Chương 28: Halloween (2)
Chương 28: Halloween (2)
Tom rút ra đũa phép nhẹ nhàng và điệu đàng vung lên một cái rồi chỉ vào nhúm lông vũ được đặt trên mặt bàn trước mặt nó, dùng tiêu chuẩn phát âm mà niệm ra:
"Wingardium Leviosa"
Nhúm lông vũ dưới tác dụng của bùa trôi nổi nhẹ nhàng mà bay lên không trung. đũa phép của Tom chỉ đến đâu thì cây lông vũ ấy di chuyển đến đấy.
"Mọi người hãy nhìn xem, đây là bùa trôi nổi được thi triển một cách tiêu chuẩn. Hiện tại trò đã có thể dừng lại được rồi. Làm tốt lắm trò S·ullivan, học viện Gryffindor được thêm 5 điểm." Giáo sư Flitwick kích động mà khen ngợi bùa trôi nổi đúng tiêu chuẩn của Tom.
Tuy nhiên nó không thể nghe được những gì mà giáo sư vừa nói. Tom đang chìm đắm vào trong trò chơi điều khiển cây lông vũ bay quanh phòng. Harry và Ron nhanh chóng lấy tay bụm mặt lại bởi vì tụi nó rất quen thuộc với trạng thái hiện tại của Tom.
Không biết vì sao mà trong khoảng thời gian gần đây, mỗi khi luyện tập ma chú cùng bọn nó thì Tom rất hay thất thần. Mà khi Tom rơi vào trạng thái này, ma chú trong tay thằng bạn lại xuất hiện đủ loại thiên kỳ bách quái biểu hiện.
Giống như bây giờ trong lớp học môn ma chú, bùa trôi nổi đang bị Tom chơi đến ra hoa. Không chỉ có mỗi nhúm lông vũ của Tom đang bay trên không mà ngay cả nhúm lông vũ của tụi nó cũng đã bị Tom điều khiển bay lên. Những nhúm lông vũ đó bay lượn trên không như đang cùng nhau khiêu vũ một vũ điệu kỳ lạ vậy.
Nhưng sau đó, tất cả lông vũ rơi thẳng xuống đất theo chuyển động của đũa phép trên tay Tom. Đúng vậy, Harry chắc chắn rằng nó thấy lông vũ rơi thẳng xuống đất như những miếng sắt chứ không phải là những chiếc lông vũ nhẹ nhàng phiêu phiêu.
Harry đột nhiên sinh ra một tia dự cảm khác thường. Một cỗ áp lực xuất hiện đè lên cả người tụi nó. Quần áo trên người thì càng ngày càng nặng khiến cho chúng nó không thể ngồi thẳng lưng được nữa mà phải nằm dài ra trên bàn. Giáo sư Flitwick cũng bị áp lực xô té ngã khỏi chồng sách mà ông đang đứng.
"Expelliarmus".
Giáo sư Flitwick không hổ là một vị cách đấu chuyên gia, tuy đã bị ma chú của Tom đẩy ngã trên mặt đất nhưng ông vẫn có thể nhắm trúng nó mà thì triển bùa giải giới.
Một chùm tia sáng màu đỏ xuất phát từ đũa phép của giáo sư môn ma chú bay về phía Tom. Chùm sáng này hất bay đũa phép trong tay nó đồng thời cũng khiến nó văng về phía sau.
Áp lực do ma chú của Tom tạo thành trên tất cả mọi người đều biến mất. Cả lớp lục đục ngồi dậy nhưng ánh mắt của tụi năm nhất khi nhìn về phía bóng dáng nhỏ nhắn đang nằm trên mặt đất có chút kính sợ.
Giáo sư Flitwick chạy lại kiểm tra tình trạng của Tom. Ông dùng một ít ma chú kiểm tra sức khỏe của nó. Tất cả ma chú đều cho kết quả tốt nên giáo sư cũng an tâm.
Parvati Patil giơ tay lên hỏi giáo sư môn ma chú: "Vừa nãy Tom đã sử dụng ma pháp gì thế thưa giáo sư, em cảm thấy như có một ngọn núi đè lên mình vậy". Nhỏ lúc này đang nói lên nỗi lòng của tất cả mọi người trong lớp.
"Vẫn là bùa trôi nổi thôi trò Patil, thay vì khiến cho mọi vật bay lên, trò S·ullivan đã ngược lại chuyển hoá thành áp lực đè xuống. Ta cho rằng đây là một biến thể của bùa trôi nổi mà trò ấy vừa mới nghĩ ra."
"Nhưng thưa giáo sư, em đọc trong sách thì thấy bùa trôi nổi không có tác dụng lên cơ thể của phù thuỷ và phần lớn các ma pháp sinh vật khác. Như vậy làm sao mà bùa trôi nổi của Tom tác dụng lên cơ thể chúng em được." Hermione giơ tay lên đưa ra câu hỏi của mình.
Giáo sư Flitwick mỉm cười với nhỏ:" 2 điểm cho học viện Gryffindor bởi vì các hiểu biết chính xác của trò Granger về bùa trôi nổi. Đúng vậy bởi vì ma lực trong người, phù thuỷ không hề bị tác dụng của bùa trôi nổi."
Ông nhìn cả lớp rồi mới tiếp tục với bài giảng của mình:" Như thế thì tại sao bùa trôi nổi của trò S·ullivan có thể tác dụng lên chúng ta cũng như giảm xóc cho trò Longbottom trong buổi học bay đây. Trò Longbottom, trò có suy nghĩ gì sao"
"Giáo sư, bữa đó áo chùng của em bị xé rách làm đôi." Neville yếu ớt trả lời giáo sư.
Hermione kích động mà đứng dậy nói lên suy nghĩ của mình:" Em đã hiểu rồi thưa giáo sư. Quần áo, chính là quần áo. Mục tiêu của Tom là quần áo mà chúng ta đang mặc trên người do đó bữa hôm đó áo chùng của Neville mới bị xé rách. Em trả lời đúng không giáo sư?"
"Hoàn toàn chính xác, 3 điểm cho học viện Gryffindor. Đúng như những gì trò Granger đã nói, mục tiêu mà ma chú của Tom nhắm đến chính là các trò. Như vậy muốn tránh thoát ma chú này cách đơn giản nhất là cởi tất cả những gì trên người các trò ra, Tuy nhiên ta tin chắc rằng không có một ai ở đây sẽ làm điều đó." Cả lớp lại lần nữa cười rộ lên. Giáo sư Flitwick xác nhận đáp án cũng Hermione đồng thời cũng khiến cho mọi người không còn e ngại Tom nữa.
" Ui da." Tom xoa đầu ngồi dậy, hình như vữa này đầu nó v·a c·hạm xuống đất một chút nên bây giờ hơi choáng váng.
Thấy vậy giáo sư Flitwick lo lắng chạy tới bên cạnh nó, dù sao nó v·a c·hạm cũng là do ông gây ra. Giáo sư hỏi nó:
"Trò có sao không trò S·ullivan? trò có cần xuống bệnh xá nằm không?"
Nghe đến bệnh xá, Tom nhớ ngay đến Madam Pomfrey cùng với mớ ma dược của bà. Tuy nó đã quen thuộc với mùi vị kinh khủng của ma dược nhưng có thể tránh được thì nó cũng ráng mà tránh thôi.
"Em không có sao đâu giáo sư." Tom nhanh chóng ngồi dậy để chứng tỏ mình không sao. Nó kiên quyết không chịu đi bệnh xá vào ngày Halloween, có một bữa tiệc lớn đang chờ nó đâu.
Thấy Tom không có chuyện gì thì giáo sư Flitwick cũng không còn lo lắng nữa cho nên ông không còn yêu cầu Tom đi bệnh xá nữa.
"Như vậy trò S·ullivan, bởi vì trò đã sử dụng ma pháp lên các bạn cùng lớp nhưng không có sự đồng ý của ta cho nên trò đã vi phạm nội quy trường học. Trò có phản bác gì không?" Giáo sư Flitwick nghiêm túc mà nhìn Tom, giọng của ông cũng ít đi sự the thé vốn có mà thay vào đó là chính là sự nghiêm khắc hiếm có.
"Em không có gì để phản bác, thưa giáo sư Flitwick." Tom cúi gằm mặt xuống đất. Nhân chứng vật chứng đầy đủ như vậy thì nó lấy cái gì mà phản bác. Cho nên Tom thành khẩn nhận tội nhằm đạt được sự khoan hồng của pháp luật.
Trong đầu Tom hiện lên 142 cái cầu thang nằm khắp Hogwarts, hai tay nó run lên nhè nhẹ. Giáo sư Flitwick thấy Tom đã rút kinh nghiệm nên ông nói tiếp:
"Tuy nhiên, bởi vì trò đã biểu diễn cho cả lớp xem một ứng dụng mới của bùa trôi nổi. Cho nên ta sẽ không phạt trò cũng
sẽ không có điểm thưởng cho học viện Gryffindor."
"Thật sao giáo sư Flitwick, em cảm ơn giáo sư." Nó cảm kích giáo sư môn ma chú.
Harry cũng trả lại cho Tom cây đũa phép của nó. Trong khi Tom nhận lại đũa phép thì nó cảm nhận được Harry có điều gì muốn nói với nó.
Lớp học môn ma chú được tiếp tục sau cuộc đối thoại của hai người. Tụi năm nhất khởi động lại công cuộc chiến đấu với chiếc lông vũ của mình.
Ngoài Tom ra thì Hermione là đứa đầu tiên thành công khiến chiếc lông vũ bay lên cho nên nhỏ nhận được một tràng vỗ tay từ giáo sư Flitwick. Harry cũng thành công ngay phía sau đó.
Seamus thì do quá nóng vội nên đã dùng quá nhiều ma lực khiến cho nhúm lông chim của nó cháy đùng đùng, đến nỗi Harry phải vội lấy nón ra mà d·ập l·ửa.
Cuối cùng tiết học môn ma chú sáng nay cũng kết thúc trong tâm trạng u ê của hầu hết mọi người.