Hãy Dùng Cả Một Đời Này Để Yêu Em!

Chương 169: Kết thúc




Thành phố Vũ Ninh năm 2050.

Trên đường phố tấp nập xe cộ ngược xuôi, người người hối hả đi lại, trên gương mặt ai cũng treo một nụ cười hạnh phúc.

Đây chính là Vũ Ninh đã được hồi sinh và tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Toàn bộ cư dân ở nơi này đều đã chuyển hóa thành một giống loài mới có siêu năng lực đa dạng. Nhờ những tiến bộ khoa học, lớp ngăn cách biên giới của Vũ Ninh và những nơi khác đã được thay bằng một loại màng tinh thể, toàn bộ ý định muốn xâm phạm từ bên ngoài vào đều bị vô hiệu.

Bởi vậy, đã bao nhiêu năm trôi qua, người dân ở đây vẫn yên bình sống với loại năng lực chẳng khác gì thế giới huyền huyễn của mình. Chẳng những chất lượng sinh hoạt hiện đại, mà tuổi thọ cũng không còn giới hạn ở hai con số nữa.

Bọn họ hạnh phúc và hoàn toàn thỏa mãn, đúng như một thế giới thần tiên. Mà tất cả những điều này đều nhờ cả vào Tuấn Kiệt và Nhật Ly.

Sau lần bị thương đó, Nhật Ly đã phải điều dưỡng rất lâu mới có thể bình phục. Vì những ngày tháng sau này quá mức bình yên mà sinh ra nông nổi.

Niềm đam mê viết lách của cô lại được tiếp đam mê, mà để lấy cảm hứng sáng tác, đương nhiên là cần phải có trải nghiệm thực tế. Đấy chính là lý do đôi khi Nhật Ly sẽ mất tích một thời gian.

Công ty điện ảnh Phong Ly hiện giờ đã được khôi phục và đúng như những gì Tuấn Kiệt đã nói, nó chỉ phục vụ duy nhất việc chuyển thể thành phim các bộ truyện cho Nhật Ly viết ra. Chính vậy mà vô hình lại tạo thêm áp lực khiến cô ngày đêm cày chữ để tạo việc làm cho đám người nhàn rỗi đó.

Về phần Tuấn Kiệt, ngoài việc ủng hộ và ngấm ngầm “phá hoại” để đôi khi Nhật Ly sẽ có những khoảng thời gian để được nghỉ ngơi ra thì chẳng thể làm được gì khác.

Nhiều khi anh cũng cảm thấy, dường như mình đã bị bỏ rơi. Và để tuyên bố với tất cả mọi người - dù là ai ai cũng biết rồi - Việc anh chính là chồng của Nhật Ly, rốt cuộc thì hôn lễ của hai người cũng được tổ chức.

“Oa! Đẹp quá đi mất! Nhật Ly, chị cảm thấy ghen tị với em thật đấy!” Ngọc Hà bĩu môi nói.

“Chiếc nhẫn kim cương lớn như thế này có lẽ cả thế gian chỉ có một. Trời ạ, trái tim thiếu nữ của tôi!”

Nhật Ly mím môi cố nhịn cười nhìn gương mặt đáng yêu của Ngọc Hà.

Không thấy cô nói gì, Ngọc Hà lại giả vờ không vui, nói: “Hai người thật biết đổ máu chó. Không phải đã là vợ chồng từ lâu rồi hay sao? Sao giờ lại còn muốn tổ chức đám cưới?”

“À, bọn em làm theo đúng quy trình ấy mà.” Nhật Ly nhún vai đáp.

Cô xinh đẹp đứng dưới ánh mặt trời, mặc một chiếc váy cưới màu trắng bằng loại ren thêu tay tinh xảo đính ngọc trai hồng, tay ôm bó hoa hồng màu đỏ sắc mặt tràn đầy hạnh phúc.

“Hả?” Ngọc Hà trợn mắt hỏi lại.

“Ý là lúc trước bọn em chưa có tổ chức đám cưới nên giờ phải bổ sung, kẻo nhóc nó đòi xem ảnh cưới của cha mẹ thì đào đâu ra.” Nhật Ly vuốt ve cánh hoa trả lời.

Ngọc Hà: “...”

Cô em à, đây là hai người nhàn rỗi quá ấy chứ! Hai đứa nhóc nó mới chưa được một tuổi, biết cái quái gì mà thắc mắc.

Nhìn thấy biểu cảm của Ngọc Hà, Nhật Ly liền bật cười, cũng không nói thêm gì thản nhiên đi ra cửa.

Ông Lê Tuấn đang chờ ở đó đưa cô bước vào lễ đường.

Ngày hôm đó cả Vũ Ninh được mở tiệc ăn mừng, thức ăn của họ chính là một nghiên cứu mới từ phòng nghiên cứu, ăn một món có thể đột phá ra một loại siêu năng lực ẩn bất kỳ.

Vậy nên, không chỉ có Tuấn Kiệt và Nhật Ly đón niềm vui, toàn bộ Vũ Ninh cũng vui không kém.

Buổi tối, Nhật Ly nằm trên giường, lướt điện thoại, ngoài những chia sẻ thú vị của cô nhóc Lam Linh ra, cô còn thấy vô số những tin mừng khác khóe môi vì thế mà cong lên hạnh phúc.

Năng lực của Lam Linh rất tốt hiện tại đã trở thành đại minh tinh của Vũ Ninh, nghe nói cô ấy cùng với Đoàn đã chính thức xác định mối quan hệ với nhau. Bên cạnh đó còn có Ngọc Hà và Khắc Trung. Dù mọi người thường trêu ông ta là trâu già gặm cỏ non nhưng chỉ có Nhật Ly mới biết thực chất trong chuyện này chính là cỏ non tự nguyện chạy tới miệng trâu. Tình cảm của hai người cũng rất thú vị, lâu lại lên mạng tán tỉnh kể chuyện cười cho mọi người.

Cuộc sống của Vũ Ninh quay đi quẩn lại chỉ có thế, con người ở đây hiện tại chính là ngoài ham muốn sống vui ra chả còn mục đích gì khác.

À, chỉ có duy nhất một người có mục đích đi ngược lại xu thế, chính là Tuấn Kiệt. Đó là anh luôn phải cố tạo ra thật nhiều sự cố, tỉ như hậu quả của trúng độc, lên cấp quá nhanh gây rối loạn hoặc là thử nghiệm ăn một loại thực phẩm mới… Anh phải thể hiện sao cho càng khổ sở thì vợ anh mới có thể từ bỏ đam mê hai đứa nhóc mà ở bên tận tình chăm sóc anh.

Những lúc như thế này, ông Tuấn cũng chỉ bĩu môi nói mát: “Nhà ta có ba đứa trẻ con!”

Đương nhiên là ai kia chẳng thèm so đo rồi, việc anh làm nũng vợ chính là quyền lợi chính đáng mà bất cứ ai có vợ cũng nên thử. Da mặt không dày sao có thể có hạnh phúc!!!