Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 20: Tiến bộ




Chương 20: Tiến bộ

Chương 20: Tiến bộ

Dưới tác dụng của ma lực tuôn ra từ đầu cây đũa phép trên tay Tom, khối gỗ trên bàn đã biến thành một con chim sẻ tuy nhỏ nhưng lại vô cùng xinh đẹp.

Tuy nhiên con chim sẻ đang đứng trên bàn lại cứng đờ giống như một con rối gỗ vậy. Không, tác phẩm của Tom không phải là một con chim sẻ nó cơ bản chỉ là một con rối gỗ có hình dáng của một con chim sẻ mà thôi.

Bởi vì Tom hiện giờ chỉ có thể biến ra lớp lông vũ bên ngoài của con chim sẻ, nhưng bên dưới lớp lông vũ ấy lại hoàn toàn không có các bộ phận của một cơ thể sống như xương, thịt và nội tạng, mà chỉ toàn gỗ là gỗ.

Con rối có hình con chim sẻ này chỉ có thể làm các động tác đơn điệu mà tuần hoàn như giương cánh lên rồi hạ cánh xuống mà thôi. Do đó mọi người đều có thể nhìn ra được rằng con chim này hoàn toàn không có khả năng bay lượn.

"Giáo sư thấy đấy, đây là tất cả những gì mà em có thể làm được." Tom giải thích tình huống của mình cho giáo sư McGonagall.

"Em không có hiểu biết đầy đủ về cấu tạo cơ thể của con chim sẻ nên em không có cách nào biến khối gỗ thành con chim bình thường được mà chỉ có thể tạo thành một con rối gỗ như bây giờ."

Nó lại dùng ánh mắt tò mò mà nhìn giáo sư McGonagall:" Giáo sư, chẳng lẽ tất cả các phù thuỷ khác muốn biến ra vật còn sống thì trước hết phải giải phẫu, phân tích kết cấu của cơ thể của con vật đó thì mới biến ra được sao?"

Giáo sư McGonagall chăm chú nhìn con chim sẻ đang nhảy loi choi trên bàn rồi bà mới kinh dị mà nhìn Tom.



"Trò mau bỏ ngay ý nghĩ đầy máu me trong đầu của trò ngay lập tức cho ta! Trò nên nhớ rằng chúng ta là phù thuỷ chứ không phải là đồ tể, cho nên chúng ta không cần phải phanh thây xẻ thịt các sinh vật tội nghiệp khác để tìm hiểu kết cấu cơ thể của bọn chúng. Chúng ta có thể dùng ma lực để quét hình cơ thể của bọn chúng".

Giáo sư McGonagall nghiêm túc mà nhìn Tom, bà nói: "Nhân tiện đây ta báo trước với trò là ta nghiêm cấm trò dùng ma lực phân tích cơ thể của chính mình và của các đồng học khác, cùng với thú cưng của bọn họ. Đây là một hành vi vô cùng nguy hiểm, có thể nguy hại đến tính mạng bọn họ!"

Giáo sư McGonagall dừng lại một chút rồi mới tiếp tục trả lời vấn đề của Tom." Ta đã hiểu vấn đề mà trò hiện đang gặp phải.

Đầu tiên là trò đã quá chú ý đến vẻ ngoài của con chim mà trò muốn biến hình. Vẻ ngoài quá mức xinh đẹp là điều không cần thiết, nó chỉ biết làm lãng phí ma lực của trò mà thôi.

Nhân đây ta cũng muốn khen ngợi trò về việc đã nghe theo lời khuyên của ta. Chỉ trải qua một tháng mà ma lực lãng phí của trò đã giảm bớt rất nhiều. Nếu ta không chú ý thì cũng sẽ không nhận ra. Điều này chứng tỏ rằng trò đã cố gắng khắc phục điểm này.

Về vấn đề biến ra một con chi bình thường thì ta nhớ là trò đã có thể dễ dàng thay đổi vật liệu của đối tượng biến hình. Lần này cũng tương tự như thế, nó giống như việc biến que diêm từ gỗ thành một cây kim bằng bạc vậy.

Trò chỉ cần xác định rằng mình muốn làm chuyện đó, ta nhắc lại một lần nữa, điều này rất quan trọng, trò phải muốn biến khối gỗ thành con chim sẻ là được.

Sau đó ma lực của trò sẽ làm tất cả mọi thứ cho nên trò cũng không cần thiết phải có bất kỳ hiểu biết về cấu tạo cơ thể của con chim sẻ để làm gì cả. Ma thuật luôn luôn thần kỳ như vậy.

Còn về vấn đề về năng lực hoạt động của con chim sẻ, trò có thể thử dùng ma lực để mà điều khiển nó giống như là trò điều khiển một con rối. Trò nhất thiết phải tìm được mối liên kết giữa tác phẩm với trò. Bây giờ trò có thể thử xem sao."



Giáo sư McGonagall vừa nói vừa đem con chim sẻ hoàn nguyên lại thành một khối gỗ như cũ rồi đặt lại trước mặt của Tom.

Tom lặp đi lặp lại suy nghĩ rằng ' ta muốn biến khối gỗ này thành con chim sẻ ' cho đến khi trong đầu nó không còn có bất cứ điều gì khác nữa. Lúc này, Tom mới dứt khoát mà rút đũa phép chỉ vào khối gỗ hô:

"Avifors"

Lần này khối gỗ dưới tác dụng của ma lực của Tom bị biến thành một con chim sẻ vô cùng bình thường, cũng không đặc biệt xinh đẹp. Đúng vậy trừ có chút ngây ngốc đứng trên bàn thì nó đã là một con chim sẻ bình thường có xương có thịt chứ không còn là một con rối gỗ nữa. Tom mừng như điên mà hô với giáo sư McGonagall .

"Em đã làm được rồi giáo sư McGonagall!"

"Ta phải công nhận là thiên phú của trò trong môn biến hình học này rất không tồi. Bây giờ trò nên thử điều khiển nó xem sao." Giáo sư McGonagall khen ngợi nó.

Tuy được khen làm Tom có chút lân lân nhưng bây giờ nó phải tìm được sợi dây liên kết giữa tác phẩm của mình và chính bản thân nó. Tom giữ đũa phép của mình tiếp xúc với con chim sẻ nhằm truyền ma lực của mình vào đó.

BÙM

Con chim ấy nhận được ma lực của Tom thì đột nhiên nổ mạnh. Tuy nhiên thay vì xương và thịt bay ra bốn phía thì lại là các vụn gỗ. Giáo sư McGonagall nhanh chóng vung đũa phép của bà bảo vệ cho cả ba người.



Nhìn cảnh tượng mà mình đã tạo thành, Tom sâu sắc rút ra kinh nghiệm. Nó cuối cùng cũng đã hiểu vì sao giáo sư McGonagall nghiêm cấm nó dùng ma lực phân tích cơ thể sống của chính mình và bạn bè của nó.

"Trò vừa nãy đã dùng quá nhiều ma lực cho nên mới dẫn đến nổ mạnh. Chúng ta chỉ cần một tia để thiết lập mối liên kết mà thôi. Sau này khi quen thuộc thì trò cũng không cần đũa phép, chỉ cần nó còn trong tầm mắt của trò là được." Giáo sư McGonagall vừa dùng pháp thuật dọn dẹp vụn gỗ văng tứ phía từ v·ụ n·ổ vừa chỉ ra sai lầm của Tom.

Bà lấy ra một khối gỗ khác đặt trước mặt của nó." Trò hãy thử lại một lần nữa xem."

Lại một con chim sẻ khác được Tom biến ra từ khối gỗ. Rút kinh nghiệm của lần trước, Tom chỉ dùng một tia ma lực truyền vào tác phẩm của mình. Lần này nó dễ dàng tìm được sợi dây liên kết giữa con chim với bản thân nó.

Một cảm giác thực huyền diệu xâm chiếm tâm trí của Tom. Nó cảm thấy như là con chim sẻ này đã trở thành một bộ phận của cơ thể nó vậy. Tom có thể điều khiển con chim làm được rất nhiều việc bảo gồm bay vòng quanh phòng, nhảy lên các chồng sách và thậm chí mổ lên tay của nó.

"Xem ra trò đã thành công trong việc sử dụng bùa Avifors, như vậy thì sau này việc biến đổi vật c·hết thành vật sống sẽ không còn làm khó dễ cho trò nữa"

"Em cảm ơn giáo sư."

Giáo sư McGonagall mặc kệ Tom chơi điên rồi với con chim sẻ do nó biển ra. Nó điều khiển con chim sẻ làm đủ mọi trò trong phòng của bà. Giáo sư nghiêm túc mà bắt đầu công việc phê duyệt luận văn của mình.

Bởi vì chỉ là thử nghiệm nên ma lực mà Tom dùng để biến hình cũng không nhiều cho nên không bao lâu sau tác phẩm của Tom hoàn nguyên trở lại hình dạng thật sự của nó là một khối gỗ. Tuy chưa chơi chán nhưng nó cũng biết điều mà dừng lại.

Nhìn khối gỗ đang nằm trong tay, Tom hỏi giáo sư McGonagall." Giáo sư, em có khả năng biến vĩnh viễn khối gỗ này thành một con chim không vậy. Hay là càng khó hơn nữa là em có thể giao cho tác phẩm của mình khả năng nói chuyện với có khả năng tự chủ hành động được không ạ"

Giáo sư McGonagall không cần ngẩng đầu lên mà vẫn trả lời nó: "Tất cả đều có khả năng trò S·ullivan. Biến hình thuật tuy yêu cầu nghiêm cẩn nhưng cũng rất phụ thuộc vào sức tưởng tượng của trò."

"Tác phẩm biến hình hoàn nguyên trở lại hình dáng thật sự của mình nguyên nhân chủ yếu là do đã không còn ma lực tác dụng lên nó nữa. Do đó để trả lời câu hỏi đầu tiên của trò thì trò có thể tìm cách bổ sung ma lực cho chúng nó.