Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Phép Thuật Tại Thế Giới Song Song

Chương 16: Thăm dò.




Chương 16: Thăm dò.

Bên trong bệnh xá, Lily có thể nhìn thấy một dáng người thanh cao và trưởng thành đang đứng bên cửa sổ.

"Em đã kiểm tra cơ thể của Ryuki giống như cô đã nhờ, cô Camille." Lily nói sau khi đóng cửa lại sau lưng cô ấy.

"Cảm ơn em, cô chỉ có thể dựa vào em vì em là người duy nhất trong ngôi trường này có thể biết liệu ai đó có phải là một xác c·hết hồi sinh hay không. Kết quả như thế nào ?" Cô Camille hỏi.

"Trước khi em nói cho cô biết kết quả, cô có nhớ thỏa thuận của chúng ta không ? Em không có làm việc này vì mục đích từ thiện." Lily nói.

"Tất nhiên, cô có nó ở đây với mình.” Cô Camille đưa cho Lily xem món đồ trên tay.

"Necklace of the Dead, đó là một cổ vật ma thuật cấp B giúp tăng cường tất cả các phép thuật Chiêu Hồn, giờ nói cho cô biết kết quả và nó sẽ là của em.” Cô Camille yêu cầu.

Lily hít một hơi thật sâu rồi nói: "Ryuki không phải là một xác c·hết được hồi sinh, cơ thể của cậu ấy hoàn toàn đầy sức sống."

"Em chắc chắn chứ ?" Cô Camille hơi cau mày.

"100%. Tuy nhiên, có một chút khác biệt trong cơ thể của cậu ấy.” Lily ngẫm nghĩ.

"Đó là cái gì ?" Cô Camille hỏi.

"Có dấu vết của Ám Ma Pháp bên trong cơ thể cậu ta, có lẽ gần đây cậu ta đã sử dụng Ám Ma Pháp hoặc là cậu ta đã bị Ám Ma Pháp t·ấn c·ông. Nói như vậy, lượng mana trong cơ thể cậu ta không thể là kết quả của phép hồi sinh, vì vậy cô không cần phải lo lắng về điều đó.” Lily trả lời.

Cô Camille suy ngẫm về trí thông minh của Lily.

‘Dấu vết của Ám Ma Pháp...Rất có thể xảy ra nhờ vào cuộc kiểm tra ngày hôm nay ? Nó có lý vì cậu ta có mối tương thích ma thuật với Ám Ma Pháp.’ Cô Camille nghĩ thầm.

"Còn gì nữa không?" Cô Camille hỏi một lúc sau đó.

"Không, đó là tất cả thông tin em có." Lily lắc đầu.

Cô Camille nheo mắt lại nhìn Lily: "Nếu cô phát hiện ra rằng em đang nói dối cô hoặc giữ lại thông tin, cô sẽ quay lại tìm em sau đó, em có hiểu không?"



Lily lộ ra một nụ cười lạnh lùng trên khuôn mặt thanh tú của mình: "Cô không quên một chuyện khác chứ ? Rằng em không được phép nói với bất cứ ai về thỏa thuận của chúng ta ?”

Cô Camille khịt mũi trước khi ném Necklace of the Dead về hướng của Lily.

Lily nhanh chóng đi bắt lấy cổ vật ma thuật.

"Này! Thật là nguy hiểm…"

Lily cố gắng phàn nàn, nhưng giống như một hồn ma, cô Camille đột nhiên biến mất khỏi phòng.

"Ryuki sao ? Tại sao cô lại quan tâm đến cậu ta nhiều như vậy ? Nghĩ rằng việc cô ấy sẽ sẵn sàng đưa ra cái giá với một cổ vật ma thuật cấp B chỉ để xác nhận rằng cậu ta không phải là một xác c·hết được hồi sinh... Thật đáng ngạc nhiên làm sao." Lily không nán lại quanh bệnh xá và rời đi ngay sau đó.

-----

Trở lại ký túc xá cũ, Ryuki nằm trên giường và chuẩn bị đi ngủ.

‘Điều gì sẽ xảy ra nếu mình thức dậy và thấy mình trở lại thế giới cũ vào ngày mai ? Điều gì sẽ xảy ra nếu tất cả chỉ là một giấc mơ thực sự ?’ Ryuki không thể không có những suy nghĩ này.

Mặc dù chỉ ở trên thế giới này chưa đầy một ngày, nhưng cậu ấy đã trở nên thích nó.

"Nhân tiện, tôi thực sự hy vọng cô sẽ không nhìn tôi ngủ cả đêm." Ryuki nhìn Lilith, người đang lơ lửng ngay phía trên cậu ta và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cậu ta.

"Tại sao không chứ ? Cậu khá đẹp trai đối với một con người, trùng hợp cũng là mẫu người mà tôi thích." Cô ấy nói với giọng trêu chọc.

"Một con người ?" Ryuki nhướng mày: "Tại sao cô lại nói như thể cô không phải là một con người? Ý tôi là, bây giờ cô là một ma nữ, nhưng về mặt kỹ thuật thì cô vẫn là con người phải không ?”

Tuy nhiên, Lilith đã không trả lời cậu ta, vì cô ấy quá bận rộn nhìn chằm chằm vào cậu ta với đôi mắt mở to.

"Cậu không biết sao ?" Cô hỏi cậu sau một lúc im lặng.

"Biết cái gì chứ ?" Ryuki khó hiểu.



Sau đó Lilith nhận ra điều gì đó và lẩm bẩm: "Ồ, đúng rồi, cậu đến từ một thế giới khác nơi ma cà rồng không tồn tại trong thế giới đó.”

"Hả ? Ma cà rồng ?" Ryuki sững sốt trong giây lát.

Khi Lilith đề cập đến ma cà rồng, Ryuki đột nhiên nhớ lại những gì cô Camille đã nói với cậu vào đầu ngày hôm nay.

‘Ma cà rồng trông giống hệt con người, nhưng chúng có mái tóc trắng và đôi mắt đỏ.’

"C-cô là ma cà rồng ?" Ryuki sững sờ nói.

Bởi vì Lilith rất giống một con người, cho dù đó là ngoại hình hay tính cách của cô ấy, trong tiềm thức của cậu tự nhiên đối xử với cô ấy như một người con người bất chấp những nét độc đáo của cô ấy.

Lilith gật đầu với một nụ cười tự hào: "Đúng vậy. Tôi là ma cà rồng, nghĩ rằng cậu đã không nhận ra được nó cho đến bây giờ thật kì lạ.”

"Cô Camille đã nói với tôi, nhưng tôi đã quên mất..." Ryuki gãi gãi đầu.

"Quên sao ? Mặc dù trí nhớ của cậu đủ tuyệt vời để ghi nhớ ngay lập tức các vòng tròn phép thuật ? Tôi không tin điều đó." Lilith nheo mắt.

"Ngay cả khi tôi có trí nhớ hoàn hảo, không thể tránh khỏi việc tôi sẽ quên một số điều nhỏ nhặt! Hôm nay tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều thứ, vì thế đầu tôi hơi choáng ngợp vào lúc này." Ryuki đáp.

"Vậy sao ?” Lilith tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cậu trong im lặng với vẻ mặt suy ngẫm.

"Có gì sao ?" Ryuki quyết định hỏi cô ấy.

"Bây giờ cậu biết tôi là ma cà rồng... cậu có sợ tôi không? Cậu có ghét tôi không? Cậu có định ngừng làm bạn với tôi không ?" Cô ấy hỏi cậu với ánh mắt lo lắng.

Ryuki trầm ngâm một lúc trước khi nói: "Sau khi nghe về các cô từ cô Camille, tôi nghĩ ma cà rồng sẽ đáng sợ hơn nhiều. Trong trường hợp này, tôi không sợ cô. Ngay cả khi cô có thể là ma cà rồng, trong mắt tôi, cô chỉ là một con ma thích nhìn trộm mọi người trong phòng tắm. Và c·hết tiệt, ngay cả Wraith Lily, người trông giống như một đứa trẻ cũng đáng sợ hơn cô nhiều."

Lilith không thể không mỉm cười sau khi nghe những lời của Ryuki, cô ấy nói: "Một lần nữa, tôi không phải là Một-Con-Ma!"

"Sao cũng được. Tôi đi ngủ đây." Ryuki nói sau khi ngáp.



Ryuki nhắm mắt lại và thoải mái nằm trên giường ngay giây phút tiếp theo.

"Chúc ngủ ngon, Ryuki."

"Ngủ ngon."

Ryuki nhanh chóng ngủ th·iếp đi trong vòng vài giây do cậu ấy kiệt sức như thế nào.

Về phần Lilith, cô ấy sẽ tiếp tục dành cả đêm để lặng lẽ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ của Ryuki với một nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt.

‘Mình tự hỏi liệu cậu ấy có thể nói những lời tương tự ngay bây giờ nếu cậu ấy biết danh tính thực sự của mình không...’ Lilith thở dài trong nội tâm.

-

Ryuki thức dậy vào sáng hôm sau với cơn đau nhức khắp cơ thể, đặc biệt là quanh vai và cánh tay.

"Chào buổi sáng, Ryuki." Lilith chào đón cậu ngay khi cậu mở mắt ra.

"À... Tôi đã không b·ị đ·au như thế này kể từ khi tôi mới bắt đầu tập thể thao..." Cậu lầm bầm với giọng điệu đau đớn.

"Nó có thể khá đau vào lần đầu, nhưng nếu cậu không thức dậy sớm, cậu sẽ đến trường muộn đấy." Lilith nói.

"Cái gì? Bây giờ là mấy giờ rồi ?" Ryuki lo lắng hỏi.

"7 giờ đúng!"

Ryuki thở dài một hơi, sau khi dành vài giây để sửa soạn bản thân, cậu xuống giường và đi rửa mặt.

Năm phút sau, cậu mặc quần áo và rời khỏi ký túc xá.

"Cậu có biết rằng cậu hay nói chuyện trong lúc ngủ không ?" Lilith đột nhiên hỏi cậu ta khi cậu ta đi về phía phòng học của mình.

"Thật sao? Tôi đã nói gì vậy?" Ryuki tò mò.

"Cậu đã mơ thấy mình sử dụng phép thuật đúng không? Cậu đã hét lên Black Bullet! và ‘Black Flames! thành tiếng trong suốt cả đêm.” Lilith cười khúc khích với cậu ta.