Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 61: Thiên Kiêu Chiến!




Chương 61: Thiên Kiêu Chiến!

"Không tồi!" Trương lão cười híp mắt khen ngợi.

Thủ chưởng vỗ mạnh, linh khí cuồn cuộn phun trào.

Hàng ngàn hàng vạn gai nhọn chỉ trong phút chốc b·ị đ·ánh nát vụn.

Mộc Vũ Phượng không cam lòng cắn chặt môi đỏ, hồng y lất phất tung bay, hóa thành tàn ảnh thừa cơ đánh tới.

Lạc Diệp Phi Tiên!

Nàng xoay tròn, tà váy bồng bềnh đan xen, vẽ ra một đóa liên hoa mỹ lệ cùng cực.

Hoa nở, hoa tàn, lạc diệp táng thiên!

Từng đạo lục quang sắc bén lấy tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy, rạch phá không gian xuyên thấu.

Trương lão ung dung chắp tay, song chỉ khép chặt chém ra một kiếm.

Roẹt!

Kiếm chỉ cùng lưu quang v·a c·hạm, chỉ trong tích tắc, lưu quang trực tiếp b·ị đ·ánh tán loạn. Kiếm chỉ mất đi cản trở, mang theo khí thế hung hãn tiếp tục đánh tới.

Mộc Vũ Phượng không kịp phản ứng, thoáng chốc liền bị kiếm khí nhập thể, miệng phun máu tươi bay khỏi lôi đài.

"Mộc gia Mộc Vũ Phượng kiên trì thời gian nửa tuần trà, mời trở về vị trí an tọa chờ đợi kết quả!" Trấn Ly Chung mở miệng tuyên bố.

Mộc Vũ Phượng ảm đạm đứng dậy, nàng đối với biểu hiện vừa rồi của mình tràn đầy không hài lòng. Vốn tưởng rằng có thể chèo chống duy trì thời gian ít nhất một tuần trà, thật không ngờ cuối cùng lại bại nhanh chóng đến như vậy.

Vẫn là nàng đánh giá sai chiến lực của Trương lão. Thiên Đan Cảnh nói thế nào cũng là cường giả cấp bậc Thiên Đan, dù có áp chế cảnh giới cùng nàng tương tự, nhưng kinh nghiệm chiến đấu cùng mức độ am hiểu thuật pháp không phải một tên thiếu nữ chưa đầy hai mươi như nàng có thể so sánh.

"Tỷ, ngươi không sao chứ!?" Mộc Vĩ Long dìu dắt Mộc Vũ Phượng, nhìn khuôn mặt nàng tái nhợt, ánh thiếu niên mắt lộ ra lo lắng.

"Không sao, trở về thôi!' Mộc Vũ Phượng cười nhạt lắc đầu.

...

"Tiếp tục!"

Một tiếng hổ gầm tựa như lôi minh oanh động thập phương. Dưới lôi đài, người mặc bạch ngân trọng giáp, tay xách hoàng kim chiến kích phi thân nhảy lên.

"Tiểu tử Thạch Toái Thiên xin ra mắt Trương tiền bối!" Thiếu niên chắp hai tay trước mặt, trịnh trọng cất tiếng.

"Hổ Khiếu Lôi Minh đại thành! Quả nhiên hổ phụ vô khuyển tử, Thạch Vũ tướng quân sinh ra một đứa con trai tốt!" Trương lão vuốt râu cười nói.

"Đa tạ Trương tiền bối khen ngợi. Tiểu tử vẫn còn rất nhiều thiếu xót cần phải học tập." Thạch Toái Thiên khiêm tốn hữu lễ mỉm cười.

"Tốt! Không nói không nói, tiểu tử ngươi có tuyệt kỹ gì cứ việc phòng ngựa lại đây." Trương lão ha hả phất tay.

"Được, vậy vãn bối xin phép đắc tội!"



Thạch Toái Thiên nghiêm mặt, đôi mắt bất chợt trở nên dữ tợn.

Mãnh Hổ Hám Sơn!

Đại kích nặng nề bị hắn nhấc bổng, hai tay cầm chặt chuôi kích mãnh liệt bổ xuống.

"Nhất lực phá vạn pháp sao? Không tồi không tồi, xem ra hôm nay lão già ta có dịp giãn gân giãn cốt một chút!"

Trương lão cười tít mắt giẫm nát mặt sàn, đá vụn bay lên tứ tung, từng luồng linh khí như rồng cuốn lên, nhiều trực tiếp vươn tay đón đỡ.

Keng!

Trọng kích bị lão trực diện một phát bắt giữ.

"Lực lượng tốt!"

Trương lão tự nhiên mở miệng khen ngợi.

"Tiếp tục!" Thạch Toái Thiên gân giọng gầm thét. Linh lực cuồn cuộn như biển phun trào.

Thần Hổ Quyền!

Quyền đầu bao khỏa vô biên linh khí vàng óng, hóa thành hổ ảnh giáng xuống.

Oanh oanh oanh...

Không khí bạo vang âm hưởng trầm đục.

Đối với hổ quyền, Trương lão không hề có chút ý định né tránh, hắn đồng dạng giơ lên quyền đầu nghênh đón.

Rống!

Linh lực ngưng tụ hóa thành một đầu bạch lang. Hổ lang lập lòe vô hạn cuồng nộ, một trắng một vàng, bốc lên từng tầng khí lãng mãnh liệt va đập.

Ầm!

Sàn đấu thoáng chốc oanh sập nửa thước.

"Sảng khoái!"

Thạch Toái Thiên ngửa mặt cười lớn.

"Hảo tiểu tử, tiếp tục!"

Trương lão cũng sảng khoái cười lên ha hả.

Hai người bật hết tốc lực, quyền đối quyền, thịt đối thịt cứng rắn đánh lên túi bụi.

Đám người ngồi dưới càng xem càng tê hết cả da đầu.



"Mẹ nó, đây là hung thú hình người đi!?"

"Nhìn người Trương lão gầy gộc như vậy thật con mẹ nó không ngờ đến cũng dũng mãnh như thế!"

...

Hai bóng người một già một trẻ bày ra nhục thân cực hạn, quyền đầu thấu thịt không chút nhân nhượng.

Không khí bạo hưởng từng đợt nổ mạnh, sàn đấu nứt vỡ loang lỗ, rối tung rối mù.

Ầm ầm ầm...

Thạch Toái Thiên càng đánh càng hăng, khí thế thoáng chốc kéo l·ên đ·ỉnh điểm.

Quyền Khuynh Thiên Hạ!

Thiếu niên ngửa mặt rống giận. Mặt đất run lên kịch liệt.

Song quyền bốc lên chiến hỏa thẳng thừng giáng xuống, tựa như một viên lưu tinh óng ánh đốt cháy thiên địa vạn vật.

Lúc này, Thạch Toái Thiên người đầy thương tích, da thịt ứ động máu đen, tóc tai bù xù, dáng vẻ chật vật bất kham, so với Trương lão tiên phong đạo cốt khác xa một trời một vực.

"Đến đây kết thúc thôi!" Trương lão khẽ nói.

Quyền đầu hóa chưởng, ngũ chỉ lập lòe thất thải quang mang đánh xuyên lưu tinh.

Ầm vang!

Chưởng khí chấn động, song quyền thiếu niên bị chấn nứt toác, lộ ra bạch cốt âm u.

Khặc!

Thạch Toái Thiên thừa nhận trọng kích, miệng phun sương máu, cả người hóa thành tàn ảnh bắn mạnh ra khỏi lôi đài.

Ầm!

Trương lão thu hồi thủ chưởng, thanh bào không nhiễm một chút tro bụi, phảng phất trận đấu vừa rồi đối hắn không có khó khăn chút nào.

"Trấn Quốc Phủ Thạch Toái Thiên kiên trì thời gian một tuần trà!"

Âm thanh tuyên bố vừa dứt, một đạo bóng hình tịnh lệ nối tiếp nhảy lên lôi đài.

Nàng ăn vận váy xanh băng phách, tóc dài lấp lánh băng tinh, thiên sinh lệ chất, mắt phượng mày liễu, môi đỏ chu sa, tựa như băng thiên huyền nữ, tản mát một loại khí chất lãnh diễm, khuynh đảo chúng sinh.

Gót chân thiếu nữ như đạp mây trắng, nhẹ nhàng uyển chuyển lạc hạ.

"Tiểu nữ Lư Huyền Âm đến từ Bắc Huyền Tông xin ra mắt Trương lão tiền bối!"

"Ừm, Bắc Huyền Tông vậy mà bồi dưỡng được một tiểu phượng hoàng!" Trương lão vuốt râu cười hòa ái.



"Là gia phụ dạy dỗ tốt!" Lư Huyền Âm khẽ cười nói.

"Được được, cha con các ngươi người nào cũng là nhân trung long phượng sinh thời ít gặp. Nhất là ngươi, người mang Thái Ất Huyền Băng Thể so với cha ngươi càng thêm xuất chúng. Bắc Huyền Tông tương lai có ngươi tọa trấn ít nhất có thể hưng thịch một ngàn năm!"

"Tiểu nữ nhận cát ngôn của Trương lão, tiếp đó mong ngài có thể nhẹ nhàng nương tay tiểu nữ một ít!"

"Loại thiên kiêu như tiểu nha đầu ngươi còn cần lão đầu tử ta phóng ngựa hay sao?" Trương lão tủm tỉm cười mắng.

"Ngài quả nhiên hiểu rõ vãn bối!" Lư Huyền Âm mỉm cười lắc đầu, tay cầm băng kiếm rạch ngang không khí, phát ra trận trận kiếm minh thanh thúy. "Không tiếp tục làm mất thời gian của các vị tiền bối ở đây, tiểu nữ xin phép được bắt đầu khiêu chiến!"

"Được! Vậy để lão đầu tử ta nhìn thử xem Thái Ất Huyền Băng Thể trong truyền thuyết lợi hại đến mức độ như thế nào!"

Lư Huyền Âm gật đầu, kiếm quang lóe lên chói mắt.

"Trương lão tiền bối, mời tiếp kiếm!"

Kiếm nhận rạch phá không khí, thoáng chốc xuyên thấu cắt đến trước mặt lão giả.

Kiếm nhanh như chớp, bốc lên sương lạnh thấu trời.

Roẹt!

Trong tích tắc, Trương lão nhấc chân nện xuống cước bộ huyền ảo, mũi kiếm gang tất lướt ngang yết hầu. Tóc trắng lão giả bay múa, thân ảnh lập lòe biến khỏi tầm mắt.

Lư Huyền Âm cau chặt mày liễu, tại thời điểm này, một đạo nguy cơ từ sau lưng nàng bất giác dâng lên.

Kiếm chỉ xuyên thấu, Trương lão trực tiếp đâm xuyên trái tim thiếu nữ.

Thân hình thiếu nữ vỡ vụn, hóa thành ngàn mảnh băng tinh.

Hư Thân Thuật!

Lấy giả tráo thật, mượn linh hóa thể!

Thành công trách thoát một chỉ, Lư Huyền Âm mặt như sương lạnh dùng kiếm khắc họa ngàn đóa băng liên, kiếm chỉ đại địa toàn bộ phóng thích thuật pháp.

Băng liên như mưa mang theo kiếm ý băng lãnh ập xuống.

Trương lão đồng dạng chém ra từng đạo kiếm quang, kiếm kiếm siêu quần bạt tụy, cùng Bách Kiếm Băng Liên trực diện đối nghịch.

Leng keng! Leng keng! Leng keng!

Kiếm quang cùng băng liên vỡ nát thành phấn, đối diện, Lư Huyền Âm vận chuyển Bắc Huyền Kinh lên tới tầng thứ cao nhất, một kiếm kéo theo vô hạn kiếm ảnh trùng điệp bổ xuống.

Tuyết Thiên Lạc Địa!

Băng Cực Bát Phương!

Kiếm ảnh khổng lồ bổ xuống, tựa như giông bão cuốn lên cuồng phong dày đặc, quét ngang trời đất.

Dưới chân Trương lão, sàn đấu vậy mà nứt ra một đường rãnh sâu, chỉ bằng dư uy đã có thể đạt đến tình trạng này thì thử hỏi nếu như trực tiếp tiếp nhận kiếm ảnh thì uy lực của nó sẽ khủng bố đến mức độ nào!?

"Thái Ất Huyền Băng Thể vận dụng băng hệ thuật pháp quả nhiên tăng thêm uy lực nhiều đến đáng sợ! Thể chất của nàng thêm với Bắc Huyền Kinh chuyên tu băng hệ linh khí thực sự chính là tuyệt phối." Trương lão nheo lại hai mắt già nua thì thào. "Chỉ là đáng tiếc, nếu tiểu nha đầu này lĩnh ngộ băng cực kiếm ý, hay giống như tiểu tử Kiếm Minh kia sở hữu nửa bước đạo thế, cùng cảnh giới thì có lẽ lão già ta cũng không phải đối thủ của nàng!"