Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Phép Thuật Tại Thế Giới Song Song

Chương 8: Tập luyện.




Chương 8: Tập luyện.

"Cậu đến muộn đấy, lớp học đã kết thúc 15 phút trước, tôi nhứ rằng mình đã bảo cậu đến thẳng đây ngay sau giờ học, cậu nãy giờ đã đi đâu đấy ?" Cô Camille chào đón cậu với tâm trạng khá tệ.

"Xin lỗi, nhưng một số người đã chặn đường em, ngăn cản em rời đi, em thậm chí còn bị Kayn thách thức một cuộc chiến." Ryuki thở dài.

"Kayn? Tôi đoán cậu ta vẫn còn tức giận về những gì cậu đã làm với cậu ấy."

"Em đã làm gì cậu ta ?" Ryuki hỏi với vẻ mặt tò mò.

"Cậu đã đ·ánh đ·ập cậu ta trước toàn trường và cậu ta đã nằm liệt giường cả tuần vì c·hấn t·hương trên người."

"Ha ha ha! Đáng đời hắn!" Ryuki vui vẻ cười thành tiếng.

Sau đó, cậu nhớ rằng cậu đã đồng ý chiến đấu với Kayn.

"Em tự hỏi liệu mình có thể làm điều đó trong một tháng nữa không... Rốt cuộc thì em đã đồng ý lời thách đấu với cậu ta." Ryuki thở dài.

"Cậu cái gì? Tôi đã bảo cậu đừng gây chú ý nhiều kia mà!” Cô Camille cau mày khi biết về cuộc chiến của cậu ta với Kayn.

"Hắn ta đã đe dọa sẽ đánh em trước mặt các học viên! Em cũng không phải là người thúc đẩy việc này! Đừng lo lắng nhiều, em vẫn có cả tháng để chuẩn bị!" Ryuki thản nhiên nói.

"Kayn được xếp hạng vào top 200 trong toàn bộ học viện khi có hơn 10,000 học viên phép thuật trong học viện này, cậu sẽ không đánh bại cậu ta ngay cả khi cậu được cho chuẩn bị cả năm.” Cô Camille nói với giọng thờ ơ.

"K-Không thể nào..." Sắc mặt Ryuki lập tức tái nhợt.

Cô Camille lắc đầu và thở dài: "Đó chỉ là khi cậu thực sự là một người bình thường, đi theo tôi."

"Chúng ta đi đâu vậy ?" Ryuki nghi vấn.

"Để đào tạo, tất nhiên rồi, còn có thể là gì." Cô ấy nhúng vai nói.



"Bây giờ ?!"

"Cậu có muốn giành chiến thắng trước Kayn hay không ? Tôi cũng không quan tâm đâu nếu như cậu bị g·iết bởi Kayn đâu, như cậu biết đấy.” Cô Camille nheo mắt lại nhìn anh.

Ryuki lo lắng nuốt nước bọt.

"Được rồi, bắt đầu thì bắt đầu..." Cậu ta nói với giọng chán nản vào giây phút tiếp theo.

Sau khi rời khỏi bệnh xá, Ryuki đi theo cô Camille ra ngoài, họ đi bộ trong khoảng mười phút cho đến khi họ đến một ngôi nhà tròn rất lớn.

"Đây là trung tâm huấn luyện, đây là nơi học viên có thể đến để rèn luyện phép thuật của họ và những thứ khác." Cô Camille đã giới thiệu nơi này với cậu ta.

Trong thế giới cũ của Ryuki, trung tâm huấn luyện này sẽ là một phòng tập thể dục.

Họ bước vào tòa nhà ngay sau đó.

Khi vào bên trong, cô Camille đưa Ryuki đến một căn phòng riêng, nội thất của căn phòng được làm bằng thép và nó có kích thước của một phòng học.

"Em sẽ tập luyện như thế nào?" Ryuki hỏi.

"Còn gì nữa sao ? Để duy trì vẻ ngoài của mình, cậu sẽ cần phải học cách sử dụng kiếm thuật, giống như Ryuki cũ.” Cô Camille vừa nói vừa khóa cửa phòng.

Ryuki nhìn xung quanh căn phòng rộng rãi nhưng trống rỗng: "Em không thấy bất kỳ thanh kiếm nào xung quanh đây."

"Đây." Giọng cô vang lên.

Ryuki quay lại nhìn cô Camille sau khi nghe thấy giọng nói của cô và trước sự ngạc nhiên của cậu, cô đột nhiên cầm một thanh kiếm.

"Cái gì? Cô lấy nó từ đâu ra thể ?" Ryuki hỏi.



Cô Camille lật lòng bàn tay rồi nói: "Phép thuật không gian."

Ryuki sau đó quan sát khi cô Camille đưa thanh kiếm vào cái lỗ nhỏ đột nhiên xuất hiện trên đầu lòng bàn tay cô, gần như thể cô đã tách không gian ra.

Thanh kiếm biến mất vào lỗ hổng mà không cần bất kỳ cản trở nào.

"Với phép thuật không gian này, tôi có thể cắt không gian để mở ra và lưu trữ những vật vô tri vô giác vào một chiều không gian khác mà chỉ có tôi mới có thể truy cập được." Cô Camille giải thích khi cô lấy thanh kiếm ra khỏi lỗ đen.

"Hay thật, rất là tuyệt vời!" Ánh mắt Ryuki lóe lên vẻ hưng phấn.

Những gì cậu ấy chứng kiến vừa rồi trông giống như nó thuộc về một cuốn tiểu thuyết hoặc bộ phim giả tưởng!

"Thay vì học kiếm thuật, nếu em học phép thuật thì sao?! Kayn là một pháp sư phải không ? Nó sẽ chỉ có ý nghĩa nếu tôi chiến đấu với cậu ta bằng phép thuật mà không phải là một thanh kiếm!” Ryuki đột nhiên đề nghị.

Cô Camille cau mày nói nói: "Cậu lại quên à ? Ryuki không thể sử dụng phép thuật! Nếu cậu đột nhiên sử dụng phép thuật, mọi người sẽ trở nên nghi ngờ về danh tính của cậu và chúng ta thậm chí không biết liệu cậu có thể sử dụng phép thuật hay không.”

Ryuki thở dài: "Em nhớ rất rõ, em chỉ thực sự muốn thử sử dụng phép thuật, đó là tất cả.”

"Nếu cậu có thể đạt đến một trình độ kiếm thuật nhất định trong thời gian ngắn, tôi sẽ dạy cậu cách sử dụng phép thuật." Cô Camille đột nhiên nói.

Tất nhiên, mục đích thực sự của cô là thúc đẩy Ryuki học kiếm thuật.

"Đó là một lời hứa đấy! Em phải học kiếm thuật như thế nào mới gọi là tốt và trong bao lâu ?!" Ryuki lập tức hỏi.

"Cậu không cần phải biết điều đó, tôi sẽ cho cậu biết khi cậu đạt được mục tiêu đó... nếu cậu thậm chí đạt được nó."

"Thỏa thuận!"

Cô Camille đưa cho cậu ta thanh kiếm thép rồi nói: "Chúng ta sẽ bắt đầu với những kỹ thuật cơ bản nhất, vung kiếm thẳng trước mặt cậu vài lần đi."



Ryuki nắm lấy thanh kiếm nặng khoảng 2kg và ngay lập tức bắt đầu vung nó bằng tất cả sức mạnh của mình.

Mặc dù nhìn thấy nhiều sai lầm trong nháy mắt, cô Camille đã không ngăn cản Ryuki cho đến khi cậu vung kiếm hàng chục lần.

"Được rồi, bây giờ cậu có thể dừng lại."

"Phù, thật là mệt mỏi..." Ryuki thở dài sau đó.

"Tôi không ngạc nhiên, vì cậu đã vung kiếm với tất cả sức mạnh của mình mỗi lần." Cô Camille nói.

Và cô ấy tiếp tục: "Cậu đã đặt quá nhiều sức mạnh vào nó, cậu đang sử dụng một thanh kiếm, không phải là một cây gậy, điều quan trọng nhất khi nói đến thanh kiếm là tốc độ và độ chính xác."

"Để tôi cho cậu xem." Cô Camille lấy ra một thanh kiếm khác bằng phép thuật không gian của mình và bắt đầu vung nó.

"Hô…" Ryuki sau đó hoàn toàn bị mê hoặc bởi những động tác duyên dáng của cô.

Mỗi đòn đánh của cô đều có cảm giác nhẹ nhàng như một chiếc lông vũ, cậu có thể cảm nhận được độ sắc bén của lưỡi kiếm mặc dù cậu ở cách xa nó.

Hơn nữa, động tác của cô cảm thấy tự nhiên như nước chảy mây trôi, không có động tác dư thừa nào và có vẻ như cô ấy đang làm điều đó mà không cần bất kỳ sự cản trở nào.

"Cậu có thể nhìn thấy sự khác biệt giữa cách vung kiếm của tôi và của cậu không?" Cô ấy hỏi cậu ta sau đó.

"Vâng, cách vung kiếm của co cảm thấy nhẹ như một chiếc lông vũ trong khi của em cảm thấy nặng nề một cách bất thường và chuyển động của cô nhanh chóng và chính xác trong khi của em thì cứng nhắc và lúng túng.”

Cô Camille nheo mắt lại nhìn cậu, cô nghĩ thầm” Nếu cậu ấy có thể nhìn thấy sự khác biệt nhanh như vậy, cậu ấy không hẳn là vô vọng. Trên thực tế, cậu ấy có một số đôi mắt sắc bén.”

"Rất tốt. Vì cậu biết sai lầm của mình, hãy tiếp tục và sửa chữa nó. Lần này tôi sẽ không ngăn cản cậu, cho nên hãy tiếp tục vung thanh kiếm đó cho đến khi cậu hài lòng." Cô ấy nói với cậu ấy một lúc sau đó.

Ryuki gật đầu, không hỏi bất kỳ câu hỏi nào, cậu lại bắt đầu vung kiếm.

Lần này, cậu ta không dồn hết sức lực vào những cú vung tay và cậu ta cố gắng bắt chước động tác của cô Camille.

Vài phút sau, cô Camille nói: "Đừng chỉ sao chép chuyển động của tôi, cậu cần phải hiểu lý do đằng sau những động tác này trước tiên, nếu không cậu sẽ không bao giờ thực sự cải thiện. Siết chặt tay cầm kiếm và ngừng chỉ sử dụng vai của cậu để vung kiếm. Sử dụng toàn bộ cánh tay và cơ thể của cậu là tốt nhất, cậu sẽ có thể vung kiếm nhiều hơn và tiêu tốn ít năng lượng hơn theo cách đó."

"Vâng!" Ryuki lắng nghe lời khuyên của cô và điều chỉnh hành động của mình cho phù hợp.