Chương 25: «Book of Spells»
Chương 25: «Book of Spells»
Sau khi ăn sáng cùng với tụi Harry. Tom bịa một lý do để chuồn êm khỏi đại sảnh đường trong sự bất mãn tột độ của hai thằng bạn. Nó thiệt tình là không muốn có bất kỳ dính dáng nào đến kế hoạch huấn luyện chúa cứu thế của lão ong mật vào lúc này.
Bởi vì hôm nay là thứ bảy nên phần lớn mọi người còn đang ngủ nướng trên giường cho nên trường học tương đối vắng vẻ. Nhân lúc đang vắng người này, Tom nhanh chóng chạy về hướng phòng theo yêu cầu trên lầu tám. Quyển «Book of Spells» còn nằm trong đó đâu.
Về phòng theo yêu cầu thì Tom không có ý định nói cho tụi Harry vào bây giờ . Thứ nhất là nó nghĩ rằng hai thằng bạn của nó chưa cần tới căn phòng này. Có lẽ sau này Tom sẽ dẫn tụi nó đến nhưng lúc này căn phòng chỉ thuộc về Tom.
Thứ hai thì Tom cho rằng càng ít người biết đến phòng theo yêu cầu thì càng tốt, nhất là vào lúc này, Voldemort còn đang hoạt động trong Hogwarts . Bởi vì mũ miện của Ravenclaw còn đang nằm ở nơi đây.
Nó không muốn đụng chạm vào Horcrux trong khi chủ hồn của Voldemort còn đang bám vào trên người giáo sư Quirrell. Ai biết được chúa tể hắc ám có khả năng liên hệ với linh hồn của mình hiện đang bên trong mũ miện hay không? Lỡ đâu nó vừa chạm vào mũ miện thì giáo sư Quirrell liền xuất hiện phía sau lưng thì sao.
Đây cũng là nguyên nhân cho tới bây giờ Tom mới sử dụng đến phòng theo yêu cầu. Nó sợ rằng mình sẽ đụng mặt với giáo sư Quirrell trong lúc hắn đang kiểm tra Horcrux theo yêu cầu của Voldemort, lúc đó Tom chắc chắn rằng ít nhất nó cũng sẽ được ban thưởng lời nguyền Imperio ( đoạt hồn chú) và sẽ trở thành công cụ trong quá trình Voldemort chiếm đoạt hòn đá của Nicholas Flamel. Nếu không thì cũng là một phát Avada để nó sớm được siêu thoát.
Tom một đường thuận lợi mà không bắt gặp ai khi đi đến trước tấm thảm treo tường trước cửa phòng theo yêu cầu. Trong lòng nó mặc niệm 'Căn phòng dành riêng cho Tom S·ullivan… Căn phòng dành riêng cho Tom S·ullivan…Căn phòng dành riêng cho Tom S·ullivan…' trong khi nó đi qua đi lại ba lần vừa để quan sát chung quanh vừa để mở cửa .
Rốt cuộc cánh cửa vào phòng theo yêu cầu lần thứ hai xuất hiện trước mặt của Tom. Bước qua cánh cửa này chính là căn phòng của riêng nó.
Tom còn nhớ rằng ngày hôm qua nó gấp gáp chạy về phòng ngủ nên nó đã quăng đại quyển «Book of Spells» lên bàn sau đó rời khỏi phòng. Hôm nay nó có rất nhiều thời gian để mà đọc kỹ quyển sách này.
Tom cầm lấy cuốn sách bị chính mình quăng bừa bãi lên bàn rồi tiến về phía chủ vị để ngồi xuống. Nó thích vị trí này nhất trong căn phòng nên nó quyết định đây sẽ là vị trí đọc sách của nó.
Cầm quyển «Book of Spells» trên tay, Tom mới lần đầu tiên quan sát kỹ quyển sách này. Đây là một quyển sách có bìa màu tím, được trang trí bằng hai chữ B và S bằng vàng kết hợp với nhau.
Đầu tiên Tom chú ý đến «Book of Spells» là một quyển sách cổ được xuất bản vào năm 1812. Nó nhìn chăm chú năm xuất bản rất lâu bởi vì nó nhớ rằng bà Miranda Goshawk, tác giả quyển « Tiêu Chuẩn Chú Ngữ, Sơ Cấp» sinh vào năm 1921 tức là sau khi quyển «Book of Spells» được xuất bản hơn 100 năm bà mới được sinh ra.
Lúc ban đầu do không chú ý, Tom nghĩ rằng tác giả của quyển «Book of Spells» cũng là tác giả của quyển sách giáo khoa môn ma chú của nó nhưng sự thật đã cho nó biết cuộc đời cũng không có chuyện gì đơn giản như vậy.
Sau một hồi suy nghĩ thì theo Tom, bà Miranda Goshawk có một người tổ tiên trùng tên đã viết quyển «Book of Spells» hoặc là bà đã không thực sự viết cuốn sách này nhưng bà đã chỉnh sửa nó sao cho phù hợp cho đọc giả lúc bấy giờ. Sau đó, bà đã loại bỏ một số bùa chú không còn thích hợp và phân chia các ma chú còn lại thành bảy quyển sách nhỏ phù hợp cho các phù thủy nhỏ từ năm nhất cho đến khi tốt nghiệp. Sản phẩm cuối cùng đã trở thành sách giáo khoa của nó bây giờ.
Tom có lý do để tin vào giả thuyết thứ hai này bởi vì quyển «Book of Spells» có chứa rất nhiều bùa Jinx, đây là một phần của phép thuật hắc ám mà Hogwarts thì tương đối bài xích pháp thuật hắc ám. Và đó cũng chính là lý do quyển sách này nằm trong khu sách cấm trong thư viện chứ không được đặt trong khu vực bình thường.
Nhanh chóng lật qua các trang sách, Tom tìm thấy bùa giải giới (Expelliarmus) bùa tàng hình (Disillusionment Charm) hô thần hộ mệnh (Expecto Patronum) bùa khiên (Protego) cùng rất nhiều bùa chú thực dụng khác đều được bà Miranda Goshawk ghi lại trong quyển sách này. «Book of Spells» chứa hầu hết các ma chú cơ bản mà Tom cần dùng.
Không thể không nói sự lựa chọn ngày hôm qua của nó là vô cùng chính xác. Thay vì lựa chọn các quyển sách ma thuật hắc vô cùng nguy hiểm cùng với các quyển bút ký vô cùng khó hiểu hoặc các quyển ma pháp lý luận mà bây giờ đối với Tom không khác gì thiên thư,nó đã chọn quyển «Book of Spells» vô cùng thích hợp cho một người phù thuỷ nhỏ tuổi mới tiếp xúc với ma pháp không lâu như Tom.
Các ma chú được bà Miranda Goshawk ghi trong quyển sách «Book of Spells» thật sâu mà hấp dẫn lấy Tom. Tuy rằng một số ma chú nó đã biết từ trước, nhưng trong quyển sách này không chỉ có riêng ma chú không thôi mà rất nhiều ghi chú của những người chủ nhân cũ cùng với đủ các loại biến hoá khác nhau mà Tom không thể ngờ tới khiến cũng được ghi lại.
Bên trong phòng theo yêu cầu, Tom không hề để ý tới thời gian mà luyện tập ma chú được ghi trong «Book of Spells» cho đến khi nó quá mệt mỏi đến nỗi không thể duy trì được sự tập trung cần thiết thì mới dừng lại. Tom không biết đã qua bao lâu nhưng hiện tại nó vô cùng đói bụng. Rốt cuộc nó cũng rời đi căn phòng này để tiến về phòng bếp . Tuy nhiên Tom không hề biết rằng bộ dáng của mình hiện tại có bao nhiêu doạ người.
Bây giờ là sáng thứ hai mà Tom vào thứ bảy đi vào phòng theo yêu cầu. Như vậy, nó đã luyện tập ma chú hai ngày hai đêm liên tục mà không hề ăn uống, ngủ nghỉ hay tắm rửa gì cả.
Hai mắt của Tom đỏ bừng, lõm sâu vào trong hốc mắt do thiếu ngủ, da dẻ vàng vọt, tóc thì bết lại, quần áo trên người thì vừa bẩn vừa nhàu nát. Có thể nói bây giờ ngoại trừ màu tóc, nó vô cùng giống giáo sư Snape mỗi khi ông đi ra khỏi tầng hầm sau nhiều ngày điều chế ma dược.
Nhà bếp nằm trong tầng hầm ngay bên dưới đại sảnh đường trong một hành lang đầy các bức tranh có chủ đề là đồ ăn. Lối vào được che dấu bằng một bức tranh miêu tả một đĩa trái cây bằng bạc.
Tom lấy ra đũa phép để cù lét trái lê bên trong đĩa cho đến khi trái lê cười khúc khích. Và bùm một cái, trái lê biến thành một cánh cửa màu xanh lục. Đó chính là cánh cửa vào phòng bếp của Hogwarts.
Xuyên qua cánh cửa, đập vào ánh mắt của Tom là một căn phòng lớn như đại sảnh đường. Có rất nhiều nồi đồng và thấu đồng sáng lấp lánh được treo trên các bức tường xung quanh phòng. Ở một đầu khác của căn phòng là một cái lò sưởi trong tường cỡ lớn.
"Xin hỏi cậu S·ullivan có gì cần phân phó sao?" Skylock chạy tới trước mặt Tom để hỏi nó có cần gì không.
"Có thể cho ta một bữa ăn sao, Skylock? Ta đói meo rồi."
"Đây là vinh hạnh của ta." Skylock cúi người chào nó rồi nhanh chóng phân phó các gia tinh khác chuẩn bị bữa ăn cho Tom.
Không bao lâu một bữa ăn thịnh soạn đã xuất hiện trong mắt nó. Bây giờ do Tom đã quá đói nên nó không màng tất cả mà chiến đấu với đống đồ ăn trên bàn. Đồ ăn trên bàn cũng nhanh chóng biến mất vào bụng nó.
Quá trình xử lý đống đồ ăn của Tom bất ngờ bị cắt ngang bởi một giọng nói đây nghiêm khắc vang lên từ cửa phòng bếp:
"TOM SULLIVAN!"
Với mỗi tay là một cái đùi gà, nó ngơ ngác quay lại nhìn về hướng cửa phòng bếp.Đứng ở đó là giáo sư McGonagall đang nổi giận đùng đùng, phía sau của bà là giáo sư Snape cùng với hai thằng bạn của nó.