Chương 31: Bị mời lên văn phòng của thầy hiệu trưởng
Chương 31: Bị mời lên văn phòng của thầy hiệu trưởng
Từng tiếng chân hối hả vang lên phía sau lưng tụi nó. Phó hiệu trưởng, giáo sư môn ma dược, giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám kiêm vật chứa hiện tại của đời thứ hai hắc ma vương đang tiếp cận tụi nhóc còn đang vui mừng vì vừa đánh bại một con cự quái.
Vừa nhìn thấy con cự quái thì giáo sư Quirrell phát ra một tiếng kêu yếu ớt rồi ngồi gục xuống cạnh một cái bồn cầu, ôm lấy ngực. Hai vị giáo sư còn lại cho hắn một ánh mắt đầy khinh thường.
Giáo sư Snape cúi xuống xem xét t·hi t·hể đã không còn hoàn chỉnh của con cự quái. Khi ông chú ý đến cái đầu thiếu một nửa của con quái vật ông quay qua nhìn Tom mà nói:
"Miệng v·ết t·hương này rõ ràng là do ma chú của trò S·ullivan gây ra. Xem ra kẻ thần bí đã có một người nối nghiệp đầy tài năng, mới nhập học hai tháng thì trò ấy đã có thể xử lý được một con cự quái."Giáo sư Snape vừa nói vừa nhìn chăm chú Tom.
"Thầy chắc chứ?" Bà hỏi lại một lần nữa vì điều này có vẻ như là thiên phương dạ đàm. Một học sinh năm nhất lại có khả năng g·iết c·hết một con cự quái điều mà nhiều học sinh đã tốt nghiệp chưa chắc làm được.
"Một trăm phần trăm, Minerva. Bởi vì ta cùng với trò S·ullivan đây vừa thu nhập số liệu của ma chú này vào tháng trước. Hiển nhiên thiên tài của chúng ta đã không tin tưởng giáo sư môn ma dược của hắn mà có điều giữ lại, uy lực thực tế của ma chú này so với số liệu tháng trước thì không chỉ mạnh hơn gấp 10 lần đâu." Giáo sư Snape âm dương quái khí mà chăm chọc Tom.
Giáo sư McGonagall vốn đã bên bờ tức giận khi thấy mấy đứa học sinh năm nhất đã không chịu về phòng ngủ theo lời của hiệu trưởng Dumbledore mà có mặt tại nơi nguy hiểm này. Chúng nó không biết cự quái được đánh giá mức độ nguy hiểm là 4X có nghĩa như thế nào sao?
Nhưng khi nghe giáo sư Snape nhận định v·ết t·hương khủng bố trên người của con cự quái lại là do những đứa trẻ này gây ra. Điều đó có nghĩa là tụi nó không chỉ vô tình đụng độ cự quái mà là đã xử lý một con cự quái thì bà đã bạo nộ rồi. Sắc mặt của bà trắng bệch.
"TOM! Trò có gì để giải thích với chúng ta không? May mà các trò chưa bị nó g·iết c·hết. Tại sao các trò không chịu ở trong phòng ngủ?"
Tuy thân hình giáo sư McGonagall nhỏ hơn nhiều so với cự quái cũng như không có mùi thối um trời nhưng Tom cảm thấy bà đáng sợ hơn cự quái rất nhiều. Lúc đối đầu với con cự quái Tom hoàn toàn không sợ gì cả nhưng khi đứng trước mặt đang trong trạng thái bạo nộ giáo sư McGonagall thì nó lại không dám làm gì cả.
Khi giáo sư kêu lên tên của nó, Tom liền run lên mà nhanh chóng núp về phía sau lưng Harry, lấm la lấm lét mà nhìn bà qua lưng của thằng bạn.
“Đúng vậy.. Giáo sư, theo lý luận thì hiện tại chúng em hẳn là ở trong phòng ngủ. Nhưng trong quá trình thao tác do rất nhiều yếu tố khách quan và …"
Từ phía sau lưng Harry, Tom cố gắng giải thích tiền căn hậu quả những việc đã xảy ra vào đêm nay cho giáo sư McGonagall nghe, nhưng dưới ánh mắt nhìn chăm chú càng ngày càng lạnh của bà giọng nói của nó cũng càng ngày càng nhỏ.
Dường như có chút khó chịu vì Tom núp sau lưng mình mà trả lời giáo sư McGonagall làm nó cũng phải chịu ánh mắt của bà, Harry bước qua bên cạnh một bước làm Tom lộ ra trước mắt giáo sư McGonagall. Trong cái nhìn u oán của thằng bạn, nó nói:
"Giáo sư, chúng em chỉ…" Lời nói của Harry tới đây cũng tắc ngấm dưới cái nhìn đầy giận dữ của giáo sư Snape.
Lúc đó, một giọng nói nhỏ nhẹ thốt ra từ trong bóng tối.
"Thưa giáo sư McGonagall, làm ơn đừng phạt bọn họ. Bọn họ chỉ đi tìm em mà thôi."
"Trò Granger?" Giáo sư McGonagall kinh ngạc nhìn nhỏ.
"Dạ, em đi tìm con cự quái… bởi vì… em tưởng mình em có thể đương đầu được với nó… em… giáo sư cũng biết mà… em đã đọc hết các sách về cự quái…"
Cả ba đứa đều kinh ngạc mà nhìn Hermione, nhỏ dám vì bọn nó mà nói dối với giáo sư McGonagall, người mà nhỏ vô cùng kính trọng ư. Với lại tại sao nhỏ không chịu lựa một lý do nào nghe hợp lý hơn chứ. Lý do vừa nãy mà nhỏ đưa ra vừa nghe qua là biết là giả rồi.
"Nếu mấy bạn ấy không tìm thấy em thì em đ·ã c·hết rồi.Mấy bạn ấy không kịp chạy đi kêu cứu ai cả. Lúc mấy bạn ấy chạy tới là lúc con cự quái sắp g·iết em." Nhỏ nói tiếp.
Bọn nó nhìn qua giáo sư McGonagall cùng với giáo sư Snape. Ba đứa tụi nó không biết giáo sư McGonagall có biết nh·iếp thần lấy niệm hay không nhưng chúng nó
đều biết giáo sư Snape là chuyên gia trong môn này. Như vậy lời nói dối của Hermione có trót lọt mà vượt qua được không.
“ Làm sao mà trò có thể nghĩ như vậy đây? Cô nương ngốc, trò mới năm nhất, làm sao có thể đấu lại cự quái đây?” Giáo sư McGonagall trách cứ Hermione.
"Giáo sư McGonagall nói đúng đó Hermione." Về vấn đề này Tom có quyền lên tiếng nhất ở đây. Nó là năm nhất và đã có một con cự quái c·hết trên tay nó.
Tuy nhiên khi Tom vừa mới nói xong thì có hai đạo ánh mắt như muốn làm thịt nó. Chúng nó đến từ hai nữ sư vương của học viện Gryffindor. Các đạo ánh mắt này làm Tom phải rụt cổ lại, tiếp tục tìm chỗ núp sau lưng Harry mặc kệ sự phản đối của thằng bạn. Nó lẩm bẩm trong miệng:"Bộ mình vừa nói cái gì không đúng sao?"
Harry không dám trả lời câu hỏi của Tom. Tuy nhiên hai bờ vai của nó lúc này đang run lên bần bật vì phải nín cười. Tom không biết những lời vừa rồi của nó giống như vừa vả vào mặt giáo sư McGonagall à.
Tuy nhiên rất may cho giáo sư McGonagall, ngay lúc này một con chim màu bạc gần như trong suốt với cái đuôi rất dài xuất hiện, nó giống như là một hồn ma vậy. Giọng của cụ Dumbledore vang lên từ con chim đó:
"Minerva, tôi sẽ xử lý tiếp việc này. Làm phiền cô dẫn bọn trẻ đến văn phòng dùm ta. Còn Severus, thầy giúp ta đưa Quirinus về văn phòng của giáo viên môn phòng chống nghệ thuật hắc ám."
"Được rồi Albus." Giáo sư McGonagall đáp lời con chim, sau đó bà quay sang bọn nó: "Còn các trò mau đi theo ta."
Giáo sư Snape hừ lạnh một tiếng rồi cũng kéo theo giáo sư Quirrell đi về hướng khác. Tom thấy giáo sư đang đi cà nhắc và trông cô vẻ đang vô cùng giận dữ.
Giáo sư McGonagall dẫn chúng nó đi lầu 4, xuyên qua hành lang đến trước một bức tượng gargoyle xấu vô cùng. Bà nói mật khẩu: " Giọt chanh".
Trong một âm thanh vang dội bức tượng Gargoyle chậm rãi hướng về phía trước xoay tròn, cuối cùng làm lộ ra một cái cầu thang xoắn ốc được che dấu ở phía sau.
"Giáo sư Dumbledore sẽ chờ các trò ở bên trong." Bà nói xong quay người về văn phòng của mình.
Đây là lần đầu tiên cả bốn đứa đến văn phòng hiệu trưởng nên đều lo lắng vô cùng. Bọn nó lần lượt đi lên thang lầu,đập vào mắt bọn nó là một phòng hình tròn rộng mở, trên vách tường xưa cũ treo đầy các bức chân dung của nhiều đời hiệu trưởng Hogwarts ở phía dưới mỗi bức chân dung đều có ghi tên và thời gian tại nhiệm của mỗi vị hiệu trưởng trong quá khứ.
Trong khi chúng nó đang quan sát căn phòng của cụ Dumbledore thì một tiếng phượng hót vang lên. Phượng hoàng Fawkes bay chung quanh phòng đầy mừng rỡ rồi đậu lên vai Tom.