Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hành Trình Phiêu Lưu Đa Thứ Nguyên

Chương 4: Sweet Home (3)




Chương 4: Sweet Home (3)

"Dậy đi anh."

Cảm nhận được có đôi bàn tay đang lay động thân thể, Mura Sanso dần dần mở mắt và thấy được chủ nhân của đôi bàn tay đó là của bé gái Sook Kim mà cậu đã cứu mạng hôm qua.

Nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy ánh nắng đã chiếu rọi nửa phòng, Mura Sanso chống tay xuống mặt đất ròi từ từ ngồi dậy và hướng về Sook Kim nói.

"Anh đã dậy rồi, cảm ơn em đã đánh thức anh nhé."

Tiếp theo, cậu ngồi dậy và tiến về phía Dusik Hahn, người đang loay hoay làm việc trên chiếc bàn để cải tạo lại đồ vật thành v·ũ k·hí.

Có lẽ là do quá tập trung nên khi có người lại gần Dusik Hahn không hề có chút phản ứng nào, nhưng Mura Sanso cũng không có ý định gián đoạn cho nên chỉ yên lặng đứng sau nhìn một lúc.

Lẳng lặng đứng nhìn một lúc sau, Mura Sanso mới quay sang hai đứa nhóc rồi hỏi.

“Hai đứa có biết ba người kia đi đâu rồi không?”

“Chị Jisu, anh Jayhun và cô Myeong Ja Lim đã trở lại tầng 15 để thu thập những món đồ dùng, còn anh Hyun cũng trở về phòng để mang đồ ăn tập trung sang đây.”

Nghe thấy như vậy thì Mura Sanso gật đầu, tiện tay cầm lấy chai nước khoáng gần nhất rồi uống một ngụm, sau đó đi về phía chiếc túi xách của mình lấy ra con dao bếp cuối cùng, chiếc điện thoại kèm theo tai nghe rồi quay sang hai đứa nhóc nói.

“Anh cũng sẽ lên tầng 15 để lấy chút đồ, vậy nên mấy nhóc hãy ngoan khi ở nhà với bác Dusik Hahn nhé.”

“Dạ vâng ạ.”





“Thực sự là có chút hi vọng rồi đây.”

Trên tầng 15, Mura Sanso đã phá các ổ khóa của những phòng trống ra với mong muốn tìm kiếm những đồ vật có thể trao đổi năng lượng, và trong quá trình này cũng có lúc vui lúc buồn.

Và trong lúc đó, cậu cũng gặp Jisu, Jayhun, Myeong Ja Lim và thậm chí là cả người bảo vệ của tòa nhà, ông Kim. Tuy nhiên cả bốn người đều không ai có ý định đến chào hỏi người bảo vệ đó cả bởi vì những hành động bất thường cùng với tiếng kêu vang inh ỏi của chiếc điện thoại, tất cả đã xác nhận rằng đó không phải là con người mà là con quái vật.

Di chuyển một cách nhẹ nhàng và nhanh chóng, cạy các ổ khóa bằng con dao cứng và sắc, lập tức chạy thật nhanh khi nghe thấy sự bất thường trong tiếng kêu của điện thoại, đó là cách mà Mura Sanso đã xuất sắc hoàn thành việc thu thập đồ vật để nạp năng lượng cho năng lực “triệu hồi” của mình.

Nhưng niềm vui thì ít, mà tiếc hận, buồn tủi thì nhiều. bởi vì số lượng đồ đạc cậu thu thập được cũng rất ít ỏi, bởi do hầu hết tất cả đều sẽ đặt những thứ giá trị trong két sắt, chính vì điều đó, Mura Sanso dù tìm thấy két cũng không thể dùng sức phá hủy như phá cửa được.

“Mình đã xong tất cả ở tầng 15 này rồi, giờ mình nên xuống tiếp các tầng dưới thôi.”

Sau khi xuống tầng 14 và tầng 13, Mura Sanso rất thuận lợi lấy đi tất cả những món đồ và cuối cùng cậu đã thu hoạch được tổng cộng là 4 lần “triệu hồi”.

Và đến khi mặt trời dần ngả xuống, cậu bắt đầu trở lại căn hộ của Dusik Hahn. Ngồi tập hợp xung quanh vòng tròn, mọi người bắt đầu kể về những gì đã trải qua và cần lưu ý những gì.

Mặc dù chủ đề có rất nhiều nhưng tóm lại những ý chính là cẩn thận với ông bảo vệ trên tầng 15, cẩn thận với con quái vật Slime ở tầng 13 và con quái vật Tentacl·es thi thoảng chạy lang thang ở lối đi cầu thang.

Những con quái vật được phát hiện thì ngày càng nhiều, sự lo lắng và căng thẳng đang gia tăng, nhưng mọi người vẫn cố gắng hết sức để bỉnh tĩnh và cố gắng hết sức để cố gắng sống sót.

Mura Sanso sau khi ăn xong thì đã mượn tạm phòng của Hyun Cha để ngồi, lý do là hiện tại cậu muốn thực hiện năng lực “triệu hồi” của mình.

Do đây là lần đầu tiên nên cậu không thể biết được rằng năng lực này sẽ có những tác động ra sao, nhỡ chả may lại hiện ra cái vòng tròn triệu hồi như những bộ truyện và phim ảnh thì những hành động che giấu của cậu sẽ trở thành công cốc hết.



Vì sao phải che giấu năng lực này với mọi người ư? Đơn giản vì đó chính là để bảo vệ bản thân!

“Được rồi, giây phút đáng chờ mong và hồi hộp nhất hiện tại là đây! Mong rằng mình sẽ triệu hồi ra được thứ gì đó giúp ích cho mình trong hoàn cảnh hiện tại, nếu không thì chắc chắn là sẽ là bad ending!”

Mura Sanso nở một nụ cười khổ và lẩm bẩm nói, cậu nhắm mắt hít thở sâu một vài lần để cố gắng hết sức giữ bình tĩnh. Một lúc sau đó, Mura Sanso mở mắt, trong suy nghĩ bắt đầu tập trung để phát động năng lực “triệu hồi” của mình.

Điều kiện để sử dụng năng lực “triệu hồi” của Mura Sanso rất đơn giản, đó chính là chỉ cần cậu tập trung suy nghĩ về mong muốn sử dụng năng lực thì nó sẽ hoạt động.

[Đinh! Triệu hồi hoàn tất, đạt được vật phẩm “thẻ bài cưỡng chế ngủ say”!]

[“Thẻ bài cưỡng chế ngủ say” có tác dụng chỉ định một mục tiêu duy nhất cưỡng chế rơi vào trạng thái ngủ say trong vòng 2 tiếng.

Cách sử dụng là nắm lấy lá bài sau đó tập trung suy nghĩ vào mục tiêu chỉ định rồi hô “Ngủ”.

Lưu ý: Sau khi sử dụng vật phẩm sẽ tự động biến mất!]

Cảm thấy bàn tay mình đang nắm lấy đồ vật gì đó, Mura Sanso nhìn xuống dưới và thấy trên tay bản thân cậu đang cầm một lá bài.

Mura Sanso tò mò xem xét lá bài trên tay, cả hai mặt của lá bài có hình một yêu tinh đang đắp chăn vào ngủ.

“Vậy là khi triệu hồi thì sẽ xuất hiện trên tay của mình như này sao? Thật sự bất tiện khi không có một kho đồ nào cả.”



Thở dài một tiếng, Mura Sanso không thể không cảm thấy những bất tiện trong tương lai. Đặt lá bài vào trong túi quần, Mura Sanso tiếp tục triệu hồi nốt ba lần còn lại.

[Đinh! Triệu hồi hoàn tất, đạt được vật phẩm “nhẫn hồi phục năng lượng”!]

[“Nhẫn hồi phục năng lượng” có tác dụng khiến người đeo chiếc nhẫn này có thể gia tăng tốc độ hồi phục năng lượng thêm 10%.

Cách dùng là đeo chiếc nhẫn vào ngón tay là có thể sử dụng.]

[Đinh! Triệu hồi hoàn tất, đạt được kỹ năng “đạn lửa”!]

[Kỹ năng “đạn lửa” có thể tạo ra một ngọn lửa có hình viên đạn, khi viên đạn bắn đến mục tiêu sẽ gây ra hiệu ứng nổ, cháy và gây ra sát thương đến mục tiêu sẽ được dựa theo số năng lượng bỏ ra.

Cách sử dụng kỹ năng là tập trung suy nghĩ về ngọn lửa có hình viên đạn, sau khi thành công hiện hình kỹ năng, người sử dụng cần xác nhận mục tiêu để phóng thích kỹ năng.]

[Đinh! Triệu hồi hoàn tất, đạt được vật phẩm “vòng cổ hộ mệnh”!]

[“Vòng cổ hộ mệnh” có tác dụng khiến người đeo vô hiệu một đòn t·ấn c·ông gây sát thương trí mạng.

Cách dùng là đeo chiếc vòng này lên người sử dụng.

Lưu ý: Sau khi vật phẩm được kích hoạt sẽ tự động biến mất!]

Mura Sanso cảm thấy mình hôm nay quả là một ngày may mắn, mặc dù những vật phẩm và kỹ năng như này vẫn chưa đủ để cậu có thể ngạo nghễ quét ngang thế giới này, thế nhưng cũng đủ để cậu có thể sống sót.

“Tuy nhiên, trong các thứ vừa triệu hồi được thì kỹ năng “đạn lửa” là thứ khó sử dụng nhất, việc tưởng tượng ngọn lửa hình viên đạn có thể làm được, nhưng làm như nào mình mới có thể xác nhận mục tiêu để phóng thích kỹ năng?

Thậm chí cả việc bỏ năng lượng vào kỹ năng để gây sát thương nữa? Mình hoàn toàn không hiểu việc này.”

Sau khi vui sướng thì Mura Sanso ngay lập tức trầm tư suy nghĩ, rồi sau một lát gương mặt của cậu trỏ nên nghiêm túc hơn, rồi lẩm bẩm nói tiếp.

“Có lẽ, mình cần suy nghĩ và luyện tập kỹ năng này. Có lẽ giờ là lúc sử dụng hệ thống sau khi đã bỏ qua một thời gian.”