Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 68: Vượt ải (3)




Chương 68: Vượt ải (3)

Chương 68: Vượt ải (3)

Cả ba đứa trẻ lao về phía Ron, vừa nãy nó đã bị bà hoàng hậu phe trắng đấm bay ra khỏi bàn cờ. Nhờ bùa khiên của Tom cho nên thằng bé tuy không bị sao cả chỉ bị choáng nhẹ. Chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là có thể tiếp tục hành trình. Tuy nhiên thứ

mà chúng nó thiếu nhất bây giờ chính là thời gian.

“Hermione, mình không biết phía trước còn gặp phải thứ gì. Nhưng là Ron rõ ràng yêu cầu nghỉ ngơi một chút. Cậu hãy mang Ron trở về. Lấy chổi thần trong phòng chìa khoá bay để bay nhanh ra khỏi miệng bẫy, qua mặt con Fluffy. Sau đó đi thẳng đến chuồng cú và phái con Hedwig đến kêu cứu thầy Dumbledore. Tụi mình cần thầy giúp " Harry đầu óc rõ ràng, có trật tự mà phân phó Hermione.

Biểu hiện hồi nãy của thằng bạn khiến cho Tom vô cùng bất ngờ. Xem ra ngoài trừ những lúc quên mang đầu óc thì nó vẫn rất đáng tin cậy.

Hermione lo lắng hỏi: "Nhưng Harry, hai cậu có thể đánh thắng giáo sư Quirrell sao?"

"Hên xui! Mình đã may mắn một lần rồi không phải sao? Nhưng mình nghĩ chúng mình ít nhất có thể cầm cự cho đến khi giáo sư Dumbledore đến." Harry nhìn cây đũa phép trong tay mình rồi nhin Tom đang đứng bên cạnh. Ít nhất tụi nó cũng có át chủ bài trong tay mà.

Hiểu ý của thằng bé, Tom cũng tiến lên mà khuyên bảo cô phù thủy nhỏ: "Cậu xem, mình và Harry mà đánh kết hợp thì mạnh hơn 10 lần đâu. Cho nên việc cầm cự với lão Quirrell thì không phải là không có khả năng thành công. Với lại nếu tụi mình mà đánh không lại thì càng cần giáo sư Dumbledore tới không phải sao? Cho nên cậu phải chạy càng nhanh càng tốt nha. Tính mạng của bọn mình tùy thuộc vào cậu đó."

Môi Hermione run run, bất thình lình cô bé nhào tới ôm chầm lấy Tom và Harry. "Chúc các cậu may mắn."



Nói xong nhỏ kéo lấy Ron vẫn còn đang trong tình trạng chưa hoàn toàn tỉnh táo chạy băng băng qua căn phòng. Xem ra cô nàng đã bị những lời vừa rồi của Tom lừa dối rồi. Nó cho rằng vị trí của Hermione không phải là trực tiếp lên chiến trường mà đối đầu với Voldemort mà nên ở phía sau làm hậu phương vững chắc cho tụi nó.

Sau khi cô phù thủy nhỏ biến mất sau cảnh cửa, Tom và Harry xông qua cánh cửa và lên tới hành lang kế tiếp. Hai đứa đều im lặng trong suốt cuộc hành trình. Hai đứa đã đến một cánh cửa khác.

Tom thì thầm hỏi Harry:

"Sao?"

"Chiến thôi!"

Tom đẩy cánh cửa ra. Một mùi thối quen thuộc xộc vào mũi của bọn chúng, không nó còn thối hơn ngày xưa nhiều. Hai đứa không thể kéo áo lên mà bịt mũi. Cái thứ thúi hoắc đang ở trong căn phòng này chính là một con cự quái. Thậm chí nó còn bự hơn con cự quái mà Tom đã g·iết nữa.

Cũng may mà tụi nó không phải đối đầu với con cự quái này. Nó đã nằm ngay đơ dưới sàn cùng với một cục u rướm máu trên đầu.

Tom có chút chịu không nổi cái mùi thối này. Nó móc ra đũa phép của mình và dùng cả hai đứa bùa đầu bong bóng (Bubble-Head Charm). Ma pháp học được là để dùng trong hoàn cảnh này không phải sao?

Tom rốt cuộc cũng có thể hít sâu một hơi. Đầu của bọn nó đều được bao bọc bởi một quả bong bóng khổng lồ. Nó bảo vệ lỗ mũi của cả hai khỏi mùi thối từ con cự quái.

"Cậu vừa cứu mình một mạng đó." Harry cảm ơn Tom. Thằng bé tiếp tục nói nhỏ: "Thiệt mừng là chúng mình khỏi phải đánh nhau với con cự quái này. Đi nhanh đi chúng mình chắc là sắp tới nơi rồi."



Tom cũng không hề kéo dài, nó nhanh chân chạy tới cánh cửa tiếp theo. Tuy đã c·ách l·y được mùi thối nhưng sự xấu xí của con cự quái vẫn đang liên tục đánh sâu vào thị giác của nó.

"Tụi mình đã vượt qua được cửa ải của giáo sư Sprout rồi, đó là Tấm lưới quỷ Satan, cái chìa khóa bay chắc là bị giáo sư Flitwick phù phép, giáo sư McGonagall hẳn đã biến những quân cờ thành người sống, còn con cự quái này chắc chắn là tác phẩm của lão Quirrell rồi. Mình chắc chắn rằng chính lão ấy là người đã thả con cự quái vào buổi lễ Halloween. Vậy là chỉ còn cửa ải của giáo sư Snape mà thôi. Cậu sẵn sàng chưa Harry?" Tom hỏi thằng bạn trong khi mở cánh cửa dẫn đến căn phòng tiếp theo.

Bên trong căn phòng kế tiếp hóa ra không có cái gì đáng sợ cả. Chỉ có một cái bàn với bảy cái chai hình như khác nhau ứng thành một hàng. Tuy nhiên Tom để ý rằng trên mặt đất được khắc các ký tự cổ vô cùng phức tạp. Nó cũng không hoàn toàn hiểu các ký tự này có nghĩa là gì.

Ngay khi cả hai đứa bước vào phòng thì một ngọn lửa màu tím bùng lên ngay phía sau chặn đứng đường quay về của bọn nhỏ. Và cùng lúc đó một ngọn lửa màu đen cũng cũng xuất hiện tại cánh cửa phía đối diện. Thôi xong! Chúng mắc kẹt rồi hai cánh cửa đều đã bị ngọn lửa chặn.

Tom đưa cuộn giấy da nằm cạnh mấy cái chai cho Harry sau khi đã đọc lướt qua mà hỏi: "Cậu nghĩ sao Harry? Thứ này không phải là pháp thuật mà chỉ là chỉ thử tài suy luận mà thôi. Đây là một câu đố. Có rất nhiều vô sư tài giỏi nhưng họ không có một tí đầu óc lý luận nào cả. Do đó họ sẽ bị kẹt ở đây mãi mãi."

Thằng bé cầm lấy tờ giấy từ tay Tom và nhỏ giọng đọc ra tới:

"Mi sẽ tìm được, hai chai hữu ích

Một chai uống vào, giúp mi tiến tới



Một chai uống vào, mi sẽ quay lui…”

Sau khi đọc xong tờ giấy, Harry vò đầu bứt tai mà than thở: "Nếu mà có Hermione ở đây thì tốt rồi. Nhỏ thích mấy vấn đề dùng đầu óc này lắm."

Tuy Tom nhớ được đáp án của câu đố này nhưng nó không vội trả lời mà chờ cho Harry suy nghĩ. Dù sao thì lão Quirrell cũng không cách nào lấy được hòn đá từ tay của giáo sư Dumbledore. Cho nên thằng bé coi đây là một trò chơi trí lực.

Thằng bạn của nó ở bên cạnh đang vắt não mà suy nghĩ: "Chiếu theo ý tứ này bên trong sẽ có hai chai rượu tầm ma, ba chai độc dược, một chai giúp mình an toàn vượt qua ngọn lửa màu đen, một chai để vượt qua ngọn lửa màu tím. Tom, cậu mau lại đây giúp mình coi."

Tom bắt đầu phân tích câu đố của giáo sư Snape: "Chai thứ hai ở mỗi đầu hương vị đều giống nhau cho nên chúng chỉ có thể là độc dược hoặc là rượu. Mà trai bự nhất không thể nào chứa độc dược được cho nên cả hai chai này đều là rượu tầm ma."

"Mà độc dược luôn nằm ở bên trái phụ tầm ma do đó chơi màu trắng và màu xanh lá đều chứa độc dược."

"Hai chai ở hai đầu không giúp chúng ta tiến tới, trong khi đó chai màu trắng đã chắc chắn chứa độc dược và hai chai chứa của tầm ma đã được tìm ra cho nên chai màu tím phải trước ma dược để chúng ta quay lại"

"Chai nhỏ nhất không thể chứa độc dược cho nên nó sẽ chứa ma dược giúp chúng ta tiến tới và chai còn lại chính là bình độc dược cuối cùng."

Harry nhìn vào bên trong cái chai tí hon. Nó nói: "Chỉ còn có một ngụm nhỏ mà thôi, nó không đủ cho cả hai đứa mình đâu."

Harry nhanh tay chụp lấy cái chai và đổ toàn bộ vào miệng của mình. Tom tính ra tay ngăn lại nhưng không còn kịp nữa. Thằng bé tiếp tục nói:

"Voldemort đã g·iết c·hết cha mẹ mình, còn mình thì lại đánh bại hắn. Cho nên nếu hắn thực sự sống lại thì mục tiêu thứ nhất chắc chắn là mình. Vì vậy vô luận như thế nào mình đều phải đi ngăn cản hắn."

_______________

Bạn nào muốn hiểu hơn về câu đố này thì vào link ở phần bình luận xem hình nha.