Hệ Thống Đỉnh Cao Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1: Thường sơn Triệu Tử Long




Dịch giả: Minhmap1088

Vạn Cương Đại Lục, Tần Vực.

Thiên Nguyên Quận, quy nguyên thành.

“A, Có người chết!”

Từng đợt thét chói tai vang vọng từ nơi mua son bán phấn nổi tiếng của quy nguyên thành “Tương Duyệt Lâu”, tiếng thét vang tận mây xanh, trong nháy mắt, liền tụ tập rất nhiều dân chúng đến vây xem.

Ngay sau đó một đám người từ trong Tương Duyệt Lâu lao ra, luống cuống tay chân nâng một thanh niên quần áo trắng say khướt.

Thanh niên gương mặc thanh tú, phong cách cao quý, dung nhan là loại cực kỳ tuấn mỹ công tử ca, gương mặt này đã từng làm chết mê chết mệt phương tâm không biết bao nhiêu thiếu nữ.

Đáng tiếc, hiện tại thanh niên có vẻ là đang bị trọng thương, chỉ còn lại một hơi thở mỏng manh, đôi môi tím đen, đôi mắt ảm đạm không ánh sáng, đôi mắt nữa mở nữa khép một cách vô thần, cũng yên lặng như vậy mà nhìn không trung, trước ngực còn mơ hồ để lại một dấu chưởng ấn, nếu không nhìn kỹ thì không cách nào nhìn thấy được.

Những người dân vội vàng tránh đi để lộ ra một con đường, chợt xuất hiện tiếng nghị luận sôi nổi, có âm thanh nhỏ trong đám người nói: “Kia không phải tiểu thiếu gia của Hứa gia, Hứa Lưu Tô sao, hắn như thế nào sẽ chết ở Tương Duyệt Lâu?”

“Đúng vậy, nhìn dáng vẻ hoàn khố này coi bộ chơi lớn rồi, chọc phải người không nên chọc đây mà.”

“Ha hả, ta xem hắn là dục tình quá độ, nên mệt chết đó mà.”

“Đừng nói bừa, cha hắn chính là lão tướng hầu, tuy rằng tu vi võ đạo quả thực là tên phế vật, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, ở Quy Nguyên thành còn có người dám đối nghịch cùng hứa gia?”

Lại có một người phản bác nói: “Có điều ngươi không biết, mấy ngày trước đây Quận Thiên Nguyên truyền đến lời đồn, lão tướng hầu cởi áo về quên cày ruộng, nếu không phải là đắc tội nhân vật lớn trong kinh thành sao lại bị ép về quê, quay về cái thành nhỏ này của chúng ta?”

“Mọi người cũng đừng suy đoán lung tung nữa, điều này không quan hệ chúng ta, hình như là thế cục của Quy Nguyên thành coi bộ sắp thay đổi”

Hứa gia.

Thanh niên áo trắng bị nâng vào một tòa nhà yên tĩnh, cho đến khi bị ném như néo bao cỏ quăng lên giường lạnh như băng thì căn phòng lại tiếp tục yên tĩnh, chỉ còn lại một mình hắn.

Thanh niên vẫn duy trì hơi thở thoi thóp như thế. Tay chân dần dần lạnh xuống.

Nếu có người ở đây lúc này nhìn thấy tình cảnh này, nhất định sẽ cho rằng đại la thần tiên cũng không cứu sống.

Nhưng mà, liền ở một khắc này, ngón tay Hứa Lưu Tô bỗng dưng giật giật, đôi mắt vẫn đang nửa nhắm nửa mở cũng bỗng nhiên mở to hơn nữa xẹt qua một đạo sắc nhọn ánh sao!

“Thật là tốt!”

Ngay sau đó, một màn quỷ dị xuất hiện. Hứa Lưu Tô bỗng nhiên đứng dựng dậy, nheo lại đôi mắt nhìn hai quả đấm đang nắm chặt!

“Xuyên qua, ta quả nhiên thành công xuyên qua!”

Không sai, thì ra Hứa Lưu Tô sau khi bị một chưởng đánh trúng đã thân vẫn nhân vong, thay thế chính là một người khác.

Hiện tại Hứa Lưu Tô, đến từ địa cầu thế kỷ 21, chính là một người chơi game chức nghiệp sấm sét. Từng có một khoản tên là 《 Hoàn Khố hệ thống 》. Trong trò chơi giả thuyết hiện thực đã sáng tạo ra đệ nhất quân đoàn đạo tặc, là người chơi đạo tặc danh xứng với thực.

Chuyện bắt đầu khi hắn tổ chức ba ngàn anh em đạo tặc cùng phá được thành lũy quân sự Nhạn Môn Quan. Nhưng không nghĩ là, mới vừa mở ra máy tính, Hứa Lưu Tô liền cảm thấy hoa mắt chóng mặt, hai mắt tối sầm ngất đi.

Lại tỉnh lại liền xuất hiện ở trong Tương Duyệt Lâu, còn bị một đám loi chọi đủ thể loại bỏ lên cán mà vác về nhà.

Hứa Lưu Tô cũng thật là mộng bức(1), trong kí ức xuất hiện từng luồng kí ức của kiếp trước kiếp này, làm hắn biết được chính mình đã xuyên qua. Xuyên qua đến một thế giới tên là Vạn Cương Đại Lục là một thế giới võ đạo, dĩ võ vi tôn.

Ở nơi này, tu luyện đến Võ Hồn Cảnh là có thể mở ra Võ Hồn, trở thành một người tu võ. Đồng thời, nơi này càng là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, cường giả vi tôn.

“Hứa gia ở Nguyên thành, ta hiện tại chính là công tử Hứa gia Hứa Lưu Tô, là một công tử hoàn khố phế vật, tu luyện mười tám năm mới chỉ là một tên Thể Phách Cảnh nhị trọng cặn bã”

Hệ thống võ đạo ở đây được chia làm 8 cảnh giới: Thể Phách Cảnh, Võ Hồn Cảnh, Huyết Nhiên Cảnh, Huyết Hồn Cảnh, Võ Đạo Chân Cảnh, Địa Võ Cảnh, Thiên Võ Cảnh cuối cùng là Đại Thiên Diễn Võ Cảnh.

Mỗi một cảnh giới lớn lại chia thành 9 cảnh giới nhỏ. Đa số người thường tu luyện mười tám năm, đều dừng lại ở trên dưới Thể Phách Cảnh tầng 7, còn kiểu như Hứa Lưu Tô như vậy mới chỉ là tầng 2 đã ít lại càng thêm ít. Có thể nói cam đoan hắn là “Phế vật” không hề sai.

Nếu là người thường xuyên qua trên người một cái phế vật bao cỏ như vậy, chỉ sợ đã sớm than trời trách đất, đâm đầu vào tường mà chết.

Nhưng mà Hứa Lưu Tô không hề lo lắng.

Trên đường bị khiêng về đến nhà, hơi thở hắn có vẻ mỏng manh, không sống được bao lâu, kỳ thật vẫn luôn ở chải vuốt tin tức đến từ dị thế giới. Đồng thời còn có chuyện làm hắn vô cùng kích động đã xảy ra.

“Đinh! Kiểm tra đo lường thân thể ký chủ hiện tại, trọng sinh, hiện đã đóng lại.”

Một âm thanh giọng nói máy móc lạnh nhạt trống rỗng xuất hiện.

“Đinh, ký chủ thân thể cải tạo xong, xin hỏi có mở ra 《Hệ Thống Đỉnh Cao Hoàn Khố》hay không”

Khóe miệng Hứa Lưu Tô khẻ gợi lên một tia mỉm cười, không thể không nói, dung nhan gương mặt tuấn mỹ này thực sự toát ra một tia tà mị mê người, nhàn nhạt nói: “Mở ra.”

“Đinh, mở ra Hệ thống Đỉnh Cao Hoàn Khố, ba cái canh giờ sau nhưng lĩnh tay mới lễ bao.”

“Đinh, thỉnh ký chủ lựa chọn chức nghiệp hệ thống. Trong đó có: Chiến linh, thuật ma, Cực Đạo, thiên cung, mục giả, tán sư, tà linh”

Hứa Lưu Tô trả lời không chút do dự: “Ta lựa chọn Cực Đạo!”

Cực Đạo, cũng chính là danh hiệu đạo tặc tu luyện cảnh giới đến mức tận cùng, đây cũng là chức nghiệp kiếp trước Hứa Lưu Tô lấy làm tự hào nhất. Bằng cách này, hắn mới có thể quang vinh lên vị trí “ Đạo tặc mạnh nhất ”.

“Đinh, ký chủ đã chọn chức nghiệp Cực Đạo, không thể sửa đổi. Sau khi tăng tu vi lên có thể kiêm tu chức nghiệp khác. Hiện tại ký chủ có thể lựa chọn năng lực hỗ trợ của người mới —— thị vệ bên người, ngày quy định mười ngày.”

Có hệ thống trong người, Hứa Lưu Tô tin tưởng chính mình có thể bỏ đi cái danh hiệu hoàn khố phế vật. Mà kỹ năng đạo tặc hắn rất quen thuộc, chỉ cần lại tăng lên một cái cảnh giới, hệ thống liền sẽ mở ra kỹ năng thứ nhất của đạo tặc.

Nhưng hiện tại, hắn thực lực quá kém, muốn giải quyết chuyện phiền toái trước mắt của Hứa gia, cần thiết mượn dùng nhân vật phụ trợ giúp chính mình kéo dài thời gian.

Hắn hiện tại yêu cầu nhất chính là thời gian!

Hứa Lưu Tô nhàn nhạt nói: “Mở ra năng lực nhân vật phụ trợ ”

Một đạo quầng sáng ở trong đầu hắn xuất hiện, sáng lạn bắt mắt. Mà trên quầng sáng lập tức xuất hiện hàng trăm hàng ngàn avatar nhân vật.

Hình ảnh những nhân vật này đều là nhân vật chấn động cổ kim, bao hàm toàn diện, có trị thế năng thần, ẩn cư tiên nhân, danh tướng chiến trường, nhân vật manga anime.

Lúc trước Hứa Lưu Tô vì cái gì lựa chọn chơi trò chơi này, chính là nhìn trúng gương mặt đẹp trai. Hơn nữa trò chơi giả thuyết hiện thực võng du có cảm giác rất chân thật, giống như người lạc vào trong cảnh.

“Thực hảo!” Hứa Lưu Tô gật đầu vừa lòng.

Bàn quay nhân vật phụ trợ bắt đầu xoay nhanh, tim hắn đập cũng dần dần nhanh hơn, rốt cuộc chơi trò chơi là ở thế giới giả thuyết, cũng không hoàn toàn chân thật. Mà xuyên qua Vạn Cương Đại Lục trước mắt, chiến đấu đều là chân thật.

Rốt cuộc! vòng xoay đã dừng lại.

Ở dưới ánh mắt chờ mong của Hứa Lưu Tô, kim đồng hồ chỉ hướng về phía một người thanh niên.

Thanh niên này người mặc áo trắng sạch sẽ, mày kiếm mắt sáng, đẹp trai khoai to, hai tròng mắt bình tĩnh như nước mà cũng cất dấu một tia thiết huyết sát phạt, trông có vẻ là thiết huyết tướng quân kinh nghiệm chiến trường.

Thanh niên này khoanh tay mà đứng, sau lưng là một cây thương lộ ra một tia sắc lạnh.

Hứa Lưu Tô không khỏi nhoẻn miệng cười, thở dài: “Một trong ngũ hổ tướng nhà Thục Hán, thường sơn Triệu Tử Long! Không hổ là một thế hệ anh hùng, khí thế chính là bất phàm!”

(1)Mộng bức: Vốn từ mộng bức là lời nói ở phía ĐB Trung Quốc, ý là trạng thái bị chuyện gì đó giật sấm (kinh ngạc, chấn động, đứng hình, chết lặng, bốc khói lời) ‘ngoài khét trong sống’. Và vẻ mặt mộng bức có thể hiểu là, sau khi bị ‘sét đánh’ bởi một chuyện nào đó hoặc ai đó, khuôn mặt xuất hiện biểu cảm trợn mắt hốc mồm.