Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hành Trình Phiêu Lưu Đa Thứ Nguyên

Chương 1: Bắt đầu với Sweet Home!




Chương 1: Bắt đầu với Sweet Home!

Yahoo! Nếu đã tỉnh dậy và nhận được tin nhắn này thì xin chúc mừng! Vì ngươi đã được dịch chuyển thành công đến thế giới Sweet Home!

Haha, nghe thấy cái tên Sweet Home thì ta biết rằng lúc này chắc hẳn ngươi cũng đã nhận ra mình hiện đang ở đâu phải không!?

Và như đã thỏa thuận, ta sẽ ban cho ngươi “hệ thống” và “triệu hồi”!

Chúc may mắn nhé, nhà lữ hành!

-Thần-



Mura Sanso tỉnh dậy nhìn thấy tấm bảng ánh sáng kèm theo những nội dung trên một lúc lâu sau đó thì bộ não cậu mới nghĩ ra được những gì đã xảy ra.

Cụ thể là vào tối qua khi Mura Sanso đã thức đêm chơi game như mọi ngày thì một tin nhắn đã hiện lên trên màn hình với nội dung.

“Ngươi có muốn du hành đa nguyên thế giới không?”

“Yes or No!”

Nếu như là bình thường, khi đột nhiên có một tin nhắn lạ hoắc can thiệp vào trò chơi như thế này, Mura Sanso đã lập tức tắt đi và tiếp tục combat.

Thế nhưng, thay vì đóng cửa sổ tin nhắn lại và tiếp tục chơi game như bình thường, bàn tay cầm con chuột của cậu lại đột nhiên di chuyển đến chữ “Yes” và click vào đó.



Tiếp theo đó chính là một bảng với các mong muốn được hiện ra để Mura Sanso có thể lựa chọn. Cuối cùng, cậu đã chọn hai thứ là “hệ thống” và “triệu hồi”.

“Nhưng vấn đề là tại sao mình lại quan tâm đến thứ tin nhắn rác đó?”

Mura Sanso nhíu mày, càng suy nghĩ, cậu càng cảm thấy bản thân mình tối hôm qua rất có vấn đề.

Tại thế giới cũ, Mura Sanso là một cô nhi, và khi mười tám tuổi cậu đã dành được suất học bổng du học từ Việt Nam sang Nhật Bản. Khi mới đến cậu đã mong rằng mình sẽ có một cuộc sống tốt hơn khi vừa học, vừa làm để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống bản thân.

Tuy nhiên, cuộc sống không như giấc mơ, vừa học vừa làm đã khiến cho Mura Sanso kiệt sức, mặc dù không nghiêm trọng đến mức trầm cảm, nhưng cậu vẫn hay bị căng thẳng.

Để giảm bớt sự căng thẳng đó, Mura Sanso đã bắt đầu tìm tới manga, anime, manhwa… Nhưng cũng chỉ ở giai đoạn xem giải trí vậy thôi, cho dù Mura Sanso có mơ mộng cỡ nào thì cậu cũng không bao giờ ảo tưởng rằng mình sẽ là một nhân vật chính có thể xuyên không, trở thành anh hùng như những bộ manga, anime cậu đã xem.



Trầm tư suy nghĩ một lúc lâu không có đạt được câu trả lời mà bản thân mong muốn, Mura Sanso bắt đầu rời khỏi giường sau đó kiểm tra tất cả mọi thứ trong căn phòng cậu đang ở.

Ngoài chiếc giường đầy đủ đệm, chăn gối mà cậu vừa nằm ra thì còn có tủ quần áo, tivi, bàn máy tính, nhà bếp, tủ lạnh, đồ ăn… vậy có thể coi như hầu hết các đồ dùng nhu thiết yếu đều có đủ cả.

Tiếp theo đó, Mura Sanso vào phòng vệ sinh đứng trước chiếc gương và bắt đầu kiểm tra cơ thể của mình.

Mái tóc đen có chút rối bời, khuôn mặt với đôi mắt híp và thâm như thể thiếu ngủ cùng với cơ thể có chút mỡ ở vùng bụng, thậm chí cả vết sẹo dài ở chân từ hổi trung học vẫn còn ở ngay đó, Mura Sanso ngay lập tức kết luận đây chính là cơ thể của mình.

Sau khi rửa mặt, Mura Sanso nằm trở về chiếc giường, sau đó đặt tay lên trán suy nghĩ về những việc cậu chuẩn bị thực hiện để có thể sinh tồn trong thế giới đầy dẫy quái vật này.

“Chỉ với những vật này thì vẫn chưa đủ để sinh tồn tại thế giới này, mình cần thêm những thứ khác, và quan trọng hơn là hiện cốt truyện đang đến giai đoạn nào rồi?”



Có lẽ sẽ có người thắc mắc vì sao Mura Sanso lại không kiểm tra “hệ thống” và “triệu hồi” trước tiên. Đơn giản là do tất cả những tính năng cũng như đó đều đã được tái hiện ở trong đầu của cậu.

“Hệ thống” có chức năng xem xét trạng thái của bản thân và tiến độ thăm dò thế giới. Nếu như tiến độ thăm dò thế giới vượt trên 60% thì Mura Sanso có thể lập tức tiến hành xuyên qua thế giới tiếp theo bất chấp tất cả.

Còn “triệu hồi” thì năng lực giống hệt như cái tên của nó, triệu hồi mọi thứ, tuy nhiên lại có hạn chế đó chính là muốn triệu hồi thì cần năng lượng. Vậy nên, cách duy nhất để Mura Sanso có thể sử dụng năng lực đó chính là nạp đầy năng lượng sau đó cậu mới có thể triệu hồi.

Tuy nhiên, sau khi kiểm tra tất cả những đồ vật để nạp năng lượng thì Mura Sanso thật sự có cảm giác bản thân rất muốn tự kỷ một đoạn thời gian.

Cho nên ngay lúc này, hai món đồ hack của cậu tạm thời không thể sử dụng được, nên Mura Sanso quyết định phải nghĩ cách khác để có thể tự cứu bản thân.

Khi Mura Sanso chuẩn bị mở rèm cửa sổ ra để ngắm nhìn tình hình bên ngoài thì những tiếng hét chứa đầy sự hốt hoảng, sợ hãi vang lên.

“Cẩn thận phía dưới!!!”

“ÁAAAA!!! Chó c·hết! Cút đi!”

“Cha! Cha!... Biến đi! Tránh ra đồ quái vật! Ai đó cứu với! Làm ơn cứu chúng cháu!”

Huỵch!!!

“Lên đây nào thằng khốn bệnh hoạn kia!!!”



Nghe được những tiếng hét sợ hãi và giận dữ này, Mura Sanso lập tức biết mình đang ở giai đoạn nào trong cốt truyện, nhưng điều này làm cậu càng căng thẳng hơn nữa.

“Vậy là cốt truyện đã bắt đầu, đây là một tín hiệu không tốt chút nào, nhưng may mắn là mình đang ở tầng 13, phòng 1306, nếu nhớ không nhầm thì tầng này chỉ có mỗi con quái vật Slime, nhưng sau đó nó sẽ chạy xuống tầng 12 .”

Mura Sanso nhíu mày lẩm bẩm.

“Nhưng nếu cứ ở mãi trong phòng thế này, mình chắc chắn sẽ c·hết, không nói đến đồ ăn, chỉ những con quái vật khác khả năng có thể xông vào đây t·ấn c·ông mình mọi lúc, vậy nên mình cần phải di chuyển.

Nhưng nếu di chuyển một cách bất cẩn chắc chắn sẽ khiến mình toi mạng, vậy nên mình cần chờ thời cơ.”

Suy nghĩ một lúc, Mura Sanso quyết định sẽ di chuyển lên tầng 14 để tập hợp với Dusik Hahn, thời cơ vàng để cậu di chuyển là lúc nhân vật chính, cũng chính là Hyun Cha đấu với con quái vật Steroid.

Mặc dù vẫn còn con quái vật Blind, và con quái vật Slime, tuy nhiên, tại thời điểm đó chắc chắn là an toàn nhất, bởi vì ngay cả mấy đứa trẻ cũng có thể dễ dàng đến được địa điểm thì không lý do nào mà Mura Sanso lại không thể vượt qua được cả.

“Con quái vật Slime… không, lúc này không cần quan tâm đến nó, vốn dĩ nó mong muốn là không để ai nhìn thấy, chắc nó không ngáo đá đến nỗi chạy lon ton ra ngoài hành lang để mình bắt gặp đâu nhỉ?”

Nghĩ là làm, Mura Sanso lập tức chuẩn bị tất cả những vật dụng, do đã kiểm tra trước đó, cậu nhanh chóng đóng gói đồ ăn để vào balo và cầm lấy ba con dao bếp dài và sắc nhất để phòng cho tình huống xấu nhất.

Khi tất cả đã chuẩn bị hoàn tất, cậu đeo balo và ngồi lên trên giường sau đó nhắm mắt thở đều nhằm ổn định lại tinh thần, sẵn sàng khi có tín hiệu.

Tuy nhiên, dù cho có cố gắng bình tĩnh thế nào, Mura Sanso cũng không thể ngăn lại những ý nghĩ sợ hãi, bằng chứng chính là đôi tay của cậu đang không ngừng run rẩy.

Điều đó cũng là điều dễ hiểu khi hơn hai mươi năm cậu đã sống trong một thế giới hòa bình, sau đó đột nhiên bị di chuyển đến thế giới đầy mùi máu tanh này, có thể cố gắng kiềm chế để giữ bình tĩnh suy nghĩ đã là một điều cực kỳ đáng nể.

Rầm!!! Oành!!!

Mura Sanso nghe được âm thanh cùng với độ rung chấn này thì cũng biết đây chính là tín hiệu, cho nên cậu thở dài một hơi, bấm vào một dãy số đã quay sẵn, đeo tai nghe lên và hướng về phía cửa bước đi.

Dù cho có run rẩy như nào, sợ hãi như nào đi chăng nữa, Mura Sanso vẫn kiên quyết bước ra khỏi vùng an toàn tạm thời này.

Tất cả chỉ với một mục đích, đó chính là sống sót!