Chương 14: Kimetsu no Yaiba (3)
“Được rồi, từ đây đến làng, chúng ta sẽ đi bộ.”
Khi gần đến phạm vi của khu làng, Mura Sanso đã dừng lại.
“Sao chúng ta không tiến vào làng vậy ạ?” Kamado Tanjiro.
“Đơn giản là vì ta không muốn gây sự chú ý, mà nhóc cũng thế mà phải không? Dù sao thì đội diệt quỷ cũng không phải là một tổ chức chính thức được chính quyền thừa nhận.” Mura Sanso.
“Nhưng vậy còn chiếc xe máy tuyệt vời này thì sao? Chả lẽ anh định bỏ nó lại hả?” Kamado Tanjiro.
“Đương nhiên là không rồi, mà nhóc cứ đi và diệt quỷ đi, sau khi xong thì hãy quay lại đây, ta sẽ đưa nhóc đi đến địa điểm kế tiếp.” Mura Sanso
“Thật sao! Nhưng như vậy có quá mất thời gian của anh không?” Kamado Tanjiro.
“Yên tâm đi, dù sao ta cũng rảnh nên sẽ cho nhóc ké nhờ xe, mà hơn nữa ta làm điều này cũng vì tốt cho nhóc và đám người các ngươi thôi.” Mura Sanso
“Ý anh là sao?” Kamado Tanjiro.
“Không có gì đâu, đi và diệt quỷ đi nhóc.” Mura Sanso.
Sau khi hẹn Kamado Tanjiro sau khi diệt quỷ xong hãy chờ ở đây thì Mura Sanso cũng bắt đầu kế hoạch tiêu diệt Kibutsuji Muzan.
“Mà cũng khá đơn giản, mình chỉ cần đặt vài quả t·ên l·ửa, kèm theo các chất axit và lão hóa tế bào chung vào nơi nào đó.
Và xong khi gặp tên Kibutsuji Muzan, mình sẽ lập tức sử dụng kỹ năng “hoán đổi” hắn đến nơi đó. Sau rồi là “Bùm!” một màn chào đón kèm tạm biệt sẽ được tặng cho hắn.
Kế hoạch của mình tuy đơn giản nhưng sẽ có thêm yếu tố bất ngờ đi kèm, điều này có khả năng sẽ khiến cho hắn không kịp đề phòng để kịp tạo ra kế hoạch phòng thủ.
Nhưng mà cũng không thể không đề phòng trường hợp hắn sẽ sống sót sau v·ụ n·ổ, vậy nên mình cần thêm các kế hoạch khác nữa.”
Mura Sanso lấy ra tờ giấy và cái bút, bắt đầu suy nghĩ ra các kế hoạch và phương án để chuẩn bị tiêu diệt Kibutsuji Muzan.
Còn về các vật dụng và những v·ũ k·hí trong kế hoạch, tất cả đều được lấy từ thế giới “Sweet Home”. Và đương nhiên là Mura Sanso đã không lấy những v·ũ k·hí đó một cách bình thường, mà cậu đã sử dụng kỹ năng siêu hack và buff bẩn của mình, đó là “nhân bản vật phẩm”.
Vậy nên, có thể nói là mọi v·ũ k·hí cũng như vật tư cần thiết, Mura Sanso đều có đầy đủ, và với kỹ năng của mình, vấn đề vật tư, v·ũ k·hí chắc chắn sẽ không bao giờ hết hay thiếu hụt được.
“Chà, giờ mình cảm thấy Kibutsuji Muzan thật đáng thương và bất hạnh khi gặp phải mình. Mà thôi, dù sao hắn ta cũng đã g·iết nhiều người rồi, và đằng nào kết cục chờ đón hắn cũng là c·ái c·hết.
Nên mình đưa hắn c·hết sớm hơn, để giảm thiểu người bất hạnh tại thế giới này cũng là một việc tốt. Vậy thì bắt đầu thôi, chuẩn bị chào đón Kibutsuji Muzan bằng những v·ũ k·hí tương lai vậy.”
Mura Sanso lẩm bẩm nói.
Trong thời gian dài sống tại thế giới “Sweet Home” Mura Sanso đã trải nghiệm rất nhiều việc, và cậu rút ra được rằng “bản thân mình không phải là thần và sức mạnh không phải là tất cả”.
Mỗi con người khi sinh ra đều có quyền được sống… đó là điều mà Mura Sanso luôn ghi nhớ trong lòng, vậy nên cậu rất tôn trọng sinh mệnh, chỉ cần có thể cứu, có thể sửa chữa sai lầm, cậu đều sẽ cho những người đó cơ hội.
Bởi vì không con người nào là hoàn hảo cả, tất cả đều có thể mắc sai lầm, có thể lạc lối. Chính bản thân cậu cũng đã từng như vậy, ngu ngốc, kiêu căng, tự mãn chỉ vì những năng lực cậu nhận được.
Tuy nhiên, những điều trên chỉ là ở trong quá khứ, còn hiện tại Mura Sanso đã trở thành một con người khác, cậu sẽ không g·iết người tùy tiện nếu như người đó vẫn còn nhân tính, vẫn có thể sửa chữa.
Dù nghe có vẻ như giống đạo đức giả, nhưng Mura Sanso vẫn sẽ giữ vững niềm tin đó để sống một cuộc sống mà cậu tin rằng điều đó là đúng.
…
“Vậy là đã xong, nếu như từng này mà hắn vẫn chưa c·hết, vậy thì chỉ còn nước hỏa lực oanh tạc liên tục sau đó cho hắn tắm nắng thôi.
Mặt trời mới lặn, có lẽ Kamado Tanjiro vẫn chưa g·iết xong con quỷ đâu, vậy thì mình sẽ nghỉ ngơi một chút rồi chờ tên nhóc đó vậy.”
Mura Sanso nằm ở bên dưới gốc cây, nhưng sau hai tiếng chờ đợi, không biết vì sao nhưng trong lòng của cậu cảm thấy rất bất an.
“Quá lâu rồi, mình nên đi kiểm tra xem sao.”
Từ trong chiếc nhẫn lấy ra máy tìm kiếm tín hiệu, Mura Sanso bật lên kiểm tra và đã thấy tín hiệu phát ra tại phía trước.
Ban đầu Mura Sanso định sử dụng kỹ năng “đánh dấu và truy vết” để đánh dấu Kamado Tanjiro, tuy nhiên cậu đã nghĩ lại và sử dụng chip phát tín hiệu, đơn giản là do một giây bốc đồng mà thôi.
Bắt đầu chạy theo phương hướng mà máy phát tín hiệu chỉ ra, rất nhanh Mura Sanso đã tìm thấy được Kamado Tanjiro, thế nhưng cảnh tượng trước mắt đã khiến cậu ngớ người.
Bởi vì, Kamado Tanjiro trước mắt cậu hiện đang bị ăn hành sấp mặt bởi con quỷ đầm lầy.
“Cái quái gì vậy hả nhóc! Chú mày thật sự bị ăn hành bởi mấy con quỷ này hả!?”
Mura Sanso lớn tiếng hét lên, đồng thời cũng nhanh chóng tiến đến cứu viện Kamado Tanjiro, người đang be bét máu khắp người.
“A! Sanso – San, xin đừng lại gần đây, nơi này rất nguy hiểm đấy!”
Nhận thấy Mura Sanso đang tiến đến gần mình, Kamado Tanjiro lập tức hét lên vội vàng để cảnh báo.
Nhưng hiện giờ Mura Sanso đâu thèm để ý đến cái cảnh báo vô nghĩa mà Kamado Tanjiro nói chứ. Với một tốc độ mà mắt thường không theo kịp, Mura Sanso đã dùng chân đá gãy cổ của một con quỷ đang cố gắng tiếp cận Kamado Tanjiro.
“Xích lửa!”
“A!... C·hết tiệt! Cái quái gì đây hả!?”
Những ngọn lửa có hình dạng sợi xích lập tức xuất hiện quấn quanh lấy hai con quỷ đầm lầy còn lại khiến cho chúng không thể di chuyển cũng như lặn xuống.
“Đạn lửa!”
Sau khi hạn chế được di chuyển của chúng, Mura Sanso ra đòn kết liễu, và kỹ năng “đạn lửa” đã khiến cho chúng tan thành tro bụi.
Sau khi xử xong hai tên, Mura Sanso cảm nhận thấy có động tĩnh nên quay sang nhìn lại và thấy một con quỷ đang cố gắng chạy trốn.
Có lẽ do nhìn thấy hai bản sao của mình đã bị tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy, cho nên con quỷ đã sợ hãi và bỏ chạy theo bản năng để cố gắng giữ lấy mạng sống của mình.
“Giờ mới biết sợ hả? Có phải là hơi muộn rồi không? C·hết nốt đi cho rảnh nợ, “đạn lửa”!”
“A! A! A!... Xin tha cho tôi! Tôi hứa từ nay…! A!...”
“Yên lặng và c·hết đi.”
Một viên đạn lửa đã xuyên tim con quỷ còn lại khiến thân xác của hắn b·ốc c·háy, tiếng hét cầu xin thảm thiết vang lên, nhưng Mura Sanso cũng không có quá nhiều quan tâm nên đã lạnh nhạt và nói.
Con quỷ đã bị tiêu diệt, Mura Sanso quay sang nhìn Kamado Tanjiro, người thanh niên và cô gái đang b·ất t·ỉnh, thở dài một hơi rồi chầm chậm nói.
“Đi thôi Tanjiro.”
“À, dạ, vâng! Xin anh hãy đợi em một chút!”
Vẫn còn bị sốc trước cảnh tượng chiến đấu vừa rồi của Mura Sanso, Kamado Tanjiro vẫn giữ nguyên tư thế cầm kiếm phòng thủ của mình.
Nhưng khi nghe thấy Mura Sanso nói, Kamado Tanjiro đã hồi phục lại tinh thần và trả lời, sau đó chạy đến an ủi người thanh niên kia.
Một lúc sau, Mura Sanso thấy Kamado Tanjiro đã hoàn thành công việc, cậu mới bắt đầu di chuyển.
…
Tại khu rừng bên ngoài làng, Mura Sanso bắt đầu kiểm tra những v·ết t·hương trên cơ thể của Kamado Tanjiro.
Thấy những v·ết t·hương không gây ảnh hưởng nghiêm trọng thì cậu lấy ra đá, nước muối, thuốc sát trùng, băng gạc để bắt đầu cầm máu, khử trùng và băng bó lại.
“A… đau quá, Sanso – San.”
“Chịu đựng đi nhóc, làm như này thì v·ết t·hương mới lành nhanh và không gây ra những biến chứng về sau. Mà nhóc làm ta khá sốc đấy, một con quỷ cùi bắp như vậy mà đã khiến cơ thể tàn tạ như này.
Vậy về sau, nếu nhóc gặp những con quỷ mạnh hơn thì ta đoán nhóc không sống nổi đâu.”