Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 9: Môn biến hình (đã chỉnh sửa)




Chương 9: Môn biến hình (đã chỉnh sửa)

Chương 9: Môn biến hình (đã chỉnh sửa)

Skylock đột nhiên hiện ra bên cạnh Tom, trước mặt con gia tinh là một bàn ê hề đồ ăn. Tất cả những gì mà Tom yêu cầu đều có trên bàn.

"Bữa khuya đã sẵn sàng, mời cậu S·ullivan và cậu Potter dùng bữa"

" Cảm ơn cậu nha, Skylock" Harry lễ phép đáp lại trong khi Tom chỉ gật đầu một cái.

" Cậu Harry đúng là một phù thuỷ tốt bụng" Skylock gập người chín mươi độ đối với Harry sau đó biến mất tại chỗ.

" Harry, cậu vừa rồi quá lễ phép với chúng nó rồi. Gia tinh đã bị phù thuỷ nô dịch cả ngàn năm. Nô tính đã ăn sâu vào xương cốt của bọn chúng rồi. Nếu cậu quá tốt với chúng nó thì sẽ làm tụi nó sợ hãi có khi tự trừng phạt mình"

Do chưa từng gặp Dobby nên Harry cũng không nghi ngờ những gì Tom nói. Hắn Nó ừ ăn xong bữa khuya. Tom đưa cho Harry ly sữa bò trên bàn.

"Harry, mình nghĩ cậu cần uống chút sữa bò mỗi ngày. Nhìn người cậu xem, chỉ toàn là đã với xương, không có chút thịt nào."

" Cậu mới là người cần phải uống sữa đó."



Trong khi hai người vừa ăn vừa nói chuyện thì thời gian nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc bữa ăn đã kết thúc. Tom lấy ra đũa phép gõ lên chồng chén đĩa dơ trước mặt làm chúng nó đột nhiên biến mất.

" Mình no quá rồi nên chẳng muốn động đậy nữa." Harry nằm dài trên ghế lười biếng nói với thằng bạn mà không biết rằng nó đang phát tán virus lười biếng ra không khí.

Và rất không may là Tom rất mẫn cảm với căn bệnh này cho nên nó nhanh chóng nằm tựa lên bàn mà tám chuyện với Harry. Thằng bé kể với Tom rất nhiều chuyện từ nhỏ đến lớn của nó. Có lẽ Harry chưa từng có người bạn cùng tuổi nào trước đây để mà tâm sự cho nên nó đem toàn bộ ấm ức nói cho Tom.

Tự nhận là một vị hợp cách người nghe, Tom im lặng mà nghe Harry kể cho nó nghe chuyện của mình. Thằng bé nhắc nhở cho đứa bạn đến một vài vấn đề mà Harry không biết.

Ví dụ như chuyện Harry là một xà lão khang. Tom chỉ nói rằng mọi người đều sợ xà lão khang vì phần lớn bọn họ đều là Hắc phù thuỷ. Cho nên nó yêu cầu Harry không được nói chuyện này với bất kỳ người nào khác.



Khi nghe đến khả năng nói chuyện với rắn sẽ bị coi là người xấu thì Harry cảm thấy vô cùng lo lắng. Để trấn an thằng bạn, Tom cũng lộ ra mình cũng là một xà lão khang. Đây cũng là một cách để rút ngắn khoảng cách giữa hai người bởi vì chúng nó là đồng loại với nhau.

Cứ như vậy một đêm nhanh chóng

trôi qua.Harry và Tom lôi Ron rời giường để cùng nhau đi ăn sáng. Tuy nhiên đó là một quyết định sai lầm, chúa cứu thế và " đời thứ ba chúa tể hắc ám" cùng nhau ăn sáng thì tỷ lệ bị mọi người vây xem tăng lên đến một trăm phần trăm.

Tụi nó ráng ăn thật nhanh rồi chạy ra khỏi đại sảnh đường để tránh ánh mắt của mọi người. Hôm nay năm nhất học viện Gryffindor bốn tiết khoá, buổi sáng là hai tiết biến hình của giáo sư McGonagall.

Bởi vì chúng nó rời sảnh đường từ rất sớm cho nên khi đến lớp vẫn không có ai. Ngoại trừ một con mèo mướp đang ngồi trên bục giảng.

"Xem ra chúng mình đến thật sớm, chưa ai tới lớp cả, mình dám cá rằng hôm nay sẽ có người đến trễ, thang lầu của Hogwarts quá khó khăn với tụi tân sinh như tụi mình" Ron than thở với hai đứa bạn.

Harry và Tom đều đồng ý với Ron về điều này, Hogwarts có hơn 142 thang lầu. Chúng nó lớn nhỏ đủ kiểu, không những thế chúng nó lại còn không ngừng đi động. Muốn nhớ rõ tất cả đường đi thật không dễ dàng.

"Giáo sư McGonagall đã đến lớp trước chúng mình rồi, các cậu mau tiến lên chào giáo sư đi" Tom kéo hai người bạn tiến tới trước bục giảng, nó phải dùng tay ấn đầu hai thằng bạn để cùng nhau chào con mèo mướp và nhận được một cái gật đầu đáp lai.

Tom nhanh chóng ngồi vào cái bàn trên cùng gần bục giảng, Harry và Ron theo sau ngồi bên cạnh nó ."Tom tại sao chúng mình phải cúi chào một con mèo. "

Harry hoang mang hỏi thằng bạn vì hành động lạ kỳ vừa rồi nhưng chỉ được đáp lại bằng một tiếng suỵt và một nụ cười khẽ.

Năm nhất tân sinh của học viện Gryffindor và Slytherin dần dần có mặt tại lớp học. Cô nàng mê mèo Hermione muốn tiến lên vuốt ve con mèo mướp nhưng bị con mèo dễ dàng tránh thoát.

Nhìn thấy giáo sư McGonagall dùng hình dạng mèo mướp để gần gũi quan sát học sinh rồi nhìn vẻ mặt kinh hoàng của chúng nó khi biến trở về, Tom cảm thấy giáo sư McGonagall cũng không hề nghiêm túc như vẻ bề ngoài.

Khi tiếng chuông báo vào tiết vang lên, con mèo mướp trên bục giảng đột nhiên nhảy về phía trước biến về giáo sư McGonagall trong sự kinh ngạc của bọn trẻ. Đặc biệt là Hermione, nhỏ há hốc mồm kinh ngạc nhìn về hướng giáo sư.

Tom không nhịn được mà bật cười ra tiếng nhưng nhanh chóng bị ánh mắt nghiêm túc của giáo sư McGonagall làm cho nó phải ngậm miệng lại. Harry và Ron cũng bất mãn mà liếc nó khiến Tom phải dùng ánh mắt đáng thương mà xin lỗi hai thằng bạn.

Giáo sư McGonagall nhanh chóng bắt đầu tiết thứ nhất của bộ môn biến hình học.



"Trước khi bắt đầu lớp học, học viện Gryffindor được thêm năm điểm bởi vì trò S·ullivan là người duy nhất nhận ra cô"

" Biến hình là môn học phức tạp nhất, nguy hiểm nhất mà các trò được học tập tại Hogwarts. Nếu ai mà nghịch ngợm gây sự trong lớp học của ta thì hãy cút đi ngay lập tức, nơi này không chào đón trò đó"

Nói xong, giáo sư McGonagall huy động đũa phép, bục giảng bị cô biến thành một con heo mập mạp màu hồng phấn.

Các sư tử nhỏ biểu hiện ra sự nhiệt tình cố hữu của Gryffindor, tụi nó chồm chồm cả lên, nếu không phải giáo sư McGonagall còn đang đứng bên cạnh, tụi nó có khi dám rời khỏi chỗ ngồi để chạy lại gần quan sát.

Còn các con rắn nhỏ của học viện Slytherin tuy mặt ngoài thể hiện ra ưu nhã mà ngồi tại chỗ quan sát, nhưng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm con heo - bục giảng làm lộ ra chúng nó cũng không khá hơn tụi sư tử nhỏ là bao.

Nhờ vào vị trí thuận lợi mà nó đã cố ý chọn, Tom có thể quan sát kỹ càng con heo - bục giảng này. Nó có thể ngửi được mùi hôi phát ra con heo, khí nóng thổi ra từ lỗ mũi của nó.

Tất cả đều thể hiện rằng con heo này còn sống như mọi con heo khác trừ việc nó từ một vật c·hết - bục giảng biến thành. Như vậy phù thuỷ có thể tạm thời ban cho vật c·hết sinh mệnh sao? Ma pháp thật là kỳ diệu.

Đây cũng là bình cảnh mà nó đang gặp trong môn biến hình thuật. Nó dễ dàng biến vật sống thành vật c·hết nhưng nó vẫn chưa thể biến vật c·hết thành vật chân chính sống, nó chỉ có thể biến ra bề ngoài mà chưa thể nào làm nó sống được.

Giáo sư McGonagall nhìn thấy các động vật nhỏ tràn đầy hứng thú thì hài lòng vô cùng mà biến con heo trở về bục giảng. Sau khi đã giảng giải về cách phóng thích và yếu điểm của bùa biến hình thì nàng cấp cho mỗi học sinh một que diêm.

" Mục tiêu của bài giảng ngày hôm nay là biến que diêm thành một cây kim. Khi biến hình, điều quan trọng là phải thực hiện các chuyển động đũa phép chắc chắn và dứt khoát."

"Đừng lắc lư hoặc xoay cây đũa phép của các trò một cách không cần thiết, nếu không việc biến hình chắc chắn sẽ không thành công. "

"Hình thành một hình ảnh tinh thần rõ ràng về đối tượng mà các trò muốn tạo ra trước khi thực hiện phép biến hình"

Tom rối rắm cầm que diêm trên tay. Từ mùa hè nó đã thành công trong phép biến hình này rồi nhưng nó hiện tại không muốn mọi người biết điều đó.

Cái mũ phân viện c·hết tiệt, nếu nó không la lên cái tên quỷ quái đó thì giờ đây Tom có thể yên tâm mà làm một vị thiên tài rồi.

Các tiểu động vật tràn đầy hứng thú bắt tay vào luyện tập. Tuy nhiên có thể đặt được thành quả không có bao nhiêu.



Trong các con sư tử nhỏ chỉ có Hermione và Harry còn trong các con rắn nhỏ chỉ có mỗi Draco có thể làm que diêm rõ ràng biến hoá và giữ được thời gian dài.

Còn thằng bé của chúng ta thì sao? Nó chọn dùng cách biến hình từng phần và nhanh chóng hủy bỏ biến hình hiệu quả. Tom hi vọng làm như vậy có thể bắt chước được việc biến hình thất bại.

Ví dụ như đầu tiên nó chỉ thay đổi chất liệu của que diêm thành đủ các loại gỗ và kim loại khác nhau, sau đó là đầu que diêm thành đủ các loại hình dáng như tròn, tam giác rồi mới chuyển sang các bộ phận khác. Việc duy nhất mà nó cần phải chú ý phải hoàn nguyên lại que diêm trước khi tiếp tục chơi.

Mọi người có thấy việc mà Tom đang làm quen quen không? Đúng vậy, nó đang chơi tạo nhân vật trong Game với nhân vật của nó chính là que diêm.

Trong khi Tom đang trầm mê chơi game, giáo sư McGonagall đã đứng sau lưng nó từ lúc nào không hay. Tiểu xảo của Tom chỉ có thể lừa gạt các động vật nhỏ còn đối với có hơn ba mươi năm kinh nghiệm giảng dạy môn biến hình thuật như giáo sư McGonagall thì chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này.

" Trò S·ullivan vào bảy giờ tối nay lên văn phòng gặp cô"

Giọng nói nghiêm khắc của giáo sư McGonagall từ phía sau vang lên làm Tom giật mình. Mọi người trong lớp đều quay lại nhìn nhưng chỉ cần một ánh mắt của giáo sư McGonagall quét qua các động vật nhỏ đều rùng mình mà quay đi, tiếp tục vung vẩy đũa phép h·ành h·ạ que diêm của mình.

Nó đáng thương hề hề mà nhìn giáo sư McGonagall nhưng ánh mắt đó không hề có tác dụng. Giáo sư không hề để ý đến nó mà tiếp tục giá·m s·át các học sinh khác.

Ron dùng ngón tay chọc chọc Tom: "Cậu đã làm gì mà bị giáo sư McGonagall phạt thế?"

"Mình cũng không biết nữa. " Tom cười như khóc mếu mà trả lời, nó không cách nào nói với Ron rằng nó chỉ đang chơi game g·iết thời gian mà thôi.

“ Thật giỏi, trò Granger! Mọi người có thể nhìn xem, trò Granger đã thành công đem que diêm biến hình thành cây kim, Gryffindor thêm năm điểm!”

Xem ra vạn sự thông tiểu thư đã bắt đầu phát lực. Nhìn xem đang ngẩn cao đầu tiếp nhận ánh mắt rửa tội vạn sự thông tiểu thư, Tom cảm thấy tân một đời Gryffindor nữ sư vương đang dần trưởng thành.

Đột nhiên trong phòng học vang lên một t·iếng n·ổ nhỏ, bạo phá quỷ tài Seamus đã đốt cháy que diêm của mình. Giáo sư McGonagall rất không hài lòng cấp cho nó một que diêm khác.

Đến tan học thời điểm, toàn lớp chỉ có mình Hermione Granger hoàn thành biến que diêm thành cây kim.

"Bài tập về nhà của các trò là viết một bài luận văn dài nửa yard về phép biến que diêm thành cây kim"

Harry cũng rất vui mừng vì mình cũng nằm trong người đã thành công biến đổi được que diêm trong thời gian dài. Điều này chứng tỏ rằng nó không có không xong như nó nghĩ.

Còn về Tom, nó cũng không suy nghĩ nhiều, thằng bé chỉ lo lắng về việc Tom bị giáo sư McGonagall phạt cấm đoán thôi.