Chương 11: Sweet Home (10) - END
Hai ngày trôi qua kể từ khi kết thúc cuộc họp chiến lược, Mura Sanso vẫn ở yên trong phòng, ngoại trừ lúc đi lấy đồ ăn và nước uống ra, cậu không hề tham gia vào việc dọn đồ di tản với mọi người.
Không phải là cậu không muốn làm, nhưng mà cậu cảm thấy bản thân có việc quan trọng hơn đó chính là tiếp tục luyện tập đề thuần thục kỹ năng của mình.
Bởi vì, khi ra khỏi nơi này, cậu sẽ chính thức bước lên cuộc hành trình phiêu lưu mà cậu không biết được, thứ gì sẽ chờ đợi cậu phía trước. Cho nên, việc chuẩn bị và sẵn sàng, là thứ không thể thiếu được vào lúc này.
Cạch!
Nghe thấy tiếng mở cửa, Mura Sanso hướng ánh mắt nhìn ra và thấy ở phía ngoài chính là Eun Lee.
“Mọi người đã dọn xong đồ đạc để lên trên sân thượng, giờ còn chiếc xe thì ta không thể mang nó lên được, nên anh em muốn hỏi là anh có cách nào để mang nó đi cùng được không?”
Không chờ cho Mura Sanso hỏi, Eun Lee đã nói rõ ràng ý định của mình khi lên đây.
“Vậy sao, thế thì đi thôi.”
Mura Sanso thở dài một cách nặng nề, sau đấy cậu bắt đầu di chuyển lên sân thượng, nơi mọi người đang tập trung và bắt đầu lần lượt các kế hoạch mà cậu đã định ra.
Đầu tiên, Mura Sanso hoán đổi chiếc xe ở dưới tầng hầm với một viên đá, mặc dù đã gặp chút vấn đề về việc tập trung suy nghĩ về chiếc xe, nhưng cuối cùng cậu vẫn thành công di chuyển nó lên sân thượng.
Tiếp theo là cậu để Jisu Yoon sử dụng bộ loa ngoài trời và rồi vặn ở mức to nhất để lôi kéo những con quái vật đến đây. Nhưng mà có vẻ như kế hoạch này đã không thành công, bởi cậu nhận ra lũ quái vật ở dưới tầng 1 chỉ đến và đi loanh quanh một chút sau đó lại rời đi, tuy nhiên cậu đã dẫn dụ ra được con quái vật biết bay đến đây.
Một hồi giằng co chiến đấu, Mura Sanso và mọi người đã thành công tiêu diệt được con quái vật bay đó, đương nhiên là t·hương v·ong là điều không thể tránh khỏi.
Cuối cùng là Dusik Hahn đã dùng một chiếc máy nén khí để bắn các viên đá được Mura Sanso chuẩn bị sẵn, sau đó cậu lần lượt hoán đổi những viên đá với người và đồ vật ở đây.
Và thế là tất cả mọi người bắt đầu một cuộc hành trình khám phá thế giới bên ngoài. Mặc dù rất tò mò và sợ hãi, nhưng để sinh tồn, tất cả đều bắt buộc phải kiên trì bước tiếp.
…
Mười năm trôi qua, Mura Sanso đã trưởng thành hơn, cậu đã trở thành một trong những lãnh đạo cấp cao của tổ chức tên là “Sinh Tồn”. Hiện tại thế cục diễn biến trở nên hết sức tồi tệ, phần thắng hoàn toàn nghiêng về phía quái vật, tất cả những gì mà tổ chức đang làm chỉ là kéo dài hơi tàn.
Ban đầu, khi quái vật hóa bùng phát, số lượng quái vật tăng cao, con người bắt đầu chống lại những con quái vật đó.
Các tổ chức nhỏ lẽ đã hợp tác và lên kế hoạch đi săn những con quái vật đó, nhưng rồi một sự việc đã khiến cho tất cả chấn động, đó chính là quái vật có thể hóa trở lại thành con người.
Dù những con người này lại không hề có cảm xúc, nhưng có rất nhiều người chờ mong những người thân của mình sẽ trở lại.
Tuy nhiên, đáp lại sự chờ mong của những người đó chính là một sự thật tàn nhẫn ở thế giới này, những con quái vật chuyển hóa thành con người sau đó đã tập kết với nhau và tiêu diệt những người chưa bị quái vật hóa.
Cuối cùng trận chiến giữa “loài người mới” và “loài người cũ” đã bắt đầu. “Loài người mới” ngày càng nhiều hơn trong khi “Loài người cũ” ngày càng giảm đi, đây quả là một cuộc chiến khó chịu nhất từ trước đến nay trong lịch sử loài người.
Tất cả mọi người đều biết rằng, nếu như không tìm ra biện pháp ngăn cản quá trình quái vật hóa, thì cuộc chiến này phần thắng chắc chắn sẽ thuộc về phía “loài người mới”.
Lại thêm vài năm sau, cuối cùng loại thuốc ngăn cản quái vật hóa đã được phát minh. Tiếp đó là những trận chiến ngày càng diễn ra nhiều hơn, kịch liệt hơn, kèm theo đó là những cuộc t·ranh c·hấp quyền lực trọng nội bộ cũng diễn ra tàn khốc hơn.
Do quá mệt mỏi cảnh tượng này, Mura Sanso đã rời khỏi tổ chức rồi sống một cuộc sống an nhàn ở một vùng quê cùng với những người đồng đội đã kề vai sát cánh với cậu lúc trước.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, những người đồng đội của cậu cũng đã q·ua đ·ời, cảm thấy tại thế giới này đã không còn gì để lưu luyến, Mura Sanso cuối cùng đã sử dụng chức năng xuyên qua thế giới tiếp theo.
…
“Chào mừng ngươi đã trở lại!”
Nghe được một giọng nói vui vẻ đang vang vọng bên tai, Mura Sanso lập tức mở mắt ra, va thấy hiện tại bản thân đang ngồi trên một chiếc ghế sa lông êm ái.
Và đối diện cậu ngay lúc này chính là một người có vẻ ngoài giống y hệt cậu, không phải nói là giống y hệt cậu lúc còn trẻ mới đúng.
“Hahaha, đương nhiên rồi, ta đang biến hóa thành chính cậu mà. Vậy thì, cậu có cảm tưởng gì sau khi nhìn thấy phiên bản trẻ hóa của mình đang đứng trước ngay cậu không?”
“… Ngươi là ai?” Mura Sanso.
“Ồ, thôi nào! Trong lòng cậu cũng biết ta là ai rồi mà!”
“Ngươi là Thần?” Mura Sanso.
“Đáp án chính xác! Tuy nhiên, sẽ không có phần thưởng nào dành cho ngươi hết!”
Nghe được câu trả lời xác thực đó, Mura Sanso trong lòng trở lên kích động hơn, bởi vì ngay lúc này cậu có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi rõ ràng.
Ngay khi định mở miệng ra hỏi thì “phiên bản tuổi trẻ” của cậu đã đưa ngón tay ra và đặt tay lên trên miệng cậu và cười nói.
“Nào nào nào! Ta biết rằng ngươi có hàng tá câu hỏi muốn hỏi, tuy nhiên ta sẽ không trả lời những câu hỏi đó bây giờ đâu. Ta sẽ chỉ trả lời khi ngươi vượt qua hết các thử thách mà thôi.”
“… Thử thách gì?”
Mura Sanso khó hiểu hỏi lại.
“Hahaha, không cần phải căng thẳng như vậy, thử thách của ta dành cho ngươi rất đơn giản, đó chính là sống sót! Chỉ cần ngươi có thể kiên trì sống sót, và khi đến thời điểm ta cảm thấy đã đến lúc thì ta sẽ trả lời hết tất cả câu hỏi của ngươi!”
“Phiên bản trẻ hóa” của cậu vừa cười vừa nói, sau đó hắn ta đưa một ngón tay ra, lập tức phía sau xuất hiện một cánh cổng được bao phủ bởi ánh sáng.
“Đầu tiên, xin chúc mừng ngươi đã hoàn thành việc sinh tồn tại thế giới Sweet Home, mặc dù ta phải nói rằng đó thật sự là một cuộc sống tẻ nhạt.
Thứ hai, ta sẽ thu hồi lại “hệ thống” và “triệu hồi” nhưng ngươi yên tâm, những kỹ năng và vật phẩm mà ngươi đã “triệu hồi” ra, ta sẽ không thu hồi lại đâu, sao hả? Có phải cảm thấy ta rất nhân từ phải không?
Thứ ba, ta sẽ không còn can thiệp hay ban cho người bất kỳ sự trợ giúp nào nữa.
Thứ tư, sau khi ngươi đủ điều kiện để vượt qua thế giới mới, thì lúc đó ta sẽ nhắc nhở ngươi.
Đó chính là tất cả những gì ta muốn nói, vậy giờ ngươi còn thắc mắc gì không?”
“Ta…” Mura Sanso.
“Tốt! Vậy là không có thắc mắc gì cả, để ta tiễn đưa ngươi đi thế giới tiếp theo nào! À, nhân lúc này ta sẽ nói luôn, thế giới tiếp theo ngươi đi sẽ là “Kimetsu no Yaiba” chúc ngươi may mắn!”
Sau khi dứt lời “Phiên bản trẻ hóa” của Mura Sanso đã ném cậu vào bên trong cánh cổng được bao phủ bởi ánh sáng, bất chấp những nỗ lực cản trở với ý đồ kéo dài thời gian.
“Giờ thì! Hãy cho ta thấy ngươi sẽ tỏa sáng như nào đi!”