Chương 67: Ma Tinh Thụ
Trương Hàn vuốt vuốt huyết thái dương:”Vậy thì thôi đi.”
Quách Giản Nhi nghi hoặc hỏi:”Mà ngươi cần xác của hắn để làm gì?”
“Chữa thương.” Trương Hàn đơn giản trả lời, lấy ra Linh Dược nuốt vào.
Quách GIản Nhi nhãn thần kì lạ, chữa trị bằng xác c·hết? Ngươi thao tác này ai dạy a?
Đơn giản ngồi xuống xếp bằng, vận dụng Công Pháp bắt đầu hồi phục huyết khí.
Quách Giản Nhi nhìn huyết khí từ xác của Âu Dương Phách tỏa ra bị Trương Hàn hấp thu liền hiểu tại sao hắn lại xác của Khương Tiểu Phong.
“Công Pháp thôn phệ máu tươi a!”
Quách Giản Nhi không nói gì, tự mình xếp bằng khôi phục huyết khí.
Không lâu sau, Trương Hàn bỗng dưng mở bừng con mắt, cảnh giác nhìn chung quanh.
Quách Giản Nhi nhận thấy hắn kì lạ biểu hiện, hỏi:”Làm sao vậy?”
Trương Hàn nhíu chặt hai hàng lông mày, không chắc chắn nói:”Ta...Nghe thấy tiếng chạy.”
“Tiếng chạy? Cũng bình thường a!” Quách Giản Nhi không quá lo lắng nói, dẫu sao thì nơi này cũng có không ít người đến, hai ba người chạy gần đây cũng là bình thường!
Trương Hàn lắc lắc đầu, không trả lời nàng mà là đặt tai của mình xuống mặt đất lắng nghe.
Quách Giản Nhi ánh mắt khó hiểu cũng làm theo.
“Rầm rầm! Rầm rầm!” Âm thanh như lôi đình, hàng ngàn bước chân cùng chạm đất một lúc, chấn động truyền từ mặt đất tới tai dù là khoảng cách rất xa nhưng Quách Giản Nhi vẫn thấy tê tê.
Nàng nuốt nước bọt:”Ực! Lão Hàn, ngươi có thấy giống...”
Trương Hàn trầm trọng gật đầu:”Là bọn khôi lỗi!”
Quách Giản Nhi trợn tròn mắt, mặc dù đoán được một hai nhưng vẫn bị đáp án cho chấn kinh!
Lúc trước nếu không có cái kia cơ quan nàng không biết bao lâu mới cắt đuôi được bọn này, bây giờ lại tới? Đánh thế nào a!
“Bây giờ làm gì?” Quách Giản Nhi có chút sợ hãi nói.
Trương Hàn sắc mặt như giếng sâu, nhìn không rõ cảm xúc bên trong:”Lấy đỉ bảo vật, chạy hết sức có thể!”
Quách Giản Nhi trợn tròn mắt, hét lên:”Lão Hàn! Ngươi không có ý kiến nào tốt hơn sao? Chúng ta vừa mới đánh xong, huyết khí so với trước còn thấp! Chạy bằng cách nào?!”
Trương Hàn lắc lắc đầu:”Chỉ có chạy, chúng ta hết cách rồi!”
Trong lòng hắn biết vẫn là có chút hi vọng, Hệ Thống!
Chỉ khi lấy được quả trứng vàng, nó sẽ đưa ra Chỉ Dẫn, Trương Hàn chỉ có thể hi vọng đó là chỉ cách rời đi!
Quách Giản Nhi cắn răng:”Đi!”
Trương Hàn thở dài, thầm nghĩ:’Đánh cho đã, rốt cuộc cũng bị đám khôi lỗi cho phá a!’
Định bước lên lấy 3 bảo vật trên bệ đá, nhưng thấy tay áo như bị ai kéo.
Nhìn lại thì thấy Quách Giản Nhi, nàng cười lúng túng nói:”Lão Hàn a~”
Trương Hàn hai mắt hí lại, có chút lạnh băng:”Ngươi lại muốn làm trò quỷ gì?”
Quách Giản Nhi ho khan:”Khụ khụ! Thời gian còn dài, chúng ta có thể hay không tìm kiếm chung quanh một chút? Dù gì thì nơi như này rất hiếm thấy, bảo vật sao đơn giản chi có 3 thứ a?”
Trương Hàn:”Quách Giản Nhi, ngươi đây là chán sống biết không?”
Quách Giản Nhi:”.......”
Trương Hàn:”Tuy ta biết người hám tài, nhưng không ngờ nó nặng tới nỗi mạng sống cũng không cần!”
Quách Giản Nhi:”......”
“Thế ta có thể hay không......”
Trương Hàn thở dài vơ vơ tay:”Làm thì làm nhanh lên, ta coi chừng bọn khôi lỗi!”
Quách Giản Nhi:”Không lâu! Không lâu! Bản tiểu thư thế nhưng là có thủ đoạn tìm bảo bối! Đi ra nào Tiểu Mậu!”
Trương Hàn không biết mình làm vậy là đúng hay sai, chỉ biết là bản thân vừa mới dung túng cho nàng thì đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc rượt đuổi....
Cứ thế lặng lẽ đứng canh cửa, Trương Hàn nghe tiếng bước chân ngày càng càng gần thì rốt cuộc nhịn không nổi:”Làm xong chưa? Chúng ta nhanh lên đi!”
Quách Giản Nhi mày mò dưới đất đào thứ gì, một lúc sau móc ra một chiếc nhẫn.
Nàng thần sắc kinh hỉ:”Haha! Tìm thấy rồi!”
Chưa kịp chia sẻ niềm vui cùng Trương Hàn thì đã cảm thấy cả người bị ai đó nhấc bổng lên.
Nàng thần sắc mê hoặc hỏi:”Việc gì vậy Lão Hàn?”
Trương Hàn trán đầy hắc tuyến:”Ngươi nhìn đằng sau.”
Quách GIản Nhi quay đầu lại, thấy một mảng trắng tinh.
Vô số binh khí chỉ về phía nàng, Quách Giản Nhi vỗ vỗ lưng Trương Hàn:”Tăng tốc! Tăng tốc!!”
Trương Hàn trong lòng không biết nói gì, từ khi nào bản thân đã sa đọa đến trường hợp bị một cái nữ nhân đè đầu cưỡi cổ?
Giận không thể nói, chỉ có thế tăng tốc.
Chưa gì đã tới trước bệ đá, Trương Hàn lấy tốc độ ánh sáng bỏ 3 vật đó vào Túi Trữ Vật.
Mọi việc vẫn diễn ra bình thường, cho đến khi động vào quả trứng vàng kia!
Trương Hàn vừa cầm lên quả trứng vàng bỏ vào Túi Trữ Vật thì đã thấy bệ đã phát ra âm thanh kì quái:”Leng Keng!”
Như là cơ quan chuyển động, như là linh kiện v·a c·hạm nhau.
Nghe vậy, Trương Hàn mặt đều biến trắng.
Quách Giản Nhi bên cạnh lú đầu ra:”Cơ quan?”
Trương Hàn đơn giản đáp:”Cơ quan.”
“Răng rắc!” Chính giữa bệ đá chuyển động, từ từ tách ra rồi lại hợp lại tạo thành kì lạ hình dáng.
Trương Hàn: Vòng tròn ma thuật?
Chưa kịp nhìn nó là vật gì, tầm nhìn đã bị một hao quang sáng lóa cho chắn đi.
Bên tai phát ra những tiếng rì rì như thể là bị nhiễu, ôm lấy đầu có chút đau nhứt Trương Hàn mở mắt ra.
Trước mặt cảnh tượng xa lạ, như thể đang ở giữa một thảo nguyên.
Cây cối xanh ươm tườm, đặc biệt nhất là một cây đại thụ ở giữa.
Đại thụ thân cây màu đen, bên ngoài có lớp vỏ như lân giáp, lá cây xanh ươm hoa văn kì lạ được phác họa bên trên....
Nhất là trên cành cây kết 3 đóa hoa!
3 đóa hoa màu tím cực kỳ mỹ lệ, phía trên nhụy hoa còn phát ra quỷ dị tử ý làm người không khỏi trầm trồ.
Với lại nhìn dáng vẻ thì đại thụ là cây ăn quả, hoa trên cây cũng có dấu hiệu muốn biến thành quả.
Trương Hàn không chắc chắn nói:”Ma Tinh Thụ?”
“Keng! Chỉ Dẫn 5 mở ra!”
[Chỉ Dẫn 5: Khi Ma Tinh Thụ kết trái, sử dụng Như Ý Truyền Tống Phù truyền tống đến đó! Sau đó dùng Kim Cương Phù ngăn chặn t·ấn c·ông từ bên ngoài!
Ký Chủ trong quá trình có thể đưa ra lựa chọn tùy thích, bất quá hậu quả thế nào thì không rõ!
Lưu ý: Ngọc Bội ở nơi này vô tác dụng!]
Trương Hàn nhíu mày rồi đứng dậy, cảnh giác nhìn chung quanh.
Lúc này hắn mới phát hiện ra bên cạnh không biết từ lúc nào đã trở nên đông đúc, hàng trăm người tập hợp cùng một chỗ.
Nếu như bình thường hắn sẽ không quá lo lắng, chỉ là ánh mắt của họ đều nhìn về Ma Tinh Thụ! Đây là cùng mục đích a!
Nhìn chung quanh, rốt cuộc cũng tìm thấy Quách Giản Nhi.
Nàng ta cùng thấy hắn, vội vã chạy qua.
Hắn lại gần nàng nói nhỏ:”Chuẩn bị sẵn Như Ý Truyền Tống Phù đi! Chúng ta một hồi lại nhân cơ hội c·ướp lấy Ma Tinh Quả....”
Quách Giản Nhi trầm trọng gật đầu, đám người chung quanh không thiếu kẻ có thủ đoạn, sơ sảy một chút liền như công dã tràng!
“Ngồi xuống khôi phục một chút đi.” Quách Giản Nhi nhắc nhở.
Trương Hàn cũng gật đầu.
Ngồi xuống xếp bằng, thực lực cũng dần khôi phục.
Trương Hàn bỗng dưng cảm thấy cả người lạnh băng, cố gắng mở mắt ra.
Trước mặt không còn là lúc đầu thảo nguyên, cảnh tượng như thể tu la tràng, vô số ác quỷ lệ quỷ thống khổ kêu gào.
Một cái Lệ Quỷ đi tới, răng nanh sắc nhọn như muốn cắn cổ Trương Hàn.
Trương Hàn miệng khô lưỡi đắng.
Khi Lệ Quỷ tới gần đã giơ cao móng vuốt sắc nhọn như thế sắp g·iết c·hết hắn thì lại tự động biến mất.
“Khụ khụ!” Trương Hàn ho khan, máu tươi từ khóe miệng hắn chảy ra.
Hắn vừa rồi nếu không phải tự cắn lưỡi cho bản thân thanh tỉnh thì đã bị lạc trong ảo cảnh!
Đúng vậy! Tất cả những gì hồi nãy chỉ là ảo cảnh mà thôi!
Nhìn chung quanh, có người tỉnh, có người vẫn nằm lăn lóc một chỗ, sắc mặt sợ hãi như gặp ác mộng.
Bên cạnh vẫn tự nhiên như thường Quách Giản Nhi, Trương Hàn không biết nói gì.
Trương Hàn lấy nước từ trong Túi Trữ Vật trực tiếp đổ lên đầu.
Nước đổ vào mặt, đầu óc ngay lập tức thanh tỉnh.
Trương Hàn nhìn Ma Tinh Thụ, cánh hoa của 3 đóa hoa đã không còn mấy, chuẩn bị chuyển sang Ma Tinh Quả dấu hiệu.
“Không hổ là có cái tên Tai Ương! Thế nhưng cánh hoa vừa rớt xuống đã tạo nên ảo cảnh như vậy!” Trương Hàn nghiêm túc nói.
Quách Giản Nhi nghi hoặc:”Ảo cảnh? Có sao?”
Trương Hàn:”.......”
Dạng này pay to win đồng đội, hắn là thật đau tim.....
Đột nhiên, Trương Hàn khó hiểu nhìn về một phía.
“Gào!!!” Một tiếng thú rống chói tai, những cái kia còn trong ảo cảnh người cũng vì đó mà tỉnh giấc.
Tuy nhiên như vậy chưa chắc đã là tốt, bọn họ đau khổ quằn quại, lỗ tai không ngừng có máu chảy ra.
Trương Hàn cùng Quách Giản Nhi nhanh chóng dùng tay chặn lại.
Nhưng vẫn là chịu một ít tổn thương, Trương Hàn nhíu mày nhìn đột nhiên xuất hiện vị khách không mời.