Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 50: Thanh mai trúc mã là ma cà rồng (14)




Trường Lạc vừa tỉnh lại liền phát hiện ra tay chân mình đang bị trói ở trong một căn phòng ẩm thấp lạnh lẽo. Đôi mắt lờ mờ nhìn thấy rất nhiều những ống nghiệm kì lạ, còn có cả những bộ xương người, mùi máu tanh nồng sặc đến mũi cô.

Nghĩ nghĩ một lát, cái căn phòng quỷ quái như thế này chỉ có thể là nơi của tên thần kinh Dương Liễm kia mà thôi.

Cô cũng là không có ngờ đến Đường Tình Uyển vậy mà lại vì chìm đắm trong hận thù mà đến cả chuyện bắt cóc người phi pháp như thế này cũng dám làm.

Ngay khi Trường Lạc còn trong trạng thái suy nghĩ lung tung ở trong đầu, bất ngờ tiếng động ngoài cửa liền truyền vào, khiến cho cô phải đem mắt chú ý đến.

" Tỉnh rồi à? ".

Giọng nói khàn đặc của người đàn ông từ bên ngoài đi vào, không ai khác chính là Dương Liễm. Đi theo phía sau anh ta còn có thủ phạm ra tay trực tiếp bắt cóc cô-

Đường Tình Uyển.

Vẻ mặt Đường Tình Uyển nhìn Trường Lạc tay chân đang bị trói lúc này chính là vô cùng đắc ý. Nhưng trái ngược với những gì cô ta muốn thấy, Trường Lạc chẳng có dáng vẻ gì là sợ hãi, hoảng loạn. Ngược lại một bộ dáng ngồi im, ánh mắt kiên định bình tĩnh đến không một tia gợn sóng.

Điều này thực sự đã chọc tức Đường Tình Uyển đang đứng ở một bên, khiến cho cô ta phải nhíu mi dập tắt nụ cười đắc ý trên mặt.

Lòng ghen ghét đố kỵ đã khiến cho Đường Tình Uyển mất đi lí trí. Cô ta tiến lên trước đưa tay bóp cằm nhỏ của Trường Lạc, ánh mắt căm ghét hung dữ trừng

Trường Lạc mà gắt lên.

"Mày không ngờ đến phải không? Tao vậy mà đem mày bắt nhốt đến đây. Tất cả đều là vì mày! Tại sao mọi người ai cũng đều chỉ chú ý đến mày? Nếu không có sự xuất hiện của mày, Gia Bảo sẽ chỉ yêu mình tao.chỉ yêu mình tao mà thôi! Vì thế mày phải chết! Chỉ khi mày biến mất..Gia Bảo sẽ vĩnh viễn thuộc về tao! Hahah..".

Trường Lạc nhìn cô ta vừa buông tay ra khỏi cằm mình liền cười như điên như dại.

Cô ở trong đầu chỉ có thể mắng chửi một câu. Có bệnh! Đúng là bệnh không hề nhẹ!

Đường Tình Uyển quay ngoắt ra, tròng mắt đỏ ngàu trợn ngược mà nói với Dương Liễm.

"Anh...anh mau làm gì cô ta thì làm đi! Đem cô ta làm vật thí nghiệm của anh, hoặc là uống máu cô ta...xong rồi giết cô ta...để cô ta biến mất khỏi thế gian này! Ha-hah... Mau! Mau lên! ".

Dương Liễm nhìn đến bộ dạng kích động đến phát rồ của Đường Tình Uyển, bản thân lại không vừa mắt chút nào.

Trần đời anh ta ghét nhất là bị kẻ khác ra lệnh khống chế. Giờ phút này trông thấy Đường Tình Uyển chỉ tay năm ngón, ra lệnh cho mình xử lí Diệp Thanh Thanh, đôi mắt anh ta nheo lại, không nói gì mà tiến lên bóp chặt lấy cổ Đường Tình Uyển.

Cổ nhỏ của cô gái bị bàn tay to khỏe nổi đầy gân xanh của người đàn ông dùng lực siết chặt, hai mắt Đường Tình Uyển trợn tròn kinh hãi không dám tin, nhưng giờ phút này có phản ứng lại cũng không kịp nữa rồi.

Nhìn Dương Liễm không có ý định muốn tha cho Đường Tình Uyển. Trường Lạc nhìn không ra là anh ta muốn cảnh cáo Đường Tình Uyển, mà thực sự là muốn giết cô ta.

Trường Lạc ánh mắt kinh hãi nhìn đến Dương Liễm. Chỉ thấy Đường Tình Uyển cố gắng dẫy dụa, móng tay không ngừng cào cấu bàn tay rắn chắc của Dương Liễm muốn từ trong đó thoát ra.

Chỉ là sức lực của cô ta quá nhỏ bé so với một người đàn ông cường thế đã uống đủ các loại nước tăng cường sức lực như Dương Liễm.

Bàn tay nhỏ bé vùng vẫy của Đường Tình Uyển sau một hồi dẫy dụa lúc này dần trườn xuống, buông thõng sang hai bên.

Đến tận lúc tắt thở, hai mắt cô ta vẫn mở to trợn ngược lên trên trần nhà. Bộ dạng trông vô cùng thê thảm.



Dương Liễm buông tay đang siết chặt cổ Đường Tình Uyển ra, khiến cho cơ thể cô ta vô lực ngã trên đất. Kết thúc cuộc đời của một nữ chính hắc hóa.

Trường Lạc kinh hãi mở to mắt không dám tin, Dương Liễm vậy mà lại ra tay giết chết Đường Tình Uyển. Kể cũng có điểm kì lạ. Chẳng phải nói Đường Tình Uyển là nữ chính ở thế giới này sao. Đã là nữ chính thì ít ra cũng phải có bàn tay vàng chứ? Sao lại dễ dàng chết như vậy?

"Hệ thống! ".

Hệ thống biết được suy nghĩ của cô nên nó ngay lập tức giải thích.

[ Kí chủ, bình thường nam nữ chính sẽ không dễ dàng chết như vậy, cô cũng không thể nào giết được bọn họ. Nhưng nếu là bug thì có thể. Dương Liễm hắn chính là virus từ hệ thống nên có thể giết được nam nữ chính ].

Nghe được lời giải thích hợp tình hợp lí này, Trường Lạc ở trong đầu thầm gật đầu. " Ra là vậy ".

Dương Liễm lúc này quay ngoắt sang, ánh mắt nguy hiểm nhìn đến chỗ Trường Lạc.

Trường Lạc cảm nhận được sát khí tỏa ra từ người anh ta, nhưng cô vẫn như lúc đầu nét mặt bình thường không hề tỏ ra hoảng sợ.

" Thật bất ngờ! Cô vậy mà không như tôi nghĩ".

Dương Liễm tiến từng bước tới chỗ cô, lại vòng người ra đứng ở đằng sau cái ghế Trường Lạc đang bị trói ngồi trên đó, hai tay anh ta đặt trên ghế, nét mặt dần trở nên vặn vẹo.

Trường Lạc không hề hoang mang, ngược lại đối với anh ta rất tự nhiên lên tiếng.

" Anh nghĩ tôi sẽ như nào? Sợ sao? Hay hoảng loạn làm ầm ĩ? ".

Dương Liễm đập tay lên thành ghế một cái, nhếch mép nở nụ cười quỷ dị.

"Đúng là ma cà rồng thuần chủng, năng lực quả thực không tầm thường!".

" Tôi thấy không tầm thường phải là anh mới đúng. Nhanh như vậy đã thu thập được thông tin không ít". Trường Lạc ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Dương Liễm đã đi ra trước mặt mình.

Dương Liễm hắn chính là vào ngày hôm qua tìm cách tiếp cận Trường Lạc, hòng lấy mẫu tóc của cô đem đi nghiên cứu.

Mới đầu là hắn mấy ngày trước giao đấu với kẻ lạ mặt đột nhập vào trong phòng thí nghiệm, dựa vào năng lực của hắn rất nhanh liền thu được tất tần tật thông tin về Doãn Đình Phong, còn biết được Doãn Đình Phong còn đang sống chung cùng một đồng loại trong một căn nhà là Diệp Thanh Thanh này.

Chính vì trong đầu nảy sinh nghi ngờ nên anh ta đã lấy thân phận giả giáo sư kia đến trường thăm dò thử. Ai ngờ lúc thu về vậy mà lại có kết quả không ngờ tới.

Diệp Thanh Thanh này vậy mà mang dòng máu ma cà rồng thuần túy, chỉ có quý tộc trong tộc ma cà rồng mới mang dòng máu này.

Anh ta đã dành hơn nửa đời người để nghiên cứu mọi phương pháp giúp cho bản thân được trường sinh bất tử.

Để được trường sinh bất tử, anh ta đã tìm ra một loại pháp thần kì, đó là uống máu của các thiếu nữ mới lớn. Vì lẽ đó mà anh ta đã lợi dụng người dễ lợi dụng không ai khác chính là Đường Tình Uyển.

Sau khi biết đến sự tồn tại của ma cà rồng, anh ta đã phát hiện ra và lên một kế hoạch điên rồ, chỉ cần uống cạn máu của một con ma cà rồng, vậy thì việc anh ta có thể được trường sinh bất tử là rất cao. Hơn nữa nếu là uống máu của thiếu nữ ma cà rồng thì chắc hẳn hiệu quả còn cao hơn.

Dương Liễm sau đó liền lên kế hoạch để Đường Tình Uyển mang Diệp Thanh Thanh đến đây. Hiện tại Đường Tình Uyển đã không còn giá trị gì, lại nói cô ta đã biết quá nhiều bí mật của anh ta. Cho nên cô ta phải chết!

"Đường Tình Uyển chết rồi. Giờ tới cô ".

Giọng nói nhàn nhạt như có như không vang lên. Vẻ mặt Dương Liễm lúc này cứng ngắc không chừa lại một chút cảm xúc nào. Anh ta từng bước tiến lên trước, tay còn cầm lấy một con dao sắc nhọn chuẩn bị hành sự.



Trường Lạc vào lúc nguy cấp đã bảo hệ thống can thiệp làm cho sợi dây điện đang trói tay chân mình tự động cởi ra. Cô không có ngu mà ngồi đây chờ chết, ngay lập tức bật người dậy luồn qua người Dương Liễm bỏ chạy.

Lúc này trên người cô đang không có vũ khí gì ở trong tay, vẫn nên chuồn là thượng sách a!

( Kí chủ, chẳng phải cô là ma cà rồng sao! Sao không dùng dị năng của cô đi ]. Hệ thống vào đúng lúc lên tiếng nhắc nhở cô.

Trường Lạc bình thường toàn tỏ ra thông minh có thừa. Vậy mà vào những lúc quan trọng sinh tử như này lại có chút ngây dại. Cô vừa chạy lại đột nhiên đứng lại, đưa tay lên gãi đầu cười ngượng.

" Haha! Ừ ha! Sao ta không nghĩ ra nhỉ! ".

Hệ thống nó ngầm nói xấu kí chủ nhà mình. [ Kí chủ chính là vội quá hóa ngu ngơ rồi! ].

Nếu Trường Lạc mà nghe được tiếng lòng của hệ thống nó khẳng định là nó không xong với cái mỏ hỗn nhà kí chủ nó rồi.

Trường Lạc nhớ đến loài ma cà rồng như cô và Doãn Đình Phong đều có khả năng thần tốc. Thế là cô thử nhắm mắt lại, từ từ dùng sức lực của chân mà dồn đến, quả nhiên cảm thấy có sức mạnh kì lạ, thoắt cái cả người đều di chuyển nhanh với tốc độ bàn thờ.

Thấy Trường Lạc đang dùng cách này để thoát ra khỏi căn phòng, Dương Liễm đã dự liệu trước một bước, dùng khóa điện khóa chặt cửa phòng lại.

Chỉ thấy nét mặt anh ta vẫn bình tĩnh một cách lạ thường, bàn tay từ lúc nào đã có một cái nút ấn gì đó. Hắn chỉ ấn một cái, cả căn phòng đều xuất hiện một mạng lưới điện răng ra khắp căn phòng. Khiến cho Trường Lạc đang định dùng dị năng để trốn thoát ra ngoài không hiểu sao cả người lại ngã quy xuống mặt đất, không còn chút sức lực nào.

Trường Lạc cảm nhận được vừa rồi bản thân đụng vào luồng điện trong phòng mới khiến cho cả người toàn thân đều mềm nhũn, mất đi sức mạnh. Cô nằm trên mặt đất, trừng mắt nhìn đến Dương Liễm.

Anh ta lúc này nở một nụ cười quỷ dị, cất giọng điên rồ. " Thấy sao với phát minh này của tôi? Tôi đã cất công mấy ngày nay mới tìm ra được nhược điểm của đám ma cà rồng các người. Quả nhiên ma cà rồng sợ đám điện kim loại này của tôi. Hahah.... ".

Dương Liễm vui quá hóa rồ, cười đến điên dại.

Ngay lúc anh ta tưởng chừng như chiến thắng trong tầm tay, kế hoạch gần như hoàn toàn nắm chắc trong tay lại vì một tác động từ bên ngoài trực tiếp phá vỡ mộng đẹp.

Cánh cửa sắt bị người bên ngoài không biết bằng cách nào làm cho sập đổ vào bên trong. Người đàn ông cao lớn bước vào vậy mà lại là Doãn Đình Phong. Dương Liễm ngay khi nhìn thấy người đến là Doãn Đình Phong, quả thực có chút bất ngờ.

Nhưng rất nhanh sau đó hắn đã định thần lại, nụ cười châm biếm hướng đến Doãn Đình Phong mà nói.

" Cậu cuối cùng cũng đến rồi! Ma cà rồng Doãn Đình Phong ".

Doãn Đình Phong không thèm để ý đến tên điên đó, giờ phút này ánh mắt anh chỉ để ý đến Trường Lạc đang nằm quằn quại trên mặt đất. Anh ngay lập tức chạy đến đỡ cô ngồi dậy. Vẻ mặt tràn ngập lo lắng, sốt sắng hỏi han người mình quan tâm.

" Em không sao chứ? ".

Trường Lạc rúc đầu vào trong lồng ngực Doãn Đình Phong, tay vịn lấy ôm thắt lưng anh mà nhỏ giọng. "Em không sao!".

Dương Liễm nét mặt có chút kinh ngạc, mở mắt cất cao giọng.

" Ồ! Thật không ngờ cậu lại không có phản ứng với loại điện kim loại này của tôi ".

" Là bởi thể trạng của tôi khác với những ma cà rồng thuần chủng khác ".

Nói chính xác thì là do anh là người đã trải qua một kiếp sinh tử, đánh đổi để được trùng sinh đi!