vương Gia lại tái phát ?
" Dạ -- Thế Tử Phi người mau vào xem cho Vương Gia :" Một nha hoàn cất giọng run run lên.
" Được , các ngươi ở ngoài này. Ta không gọi thì không cần vào bên trong, tránh làm phiền ta.
" Chúng nô tì đã rõ :" Toàn bộ nha hoàn cung kính hàng lễ, đông thang lên tiếng.
Huyên Huyên gật gật đầu, bước vào bên trong phòng. Liền thấy Lãnh Thần Duyệt tự đấm lên đầu mình một cách mạnh bạo.
Xung quanh một mảnh đổ vỡ, hầu như thứ gì có thể đập được hắn đều quăng xuống sàn.
" Phụ thân, nữ nhi đến xem bệnh giúp người :" Rứt lời cô tới gần Lãnh Thần Duyệt, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào trán hắn, liền bị hất ra.
" Hừ! Đừng đụng vào ta.. đầu ta đau quá.. a... a......
Lãnh Thần Duyệt quằn quại đập đầu liên tục xuống bàn. Huyên Huyên hơi kinh hách, chỉ mới đau đầu thôi mà tên nam chủ này như bị bệnh dại vậy.