Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Phép Thuật Tại Thế Giới Song Song

Chương 17: Cổ vật ma thuật




Chương 17: Cổ vật ma thuật

Một thời gian sau, Ryuki đến lớp học của mình trong ba phút trước khi giáo viên chủ nhiệm bắt đầu.

"Chào buổi sáng, Ryuki!" Các bạn cùng lớp chào đón cậu bằng nụ cười rạng rỡ ngay khi cậu bước qua cánh cửa.

"Chào buổi sáng, mọi người." Ryuki chào đón họ trở lại với một nụ cười cứng nhắc, điều này thực sự cảm thấy khó xử vì cậu ấy không bao giờ phải đáp lại lời chào của các bạn cùng lớp trong thế giới cũ của mình.

"Tối hôm qua cậu ngủ ngon không, Ryuki?" Một trong những học viên hỏi cậu ta.

"Vâng, tôi ngủ như c·hết vậy." Ryuki gật đầu.

"Tốt cho cậu, tôi biết mình sẽ không thể ngủ ngon khi biết rằng tôi sẽ chiến đấu với Kayn trong một tháng nữa."

‘C·hết tiệt, tại sao cậu phải đưa ra một chủ đề khó chịu như vậy vào sáng sớm như thế ?’ Ryuki kêu lên trong nội tâm.

"Cậu sẽ chiến đấu với Kayn trong một tháng nữa ư ? Thật là một bất ngờ, tôi nghĩ cậu không đánh lại hắn ta đâu, hắn rất cuồng chiến đấy." Lilith cho biết sau khi nghe về việc thách đấu của cậu với Kayn lần đầu tiên.

"Tôi biết cậu tài năng, nhưng ngay cả với tài năng của cậu thì vẫn cần phải luyện tập chăm chỉ nếu cậu muốn đánh bại một người như Kayn trong một tháng, hắn là người có hơn 15 năm kinh nghiệm với phép thuật và chiến đấu trong khi cậu thì chỉ mới bắt đầu vào ngày hôm qua.”

"Tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi sẽ phải chiến đấu với cậu ta cho dù tôi có chấp nhận thử thách của cậu ta hay không. Sự khác biệt duy nhất là tôi phải chiến đấu với hắn vào 1 tháng sau, hoặc nếu tôi từ chối thì hắn ta sẽ chiến đấu với tôi ngay bây giờ." Ryuki thở dài với giọng trầm thấp.

"Đừng lo lắng. Chỉ cần cậu có tôi làm thầy, cậu sẽ có thể đánh bại Kayn trong một tháng nữa!" Lilith nói một cách tự tin.

‘Mặc dù cô đang dạy tôi phép thuật và tôi không thể sử dụng phép thuật ở nơi công cộng sao ?’ Ryuki lắc đầu trong nội tâm.

Sau khi trở về thực tại, Giáo sư Jasmine bắt đầu lớp học đầu tiên của họ.

"Ryuki, cậu có thể giải bài toán này không ?" Jasmine đã chọn Ryuki cho câu hỏi đầu tiên của họ trong ngày.

"Vâng." Ryuki đứng dậy và đi lên bảng.



Cậu ta trở lại chỗ ngồi của mình một lúc sau đó sau khi để lại một câu trả lời hoàn hảo trên bảng.

‘Như mình nghĩ... Màn biểu hiện của cậu ta ngày hôm qua không chỉ là một sự may mắn! Cậu ấy bằng cách nào đó đã trở nên thông minh hơn!’ Jasmine cổ vũ trong lòng.

Mặc dù không thông minh trong lớp học trước đây, Ryuki vẫn cố gắng trở thành học viên yêu thích của cô ấy.

Bây giờ cậu ấy đã thông minh, ấn tượng của cô ấy về cậu ta đã tăng lên gấp vài lần!

Thời gian trôi qua rất nhanh, và trước khi Ryuki nhận ra thì đã đến lúc phải về nhà.

"Cuối tuần bắt đầu vào ngày mai, nếu các em đang có kế hoạch rời khỏi khuôn viên trường học, hãy nhớ thông báo cho học viện và trả phòng ở cổng nha. Chúc vui vẻ." Jasmine nói với các học viên trước khi rời khỏi lớp học.

"Cậu sẽ làm gì vào cuối tuần Ryuki ?" Các học viên hỏi cậu ta.

"Cậu muốn đi chơi không ? Tôi biết một nơi tuyệt vời gần học viện của chúng ta.”

"Xin lỗi, nhưng tôi đã có kế hoạch với cô Camille." Ryuki nói với họ với một nụ cười xin lỗi.

"Hả? Y tá của học viện ? Tại sao?"

"Cô ấy chịu trách nhiệm phục hồi sức khỏe cho tôi." Ryuki đưa ra cho họ một cái cớ ngẫu nhiên nhưng dễ hiểu: "Và tôi cũng phải chuẩn bị cho cuộc chiến với Kayn."

"Tôi hiểu rồi... Vậy thì chúng tôi sẽ làm phiền cậu vào lúc khác. Chúc may mắn, Ryuki!" Các học viên không còn làm phiền cậu ta nữa.

Ryuki không nán lại trong lớp học và ngay lập tức đi đến trung tâm huấn luyện, nơi cô Camille đang đợi.

"Cậu cảm thấy thế nào rồi ?" Cô Camille hỏi cậu ta.



"Rất đau." Ryuki nói.

"Tốt. Điều đó có nghĩa là cậu đang phát triển." Cô ấy nhẹ gật đầu.

Ryuki theo cô đến một phòng huấn luyện riêng ngay sau đó.

"Vì hôm qua chúng ta đã tập luyện phần thân trên của cậu, hôm nay chúng ta sẽ tập luyện phần thân dưới của cậu. Tôi muốn cậu chạy nước rút quanh phòng cho đến khi cậu không thể nhấc chân lên nữa, điều này sẽ giúp cậu nhanh chóng có được sức bền hơn."

"Em hiểu rồi." Ryuki nói mà không phàn nàn.

"Trước khi cậu bắt đầu, hãy đeo những thứ này quanh cổ tay và mắt cá chân của bạn."

Cô Camille đưa cho cậu bốn chiếc vòng tay kim loại màu xanh lá cây.

"Đây là cái gì ?" Ryuki hỏi.

"Chúng là những tạo tác ma thuật cấp F sẽ tăng cường sức bền và sức chịu đựng của cậu, cho phép cậu luyện tập lâu hơn."

"Đây không phải là g·ian l·ận sao? Rốt cuộc thì em đang tăng cường sức chịu đựng của mình một cách giả tạo."

"Không phải. Hơi có chút rắc rối để giải thích nó, vì vậy tôi sẽ không giải thích thêm. Tuy nhiên, tôi sẽ nói rằng đây là một phương pháp đào tạo rất phổ biến được sử dụng bởi tất cả những người có thể mua được những tạo vật này".

"Chúng có giá bao nhiêu ?" Ryuki hỏi vì tò mò.

"20,000$ cho mỗi cái." Cô Camille thản nhiên nói.

"Cái gì ?! Vì vậy em sẽ tập luyện với 80.000$ trên mỗi tay chân mình ?! Nếu em chạy bộ và vô tình phá vỡ chúng trong quá trình đào tạo, tốt hơn hết cô không nên mong đợi em trả tiền cho chúng đấy!”

"Tôi sẽ không, dù sao thì trường cũng có rất nhiều mấy thứ này.”

"Đó không phải là vấn đề ở đây..." Ryuki thở dài.



Là một người sinh ra trong một gia đình khá giả, 80,000$ là một số tiền khổng lồ khiến cậu ta mất nhiều năm làm việc và tiết kiệm để thu thập, nhưng giờ cậu ta sẽ đeo thiết bị trị giá nhiều như vậy chỉ để đào tạo, nó chỉ đơn giản là không thể hiểu được.

"Nếu cậu không muốn sử dụng chúng và làm cho mọi thứ trở nên khó khăn hơn với chính mình thì cậu có thể trả lại." Cô Camille vừa nói vừa ra hiệu cho cậu ta trả lại các tạo vật.

"A-Ai đã nói bất cứ điều gì về việc không sử dụng chúng chứ ?" Ryuki nhanh chóng đeo cả bốn tạo vật, một cái trên mỗi chi và cậu bắt đầu chạy vòng quanh phòng với tốc độ tối đa.

Một giờ sau, Ryuki ngạc nhiên khi thấy mình vẫn đang chạy mà không biết mệt là gì.

Thông thường, cậu sẽ hết hơi sau vài phút chạy nước rút với tốc độ tối đa của mình, nhưng giờ cậu ta đã có thể chạy cả giờ mà không gặp nhiều khó khăn.

Những tạo vật ma thuật này thật tuyệt vời! Mình cảm thấy như thể mình có thể chạy vòng quanh thế giới miễn là có chúng trên người!’ Ryuki thậm chí còn có động lực hơn để tập luyện với những món đồ chơi mới này.

Sau khi chạy nước rút thêm hai giờ nữa, Ryuki cuối cùng đã gục ngã trên sàn khi cậu cạn kiệt tất cả sức chịu đựng của mình.

"Ba giờ sao ? Lần đầu tiên cũng không tệ lắm." Cô Camille tiếp cận cậu ta.

Cô tiếp tục lấy thứ gì đó từ kho lưu trữ không gian của mình và đặt nó trên sàn nhà trước mặt Ryuki.

"Đây là cái gì ?" Ryuki hỏi cô ấy sau khi nhìn thấy món đồ, đó là một chai thủy tinh trong suốt với một loại chất lỏng màu xanh lá cây nào đó bên trong.

"Đó là một lọ thuốc tăng lực, nó sẽ làm tăng tỷ lệ phục hồi sức lực của cậu. cậu sẽ trở lại với năng lượng đầy đủ trong 15 phút sau khi uống nó." Cô Camille giải thích.

"Trời ạ! Thế giới này thật tuyệt vời! Giờ em không có thắc mắc tại sao mọi người đều mạnh mẽ như vậy! Chỉ cần có lọ thuốc tăng lực này, em có thể luyện tập cả ngày mà không bị cạn kiệt năng lượng!" Ryuki hào hứng nói.

Tuy nhiên, cô Camille lắc đầu nói: "Cơ thể của cậu hiện tại quá yếu, vì vậy cậu sẽ chỉ có thể uống một trong những thứ này sau mỗi 12 tiếng mà thôi."

"Mặc dù vậy, đó vẫn là ba giờ tập luyện thêm mỗi ngày!" Ryuki ngay lập tức uống lọ thuốc tăng lực này và chờ đợi sức lực của mình hồi phục.

Mười lăm phút sau, cậu trở lại việc chạy vòng quanh phòng thêm ba giờ nữa.

Trong khi đó, cô Camille tiếp tục đọc cuốn sách của mình gần cửa trong khi chờ cậu hoàn thành.