Chương 29: Hệ thống hố hàng
“Xác nhận Ký chủ hấp thụ【Mệnh Nhãn Chi Lang】”
“Thỉnh Ký chủ thả lòng tâm thần, không nên chống cự lại lực lượng thần thông.”
Âm thanh vô cảm của Hệ thống vang lên, Lâm Trường Sinh nháy mắt cảm giác được một cỗ lực lượng huyền bí từ lòng bàn tay tràn vào thân thể, chảy xuôi theo kinh mạch toàn thân, sau đó tán ra, dung nhập vào từng tế bào của hắn.
Sự biến hóa này khiến Lâm Trường Sinh có chút mê mang, đầu óc như nổ tung một mảnh, tựa như một tòa kiến trúc khổng lồ đột ngột bị một kiến trúc khác xô tới, bằng phương thức thô bạo nhất dung hợp làm một.
“A A A!!”
Toàn thân đột ngột truyền tới cảm giác đau đớn như bị xé rách, Lâm Trường Sinh há to miệng, bất chợt gào lên thảm thiết, tiếng kêu phế tâm liệt phủ khiến người khác phải sởn da gà.
“Chuyện gì đang xảy ra?”
Hắn ngã vật người xuống, co quắp như con tôm, cơ thể run lên từng đợt như động kinh. Suy nghĩ chợt t·ê l·iệt vì sợ hãi, phảng phất như chứng kiến t·ử v·ong kéo tới, vô phương kháng cự.
Lực lượng thần thông tựa thủy triều dồn dập tràn vào từng tế bào, khiến nó trong chớp mắt căng trướng tới cực hạn, giây lát sau không chịu nổi áp lực liền nổ tung, trực tiếp bị lực lượng thần thông thôn phệ không còn lại chỉ một chút.
Phanh phanh!
Đôi mắt hằn lên từng tia máu, khóe miệng chảy xuôi tinh huyết, Lâm Trường Sinh gồng người lên, gân xanh toàn thân nổi rần rần cực kỳ đáng sợ, bất quá vẫn không thể chống lại được đau đơn, liên tiếp gào từng tiếng thê thảm.
Hắn không thể c·hết!
“Hệ thống, thế này là thế nào?”
Lâm Trường Sinh lập tức hỏi, mười phần gấp gáp. Hệ thống vẫn như cũ lạnh băng đáp lại:
“Thần thông 【Tàng Hình】 của Vô Ảnh Lang vốn thuộc về Lang tộc, Ký chủ thuộc Nhân tộc, khi hấp thu tất nhiên sẽ xuất hiện phản ứng bài xích.”
“Ký chủ phải tự mình vượt qua đau đớn, hoặc mua vật phẩm【Thuốc Giảm Đau】tại 【Vạn Giới Thương Thành】 nếu không chịu được, lực lượng thần thông sẽ điên cuồng p·há h·oại thân thể, tệ nhất sẽ là trực tiếp t·ử v·ong, yên hôi phi diệt.”
Nghe Hệ thống trả lời, tâm Lâm Trường Sinh liền lạnh.
Ba mươi phần trăm kia, căn bản không phải là tỷ lệ hấp thu thành công, mà là tỷ lệ sống sót sau khi khi hấp thu!
【Thọ Mệnh】đang điên cuồng rút đi, trong chốc lát Lâm Trường sinh chỉ còn bốn mươi năm thọ mệnh, tốc độ này khiến bất kỳ ai cũng cảm thấy vô cùng kh·iếp hãi.
Phản ứng bài xích do hấp thu Mệnh Nhãn Chi Lang mười phần kịch liệt, Lâm Trường Sinh cắn răng, hắn nhất định phải vượt qua!
“Hệ thống,【Thuốc Giảm Đau】giá trị bao nhiêu?”
“Dựa theo tình hình hiện tại của Ký chủ, vật phẩm Ký chủ cần có giá trị 1350【Điểm Hối Đoái】để quy đổi.”
C·hết tiệt! Lâm Trường Sinh chửi thề, 320 điểm của hắn chẳng đủ nhét kẽ răng!
【Thọ Mệnh】vẫn như cũ rút đi, tựa thủy triều cuồn cuộn khiến người ta kinh hãi. Nếu bây giờ không có hành động gì, cái mạng nhỏ của hắn nhất định sẽ đi tong.
Bất quá, hắn chợt nhận ra mình chẳng thể làm gì, toàn thân vô lực tới cực điểm, ngay cả linh lực cũng chẳng thể động, thậm chí còn hư tán đi nhanh chóng.
Ta phải c·hết sao?
Lâm Trường Sinh trong lòng lúc này mười phần hối hận, biết thế hắn nên chọn quy đổi, dù sao kiếm được một khoản lớn, tính mạng cũng không bị đe dọa vẫn hơn là đặt cược vào một ô cửa mà tỷ lệ thắng chỉ có ba phần.
Bất quá thiên hạ không có thuốc hối hận, nếu là lao mình đã ném, tất nhiên phải theo lao tới tận cùng.
“Hệ thống,【Vạn Giới Thương Thành】có thuốc hối hận chứ?
Hệ thống có nói, chỉ cần đủ Điểm hối đoái, hắn có thể đổi lấy bất cứ thứ gì, Vạn Giới Thương Thành】 chỉ cần có nhu cầu, đều có thể đáp ứng.”
“Thỉnh Ký chủ toàn lực đối phó với lực lượng thần thông đang dung hợp, bản Hệ Thông tốt bụng lần này khuyên Ký chủ nên an tĩnh. Với yêu cầu của ký chủ, lúc này không thể thực hiện.”
“Vô sỉ!” Lâm Trường Sinh gào lên, bất quá cũng chẳng làm được gì, chỉ có thể toàn lực tới ứng phó lực lượng thần thông.”
Hàm răng nghiến chặt kêu lên ken két, Lâm Trường Sinh gắng hết sức mình di động thân thể, dù chỉ là bàn tay ngày thường linh hoạt, giờ đây lại nặng tựa như chì, mỗi một lần nhúc nhích đều như muốn tiêu hao toàn bộ sức lực của hắn.
“Phải cố hết sức, ta phải sống sót, c·hết như thế này thật quá nhảm rồi!”
Lực lượng thần thông điên cuồng công phá thân thể, lục phủ ngũ tạng đã nát bấy. Lâm Trường Sinh lúc này chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, hơi thở dần dần nặng nhọc, hoàn toàn không thể khống chế được thân thể nữa.
2 tháng, đó là 【Thọ Mệnh】hiện tại của hắn. Qua một khắc nữa, với tốc độ tiêu hao hiện tại, 2 tháng có lẽ cũng chỉ là phù du.
Lâm Trường Sinh khẽ nở một nụ cười đắng chát, người có chín kiếp, mình đã sống tới kiếp thứ một ngàn, vi phạm quá nhiều, không thể không nói là thượng thiên chiếu cố, lần nào tới Mạnh bà cũng hết canh, thành ra ngàn kiếp như một, chẳng có chút sự khác biệt nào.
Nhưng hắn không cam lòng.
Một ngàn kiếp mà không một kiếp nào được c·hết tử tế, thậm chí có thể nói là vô cùng khó coi.
Lão thiên, ít nhất phải cho ta chầu tổ tiên theo lẽ thường một chút chứ?
Trong lòng gào lên một hồi oán hận, khóe mắt hắn hơi đỏ hoe, chảy xuôi một giọt nước mắt, có lẽ trong đó mang toàn bộ sự uất nghẹn bao năm dồn nén không thể nào hóa giải.
“Hộc, hộc, hộc…!”
Hơi thở dần đứt quãng, lồng ngực như bị một tảng đá ngàn cân đè nặng lên. Lâm Trường Sinh hai mí mắt nặng trịch, ánh sáng dần tắt, không cảm lòng mà trực tiếp lâm vào hôn mê.
Không biết qua bao lâu, hắn chậm rãi mở mắt, lúc này chung quanh vắng lặng, khoảng khôi đen kịt như phủ lấy toàn bộ tinh thần, vô phương thoát li.
“Ta thế mà không c·hết?”
Lâm Trường Sinh có chút mơ hồ, hai tay liên tục sờ khắp thân thể, xác định bản thân không phải là ở âm phủ, lúc này mới khẽ thở ra một hơi.
Hấp thu xong Mệnh Nhãn Chi Lang, phản ứng bài xích khiến thân thể hắn không biết bị tàn phá tới nhường nào, nếu không phải là cơn đau còn nhâm nhẩm toàn thân, Lâm Trường Sinh còn cho rằng mình đã nằm mộng.
Việc hấp thu lần này cũng để lại cho hắn một kiến thức mới, tuyệt đối không thể làm việc gì khi chưa rõ ràng hoàn toàn, một ngày nào đó mà liều mạng như thế, sẽ có lúc bản thân c·hết mà chẳng rõ tại sao.
“Chung quy vẫn là sống sót.”
Thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, nhưng Lâm Trường Sinh vẫn sợ hãi khôn cùng.
Trải nghiệm lực lượng thần thông tàn phá thân thể quả thực mười phần khốc liệt, có thể nói là cả đời khó quên, ám ảnh đến già. Từng tế bào bị tàn phá, thôn phệ, rồi lại tàn phá, thôn phệ, quá trình lặp đi lặp lại khiến hắn thống khổ tới cực hạn, mười phần tuyệt vọng.
Đồng thời, lần hấp thu này cũng khiến Lâm Trường Sinh nảy sinh một chút cảnh giác với thông tin mà Hệ thống đưa ra.
Lúc này, Hệ thống chợt nhảy ra:
“Bản Hệ thống nhận ra có sự tắc trách, tiếp đó có sự điều chỉnh, thỉnh Ký chủ nhận vật phẩm bồi thường.”
Lâm Trường Sinh giật mình, lại nở một nụ cười, xem như Hệ thống ngươi còn có chút lương tâm.
Một thanh trường kiếm chợt rơi xuống trước mặt, bộ dáng mười phần đơn giản, thậm chí lưỡi còn sứt mẻ, rõ ràngcòn không phải đồ mới.
“Khen tặng Ký chủ【Kiếm Đồng Thau】 phẩm chất «Bất nhập lưu»X1”
Lâm Trường Sinh nụ cười chợt cứng đờ, khuôn mặt dần chuyển sắc tái rồi lại đỏ, trông mười phần đặc sắc.
“Hệ thống, ta g·iết ngươi!!”