Trên sàn đấu ba chiến trận sư, đang truyền linh lực cào kết giới để khôi phục pháp trận, mà cái sàn đầu bị vết kiếm chém tra cái lỗ hổng to lớn, cũng dần được khôi phục lại.
Như Tuyết sau khi tạm biệt Tiếu Nam xong cũng đã về ngôi nhà nhỏ của mình. Tiếu Nam mặc dù lo lắng nhưng vẫn nhịn được, đưa cho nàng hai viên Phục Linh Đan thì mới cảm thấy thả lỏng.
Bảo Jolie về chổ ngồi của mình, hắn nhắm mắt lại dưỡng thần, tìm lại đỉnh phong của mình.
...
Hai khắc trôi qua cũng rất nhanh, sàn đấu cũng phục hồi.
Giọng của Neko lại cất lên, nàng vô cùng mong chờ những trận đấu tiếp theo a.
- "Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu. Trấu đấu thứ ba, mời hai mời hai tuyển thủ lên sân đấu."
Diệp Mẫn Quân đứng lên sau đó là Triệu Trừng, sau đó cả hai liền bước lên sàn đấu.
Triệu Trừng là thiếu chủ của Triệu gia, là một gia tộc nhỏ trong Hà Thành này, cũng không thể nói là Triệu Gia ở thành này được, vì đây chỉ là nhánh nhỏ của Triệu gia mà thôi. Dòng Chính của Triệu gia ở Hà Thành, là một gia tộc có tiếng và rất hưng thịnh.
Hắn có chiều cao bình thường tầm khoảng 1m7, khuôn mặt trái xoan, mắt phượng mày ngài, cũng được xem là một cái suất ca, nhưng mái tóc đã che khuất vẽ đẹp trai của hắn.
Triệu Gia là một cái gia tộc dùng thương, vì vậy hai tay của hắn cũng ôm cây trường thương hiễn nhiên là một cái trường thương dài hai mét hai. Một mực ôm lên sân đấu.
Diệp Mẫn Quân đưa ánh mắt lên nhìn Triệu Trừng, chắp hai tay lại chào. Triệu Trừng thì đánh thương ra sau, mũi thương chạm sàn đấu, tay trái đưa ra trước ánh mắt tự tin che sau mái tóc.
(tính cho ông này bình thường, để skip qua trận này mà thấy họ Triệu hứng quá viết luôn)
- Mời.
- "Trận đấu bắt đầu"
Diệp Mẫn Quân là người đánh pháp từ xa vốn không thể tiếp cận được, hai tay chắp lại.
Khống Hoả Thuật - Hoả Linh Chưởng.
Linh Lực ngưng tụ hoá thành những hạt lữa nhỏ li ti sau đó dần hợp lại, thành một cái đại thủ đánh tới.
Triệu Trừng trận trước hoả linh căn thể hiện rất vượt trội, chỉ dùng thương pháp đánh một đường nhưng không ai chú ý đến trận đấu của hai kẻ vô danh, trận này đánh với hắn là cháu của cổ lão, mặc dù không có nắm chắc, nhưng thắng trận này, hắn sẽ rạng danh trong đồng tộc.
Suy nghĩ thoáng qua phút chốc liền tịnh thần. Kéo thương lên trước tay trái nắm vào phần giữa thương, tạo thành một cái tấn chuẩn nhất.
- Thiên Nhẫn thương pháp - Vân Long kích.
Linh lực truyền vào tay, ngọn lửa phừng lên, đưa người về trước phóng tới, đảo tay một cái trường thương theo tốc độ quay nhanh, ngọn lửa cũng vì thế mà cuộn lên.
Hoả Linh chưởng đánh tới, cùng trường thương va chạm vào nhau.
Grầm...
Tiếng va chạm như tiếng vân long gào thét, khói bụi mịch mù từ bên trong chui ra hư ảnh Thanh Long, hư ảnh này tạo nên từ hoả kích phóng đến, ma sát với không khí gàp thét mà đến, cuồn phong cũng làm khói mù tản đi, mái tóc của Triệu Trừng bị phất lên lộ ra vẻ suất ca của hắn nhưng đáng tiết không ai chú ý đến.
Dung Luyện Bách thuật - Nham Khiết Tường.
Hoả Long đánh tới, Mẫn Quân bình tĩnh, hai tay kết ấn, một cái tường được dựng lên từ hắc thiết của sàn đấu. Đầu long va vào Nham Tường như thể đậu hủ bắt đầu toả ra, trùng hợp lại che mất tầm nhìn của nàng.
Nham Khiết Tường - Vũ Linh Thuật.
Thay đổi ấn trên tay, Nham tường liền như một xe tăng lao về phía trước, lại đánh thêm một tầng linh lực vào nó, làm cho nham tường trên đường đi liền nổ tung.
Triệu Trừng cũng rất nhanh đã tránh được liền phóng lên cao.
- Thiên Nhẫn Thương Pháp - Giang Hải Nộ Lan.
Mũi thương từ trên cao, lấy tốc đô cự nhanh mà đâm tới, từng mũi hoả thương như mưa lao về phía Mẫn Quân.
Diệp Mẫn Quân không phải là một tu sĩ thiên về tốc độ, không thể chủ động né tránh, liền thi triển một chiêu trước đó.
Nhất Bích Bách Diện Tường.
Không phải là hai tầng mà là một tầng hắc thiết, bao phủ xung quanh Mẫn Quân. Hoả Thương tầng tầng đánh tới, làm cho hắc thiết cứng rắn rung động không ngừng, nhưng lại có kim linh lực làm cho cái hắc thiết cứng cáp không thôi.
Mẫn Quân trong cuộc thì không để ý, nhưng người ngoài nhìn vào liền thấy hoả thương đánh tới tuy nhiều nhưng đa số đều đánh vào một chổ.
Rắc... crack...
Một âm thanh thâm thúy từ hắc thiết truyền ra, ánh mắt sáng lên, đây là đấu pháp hắn suy nghĩ trong lúc chờ đợi. Nàng cận chiến rất yếu thế, mặc dù biết chắc nàng sẽ có hậu chiêu khắc phục nhưng cứ tiếp cận trước rồi lại tính.
- Thiên Nhẫn Kích Pháp - Giang Hải Quá Long.
Hoả Thương dừng lại, Triệu Trừng thả người bay xuống, trường thương uốn lượn một vòng, tiếng gầm thét của thanh Long lại vang lên, hư ảnh xuất hiện, khí thế như hồng, vồ xuống hắc thiết tường. Đánh vào yếu vị vừa mới nứt ra.
Diệp Mẫn Quân giât mình cảm thấy không đúng, nhìn qua liền thấy một vết nứt nhỏ mắt thường khó có thể nhìn thấy.
- Thật là âm hiểm.
Toả Diện Tượng, giải.
Một cái lỗ hổng được mở ra, Mẫn Quân liền thoát đi. Quá Long cũng giáng xuống, hắc thiết không người chống đỡ ầm ầm vỡ nát.
- Thiên Nhẫn Kích Pháp - Thiên Tinh Trục Nguyệt.
Triệu Trừng hai tay cầm lấy trường thương phóng tới, một kích mang theo linh lực đâm thẳng mà ra, tốc độ như thiên tinh bắn tới.
Phích lịch Hoả.
Mẫn Quân trở tay không kịp, đánh ra một chưởng như tia chớp muốn kích nổ một kích này giảm thiểu sát thương.
Ầm...
Dư chấn đánh tới làm cho nàng bị chấn mạnh vào kết giới ho ra một ngụm máu. Triệu Trừng truy tơi. Mẫn Quân ngồi dậy hái tay thật nhanh đánh ra mấy cái pháp quyết, rút hết toàn bộ linh lực còn lại trong cơ thể đánh một chiêu cuối.
Dung Luyện Bách Thuật - Huyền Thuật kết ấn - Hoả Liên Phần Hoa.
Một cái Liên Hoa to lớn hình thành cấp tốc xoay tròn, từng cánh từng cánh hoả liên bay ra cấp tốc phóng về phía Triệu Trừng đang phóng tới.
Triệu Trừng sửng lại, ánh mắt sắc bén, một thương chém cánh hoa thành hai nữa. Bổng dưng...
Ầm...
Hai nữa cánh hoa nổ tung chấn hắn lui về sau hai bước, lại một cánh bay tới, thấy cả một hoả liên to lớn ngoài sau hắn liền kêu trời.
- Cmn, không thể giấu được nữa rồi.
- Thiên Nhẫn Tâm Pháp - Thiên Ma giải thể.
Một khí thế hừng hưng toả ra lan đến khán đài, làm cho vô số người ánh mắt đỏ ngầu, cố gắng áp chế tinh thần điên cuồng của mình. Nhưng rất nhanh liền các tay lão làng ngăn cản lại.
Ánh mắt khôi phục, liền bắt đầu chửi mắn.
- Cmn tên này còn là ma tu, cmn vì sao lúc trước không thể hiện ra.
- Ngươi bị ngu à, tất nhiên là giấu bài rồi.
- Không ngờ người có vẻ bề ngoài tầm thường như thế, mà thực lực lại rất phi thường a.
- Cmn suýt nữa không khống chế được tiểu đệ rồi.
- Cmn tránh ta xa một chút.
Thiên Ma vừa khai liền kích nộ tâm ma của vô số người, những người này đa phần tu vi thấp kém, bị tâm ma của mình giới hạn bản thân.
Ma tu không phải là cái gì kinh khủng giết người không chớp mắt, nó chỉ là cách tu luyện không chế tâm ma theo ý mình, mượn lực lượng của nó mà chiến đấu. Trên đời không có gì ghê tởm bằng tà tu cả uống máu ăn thịt người thứ gì cũng có thể làm.
Triệu Trừng hai mắt đỏ ngầu, tâm ma nhập thể, khí thế âm lãnh sát phạt, trong ánh mắt vẫn còn một tia ý thức khống chế Tâm Ma.
- Thiên Nhẫn Tâm Pháp - Phi Hồng Vô Tích.
Miệng hét lên một tiếng, Một cai hư ảnh thái cực bằng hoả hiện lên sau đó xuyên qua người Triệu Trừng. Cơ bắp của hắn bắt đầu căng lên, tiếng xương cốt vang lên răng rắc, hắn từ một thân cao 1m7 vọt lên 2m hơn.
Thân thể to lớn, khí thế Thiên Ma như u linh, cùng với nhiệt lượng xung quanh hoà vào nhau, khiến cho Mẫn Quân ngồi gần đó toàn thân rung lên, ánh mắt đờ đẫn, cố gắng khống chế hoả liên.
Triều Trừng thân cao 2m, tay liên tục vung trường thương 2m2 chém vào những cánh hoả liên. Mặc kết chúng nổ tung, hai chân vẫn là như thái sơn vững chắc không bao giờ có thể đánh ngã.
Cánh cuối cũng cúng đã bị chém, giữa không trung búp hoả liên hiện lên như búp hoa sen khổng lồ. Búp Hoả Liên rực cháy dữ dội thành một đóm lửa lớn.
Triệu Trừng chờ đợi, hắn biết trận này là ăn chắc rồi, Diệp Mẫn Quân đã cạn sạch linh lực không còn sức chiến đấu nữa rồi.
Hoả Liên Phần Hoa - Cửu Tâm Liên Hoa Bạo.
Địa Cấp Hạ Phẩm.
Đóm lửa dập tắt, hiệt ra chín cái hạt hoả liên, chín cái hạt này không hề động đậy thế nhưng đồ án trận pháp toả ra. Toàn Bộ Linh Lực của chín hạt sen này đều bị rút đi cung cấp cho trận pháp. Ý thức của Diệp Mẫn Quân đã mất từ lâu, nhưng trận đã khởi cứ thế mà hoạt động.
Một cái liên hoa nhỏ nhắn hình thành, bay nhanh về phía Triệu Trừng, khí thế hủy thiên diệt địa. Khiến cho Triệu Trừng không ngừng chảy mồ hôi lạnh.
Thiên Nhẫn Tâm Pháp - Tam Hoả Phần Thiên.
Bổng dưng đọt nhiên xuất hiện ba cái vòng lửa lớn bao xung quang Triệu Trừng, hắn nhanh như cắt vung thương theo viền của hoả vòng. Mũi thương của hắn liền đỏ rực.
Hộ Tâm Pháp Tướng.
Theo mũi thương chém ra, một cái hoả thuẫn được tạo ra. Chiêu này vốn và dùng chiêu phá chiêu, một kích đâm thẳng, vừa có thể giảm thiêir sát thương, vừa có thể tiến công. Nhưng bây giờ lại không người phía trước, hắn lại không có ý định lại đến Diệp Mẫn Quân chém thêm một nhát a. Cũng vì thế mà biến thể xuất hiện, thiên về phòng thủ bảo vệ bản thân hơn.
Liên Hoa nhỏ bé bay tới, va chạm vào hoả thuẫn, hai thuật pháp va chạm nhất thời liền xung đột nổ tung.
Ầm ầm...
Triệu Trừng đã rút ra xa nhưng cũng bị chấn bay phun ra một ngụm máu. Mẫn Quân còn thê thảm hơn, không linh lực bảo hộ, dư chấn làm cho nội thể của nàng bị cuộng lên máu từ trong miệng nhỏ của nàng trào ra liên tục, xương cốt cũng vỡ nát, cũng may tâm mạch có pháp bảo bảo hộ nên không nguy hiểm tính mạng, thương thế này chỉ xem là vết thương ngoài da mà thôi, chỉ cần có cường giả hổ trợ, một tháng là có thể đi lại bình thường.
- "Trận đấu kết thúc, Triệu Trừng thắng"
Giọng nói cuồng nhiệt của Neko vang lên làm cho vô số người còn đang nhắm mắt điều hoà tâm cảnh do bị tâm ma ảnh hưởng tỉnh dậy.
Thấy cảnh tượng hoang tàng trước mắt, đám người liền mơ hồ. 'Cmn ta là đã bỏ lỡ một trận chiến kinh thiên sao.'
...
Khán đài hoang mang, kết quả làm cho lòng người bất khả tư nghị. Vốn cho rằng Diệp Mẫn Quân cháu gái cổ lão tu vi Kim đan sơ kỳ nắm chắc phần thắng. Giờ đây một tên vô số người không rõ lai lịch tu vi Trúc Cơ đỉnh phong tiến vào vòng tứ kết. Triệu gia là cái nhà nào a, ai có thể nói cho ta biết không? Mà Triệu Trừng lại là cái tên nào.?
...
Bên trên nhóm đạo tử thánh địa.
- Thật là kích thích con mắt a.
- Vòng Lược tứ kết vượt qua mong đợi của lão nô rồi.
- Chuyến đi này không uổng công a.
- Hôm nay còn một trận cuối, hôm sau sẽ là bán kết, chung kết với tranh hạng ba, bốn trận tất cả.
Thiếu Nữ cắn lấy một miếng hạnh nhân, rồi nâng ta tách trà lên, cử chỉ nhỏ nhẹ như theu dệt tâm can, nàng vẫn lặng yên không đánh giá một câu, tiết chữ như kim.
...
Tiếu Nam bên dưới thở dài mở mắt ra, hắn vẫn một mực chú ý đến trận đấu thầm cảm thán. Vào tới đây không ai là một mãnh giấy trắng, đều có thủ đoạn khủng bố.
Trận kết tiếp là hắn rồi, đối thủ của mình là ai nhỉ. Nghĩ đến liền chợt nhớ ra, quay đầu sang bên cạnh, vừa nhìn liền thấy khuôn mặt nhỏ nhắn kề sát mình, ánh mắt tức giận hầm hực.
- Ngưng bây giờ mới để ý tới ta sao"l
Mị Nhi hai má phồng to, cặp mắt nhíu lại vô cùng đáng yêu.
Tiếu Nam cuối đầu xuống, doạ nàng cụp đuôi, rút cổ lại, cũng không có chửi máng gì như lần trước.
- Ngươi là Hồ Tộc sao?
- Hả?
Nghe câu hỏi của Tiếu Nam nàng bất giâc ngây người một lát.
- Ngươi không nhận ra ta là Hồ tộc sao.
Nàng đang mặc một cái khoát có mũ đội. Đưa tay lên kéo xuống, một đôi tai dài đăc trưng của Hồ Tộc hiện ra.
Tiếu Nam nhìn một lúc liền đưa tay lên bắt lấy xoa xoa, mềm mại, mát lạnh.
- Ưm...
Bị tâp kích bất ngờ Mị Nhi không chế ưm lên một tiếng rất nhỏ, thế nhưng Tiếu Nam vẫn nghe được, vô số xuân sắc hiện lên trong đầu hắn, tiểu huynh đệ trồi lên kháng nghị. Đậy là do thể chất đặc biệt của nàng ảnh hưởng đến hắn.
- Đừng có động vào chúng a.
Mị Nhi mặt đỏ tới mang tai, hai tay nắm chặt hai tay to lớn của hắn kéo ra.
- A Xin lỗi ta không cố ý đâu, chỉ là thấy nó rất mềm mại nên mới bất giác muốn sờ thử mà thôi.
Mị Nhi sắc mặc càng đỏ hơn.
- Đừng nói đừng nói nữa.
- Một lát nữa là trận giữa ta và ngươi...
Nàng dừng một lúc, liền ấp úng nói:
- Ngươi có thể đánh ứng ta một... một điều kiện được không.
Góc tác giả. Hoả Long Đế Vương.
Ae bung đề cử ra đi, tui bonus thêm một chương, hehe?