Chương 32: Patronum Charm
Chương 32: Patronum Charm
Harry ngay lập tức chú ý đến con chim đang đậu trên bờ vai của Tom rất giống với con chim vừa nãy đã thay cụ Dumbledore truyền âm cho tụi nó.
"Tom, cậu quen con chim này à. Nó thuộc loài chim nào thế ?" Harry vừa nói vừa nhìn Fawkes đang dùng đầu dụi vào mái tóc bạch kim của Tom mà làm nũng.
"Đây là lần đầu tiên mà mình gặp nó." Tom đùa nghịch chùm lông trên đầu của Fawkes làm nó hót vang đầy vui sướng. Thằng bé cũng không biết tại vì sao mà Fawkes lại thân thiết với mình như thế.
"Đó là một con chim phượng hoàng, Harry. Đây là lần đầu tiên mình thấy được một con chim phượng hoàng bằng xương bằng thịt" Hermione trả lời câu hỏi còn lại của Harry. Nhỏ trông rất là hứng thú mà nghiên cứu con phượng hoàng.
Cô phù thủy nhỏ tính vươn móng vuốt chạm vào Fawkes nhưng lại bị nó dùng cánh chụp bay bàn tay tàn ác của nhỏ. Đâu phải là ai cũng có thể chạm vào một con phượng hoàng đâu.
Điều này làm cho Hermione cảm thấy vô cùng mất cân bằng. Nhìn con phượng hoàng trước mắt liên tục làm nũng với Tom nhưng lại không hề cho mình đụng vào làm nhỏ tức giận đến mức giậm chân tại chỗ.
Ron cũng tràn đầy hào hứng mà tham gia cuộc tranh luận về phượng hoàng của chúng nó: "Mình cá đây là con phượng hoàng của cụ Dumbledore, Fawkes, mình đã nghe ba mình kể là cụ có một con. Nó là con phượng hoàng duy nhất tại nước Anh này."
Tom cảm thấy chúng nó hiện giờ ở chung với nhau vô cùng hòa hợp, những hiềm khích trước kia dường như đã hoàn toàn tan biến. Có lẽ cùng nhau đánh bại một con cự quái đã trở thành chất liên kết cho mối quan hệ của bọn nó vậy. Kể từ đây tụi nó không còn là ba người nữa mà đã trở thành bốn người.
"Tên của nó là Fawkes? Như vậy vừa nãy là nó đã thay cụ Dumbledore truyền lời cho tụi mình à, mình thấy không giống lắm." Đây chính là thắc mắc nãy giờ của Harry.
Hermione lắc đầu: " Mình cũng không biết nữa, trong sách không có ghi lại phượng hoàng có thể truyền lời cho người khác."
"Cậu có biết điều gì không,Tom?". Trong cả bốn người thì người biết được nhiều nhất nếu không phải là Hermione thì chính là Tom.
Nó giải thích cho đám bạn về con phượng hoàng vừa truyền âm hồi nãy: "Hồi nãy truyền âm cho tụi mình không phải là Fawkes mà là thần hộ vệ của cụ Dumbledore "
"Thần hộ vệ?"x3. Đây là lần đầu tiên mà chúng nó nghe tới ma pháp này.
"Đúng vậy, là bùa Patronus, đó là một bùa chú bí ẩn và cổ xưa dùng để triệu hồi thần hộ mệnh. Đây là một bùa chú rất khó, có rất nhiều phù thuỷ trưởng thành không thể triệu hồi được một vị thực thể thần hộ vệ."
"Bọn chúng thường mạng hình dáng của loài động vật mà phù thuỷ có mối liên kết sâu sắc nhất. Trong trường hợp của cụ Dumbledore chính là phượng hoàng".
Tom vừa giải thích về bùa Patronum cho đám bạn, vừa loát Fawkes. Nó cũng không ngờ là mình có một ngày có thể loát một con phượng hoàng.
Hermione nhìn kỹ Tom như lần đầu gặp gỡ vậy. Nhỏ biết rằng Tom thường xuyên đến thư viện đọc sách bởi vì thường xuyên mà bắt gặp nó ở đấy. Nhưng Hermione lại không hề ngờ tới rằng Tom lại có kiến thức rõ ràng về một loại cổ xưa ma chú như vậy.
Trong sự kinh ngạc của đám bạn Tom rút ra đũa phép hô lớn:
"Expecto Patronum"
Một đám mây màu bạc phun ra từ đũa phép của Tom. Đám mây ấy vặn vẹo một hồi rồi biến mất không trở thành bất cứ con vật gì. Nó có vẻ hơi thất vọng vì điều này. "Các cậu thấy đấy, phần lớn mọi người chỉ có thể làm được như vậy."
"Trò đã làm được rất tốt rồi Tom. Thầy có thể gọi trò như vậy đi, Harry, Ron, Hermione các trò cũng như thế. Cái mà trò còn thiếu bây giờ chỉ là một ký ức đủ hạnh phúc thôi Tom." Một giọng nói ôn hoà quen thuộc vang lên từ sau lưng tụi nó. Fawkes cũng bay về phía mà tiếng nói vang lên.
Tom cả người căng thẳng cứng lại tại chỗ. Cụ Dumbledore đã xuất hiện từ phía sau chúng nó không biết từ lúc nào. Lão ong mật xấu lắm, trộm quan sát chúng nó từ nãy để giờ.
Nó nhanh chóng vận chuyển bế quan bí thuật nhằm che giấu bí mật của mình. Tom cảm thấy trình độ bế quan bí thuật không đủ cũng đừng nên dại dột mà sử dụng trước mặt của Albus Dumbledore bởi vì như vậy chả khác gì lạy ông tôi ở bụi này. Em có bí mật đang che dấu nè, màu điều tra em đi.
"Buổi tối tốt lành, giáo sư Dumbledore"x3. Ba đứa năm nhất học viện Gryffindor cũng không có để ý đến sự khác thường của Tom mà vấn an hiệu trưởng.
Hiệu trưởng an vị vào vị trí của mình, hoà ái mà nhìn bọn trẻ. Ông lấy từ phía trong ngăn bàn của mình một hộp lớn các loại kẹo đặt trước mặt chúng nó.
"Thầy cho rằng sau một cuộc chiến đấu vất vả với cự quái, các trò nên ăn một chút đồ ngọt cùng với uống một cốc nước để bổ sung năng lượng." Giáo sư vừa nói vừa lấy cây đũa phép của mình gõ vài cái xuống bàn làm xuất hiện 3 ly nước bí đỏ và một ly sữa bò nóng.
Ánh mắt của Tom nhìn chăm chú vào cây đũa phép của hiệu trưởng. Đó chính là cây đũa phép 'Elder Wand' cây đũa phép mạnh nhất trong lịch sử và là một trong ba món bảo bối tử thần.
Làm sao mà cụ Dumbledore không biết được Tom đang nhìn cái gì nhưng cụ lại không hề có phản ứng nào khác. Hiệu trưởng từ trong hộp kẹo của mình lấy ra vài viên chia cho tụi nó.
Nhìn trước mặt tụi Harry nào là Tooth Flossing String mints, nào là Ice Mice, nào là Fizzing Whizzbees nhìn đầy ngon lành, Tom nhìn lại Cockroach Clusters đang nằm trước mắt nó thì Tom cảm thấy vô cùng vô ngữ.
Trong ánh mắt đầy cổ vũ và ngưỡng mộ của ba đứa bạn Tom nhắm mắt mà cầm lấy con gián bỏ vào miệng trên tay thì thủ sẵn ly sữa bò. Nó đã từng nghe nói tới xú danh rõ ràng Cockroach Clusters nhưng hương vị của nó rõ ràng rất không tệ. Tuy nhiên Tom thề sẽ không bao giờ đụng vào loại kẹo này lần nào nữa.
Giáo sư Dumbledore chỉ mỉm cười mà nhìn chúng nó hỗ động với nhau. " Thế nào, Cockroach Clusters không tệ chứ, nhưng rất ít người có thể thưởng thức chúng."
Ăn chút kẹo, lại uống miếng nước, tụi nó cũng dần dần hết lo lắng khi gặp mặt hiệu trưởng, mở miệng kể lại những gì vừa xảy ra. Chủ yếu là Harry và Ron trần thuật còn Tom thì chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Lúc này tốt nhất là nó ít nói thì sẽ ít sai.
Đương nhiên chúng nó kể những gì đã thực sự xảy ra chứ không phải là lý do mà Hermione bịa ra để lừa dối giáo sư McGonagall. Tụi nó không có gan nói dối trước mặt bạch phù thuỷ vĩ đại nhất thế kỷ 20.
Tụi nó bắt đầu kể từ khi bắt đầu bữa tiệc Halloween mà không thấy Hermione có mặt, đương nhiên là lý do mà nhỏ vắng mặt thì chúng nó không hề đề cập đến. Vì để gia tăng mức độ đáng tin, hai đứa liền quá trình chiến đấu đều kể ra rõ ràng.
Cụ Dumbledore chăm chú mà nghe chúng nó kể lại cuộc chiến đấu vừa rồi. Khi nghe đến những gì đã xảy ra giữa đũa phép của Harry và Tom thì cụ hơi nhíu mày lại nhưng lại nhanh chóng dãn ra.
"Những gì trò vừa kể đã giúp thầy giải thích rất nhiều nghi vấn, Harry."
"đũa phép của chúng em đã xảy ra chuyện gì vậy, giáo sư. Lúc đó em cảm thấy ma chú mà mình sử dụng mạnh hơn bình thường rất nhiều." Harry nêu ra thắc mắc của mình.
Thật ra nó đã nhận thấy sự khác thường từ đũa phép của Tom từ tiết ma chú buổi sáng kia. Harry cảm thấy mình có thể sử dụng cây đũa phép ấy thuận tay không thua gì cây đũa phép của nó.
__________
Theo mọi người mình nên cho các giáo sư tự xưng là ta hay tự xưng là thầy,cô như trong chương này thì hợp lý hơn.