Hành Trình Của D

Chương 52




Cứ điểm núi lửa ở Châu Phi lúc này…

Thằng L đang hoàn toàn kiểm soát được tình hình ở đây, khá may mắn khi cánh cổng nằm ngay ở một miệng núi lửa. Với sức mạnh về tự nhiên của mình, thằng L nhanh chóng biến đây thành mồ chôn của đám quái vật

“Đại Địa Chấn”.

“Gai Độc”.

Thằng L tạo thêm một vành đai đất lớn bao quanh miệng núi lửa để gia tăng thêm phạm vị giữ chân những con quái vật lại, kèm theo đó là vô số những dây gai độc được tạo ra từ sức mạnh thiên nhiên của nó, độc tố có khả năng làm tê liệt và gây trạng thái vết thương sâu không thể hồi phục trong thời gian ngắn.

Rẹt…Rẹt…

Lúc này từ cánh cổng cũng có một đôi bàn tay to đùng đang từ từ xé toang cánh cổng, cánh cổng biến mất cũng là lúc lũ quái vật ồ ạt trào ra và thêm một tên titan nữa xuất trận.

Đoàng…Đoàng…

Tiếng pháo và xe tăng bắn từ phía dưới phòng tuyến bắn lên, phía dưới ngọn núi. Thằng L trước khi vào trận chiến đã tạo nên một thành lũy nhỏ phía dưới xung quanh ngọn núi bằng sức mạnh của mình, một địa hình dễ thủ khó công nên đám quái vật tràn ra vẫn chưa thể nào xuyên phá qua được.

Ầm…Ầm…

Thằng L ăn một cú đấm như trời đánh của tên titan kia rồi ngã xuống giữa miệng núi lửa, hả hê bởi việc này, tên titan chỉ tay thằng về phía tuyến phòng thủ rồi ra lệnh cho đám quái tấn công. Nhưng chưa được mấy giây thì một âm thanh dữ dội lại vang lên…

Uỳnh…Uỳnh…

Một bàn tay to ngang với bàn tay tên titan nhưng đầy dung nham chảy quanh bỗng trồi lên từ giữa miệng núi lửa tóm lấy tay tên titan rồi kéo lại…

“Cơn Thịnh Nộ Trái Đất”.

Ào…Ào…

Một người khổng lồ đá kết hợp với dung nham vùng lên từ ngọn núi lửa, tiếp theo đó là một cơn mưa dung nham thẳng xuống giữa trận địa.

Đám quái vật lúc đang vào thế bí, phía sau là dung nham đang phun trào, phía trước là hỏa lực vô cùng mạnh mẽ của quân ta, phía trên là những hòn đá tảng lớn kèm dung nham đang rơi liên tục xuống.

Những tiếng kêu thảm thiết và đầy sự sợ hãi của đám quái vật khi đang liên tục theo nhau nằm xuống, còn trận chiến của hai gã khổng lồ kia thì thằng L đang chiếm thế thượng phong, mỗi một cú đấm thằng L tung vào tên titan kia đều rất mạnh và kèm theo một chút gai độc. Những vết xước bắt đầu lan tỏa độc tố và giảm khả năng hồi phục của tên titan…

“Long Quyền Địa Chấn”.

Toàn bộ thân hình đồ xộ của thằng L tan ra và tập trung lại vào hai tay của nó, tạo nên hai cánh tay khổng lồ. Nó nhảy lên cao tung một cú xuống thẳng người tên titan, khiến hắn ngã thẳng vào miệng núi lửa.

“Trả giá cho pha vừa nãy thôi chứ gì nữa”.

Lúc này thằng L bắt đầu đi dọn dẹp chiến trường bằng những cơn địa chấn của mình, những cơn động đất vô cùng mạnh mẽ những chỉ xảy ra ở chỗ có quái vật khiến bọn chúng khó lòng giữ được thăng bằng và việc còn lại của quân đội khá đơn giản là xả đạn vào bọn chúng.

Trận chiến này của L được đánh giá là tầm trung, vì không có thương vong về quân số, chỉ bị thương và hư hỏng một số trang bị và máy móc.

Cứ điểm Châu Mỹ, thành phố bị lãng quên…

Một trận không chiến căng thẳng và hỗn loạn, cánh cổng nằm trên đỉnh của thành phố lãng quên giữa một đỉnh núi. H liên tục sử mạnh không gian của mình khiến đám quái vật luôn trong trạng thái rơi xuống và lơ lửng, những chiếc máy bay chiến đấu và pháo binh phía dưới chân núi sẽ lo liệu phần còn lại.

“Trường Trọng Lực, Hút”.

Một khoảng không năm đến mười mét khiến đám quái vật bị hút vào với nhau, và đè nén khiến chúng không thể di chuyển và vùng vẩy. Chiêu thức này khiến chúng không thể né và ăn trọn sát thương từ những quả pháo và tên lửa, những con may mắn lọt ra được thì rơi xuống từ độ cao hơn trăm mét và chờ chúng sẵn phía dưới chân núi là cả một lực lượng bộ binh.

“Trói Hồn”.

Một chiêu thức nghe có vẻ ma mãnh của thằng H nhưng thực ra chỉ là một chiêu thức áp chế đối phương, khiến đối phương có cảm giác đang gánh trên mình ngìn cân.



“Vùng Từ Trường, Từ Trường Nghìn Cân”.

Khé…Khé…

Tiếng tên không thành tiếng của đám quái vật trước khi bị ép tan nát trong vùng trọng lực, chiến trường này hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của thằng H. Một tên titan cũng chuẩn bị bước ra từ cánh cổng, nhưng vừa thò cái tay ra thằng H đã đánh cho dập cả lại.

Ầm…Ầm…Ầm…

Thằng H liên tục tạo ra những bàn tay trọng lực đánh thẳng vào cánh cổng, khiến cho tên titan cứ hiện ra là dính dòn, đám lít nhít xung quanh thì bẹp dí rồi rơi từ độ cao mấy trăm mét xuống, muốn sống cũng khó.

Hai trận đấu của L và H đều có địa hình đẹp và hiểm hóc cộng thêm sức mạnh tương tác tốt với địa điểm nên không khó để chúng nó có thể quét sạch được bọn quái vật, trận chiến hùng vĩ nhất tới giờ chắc sẽ là trận của Linh.

Lúc này tại cứ điểm Châu Úc, đảo Lord Howe…

Một trận thủy chiến, không chiến diễn ra ác liệt vì cánh cổng nằm ngay tại một bờ biển. Các tàu chiến, tàu sân bay. Máy bay và trực thăng chiến đấu đều tụ tập rất đông ở đây mà tình hình vẫn chưa hoàn toàn ổn định.

Ào…Ào…

Linh điều khiển những cơn sóng đánh liên tục vào bờ biển, cộng với những loạt pháo của hải quân khiến đám quái vật không thể đổ bộ ra biển, còn phía hỏa lực trên cạn có vẻ hơi yếu thế một chút. Linh phải hoán đổi sang sức mạnh băng giá và bay về phía phòng tuyến trên cạn giúp họ.

“Vùng Băng Giá”

“Băng Xoáy”

“Băng Long Chưởng”.

Một loạt chiêu thức băng giá được Linh tung ra, đầu tiên là tạo một vùng băng giá cầm chân lũ quái vật lại, sau đó tấn công chúng bằng một cơn lốc băng để bỏ qua khả năng phòng thủ của chúng, rồi ra đòn kết thúc bằng cách tạo ra một con rồng băng rồi lao về phía quái vật.

Nhưng lúc phía bờ biển quái vật lại nhân cơ hội xổng ra biển, lúc này vẻ mặt Linh hơi biến sắc:

“Chân Không Kiếm”.

Lúc này mặt biển bỗng trở nên vô cùng dữ dội, những tàu chiến hải quân đều ngay lập tức rút lui về điểm phòng thủ đã bàn bạc trước. Một cơn sóng thần từ xa đang dần dần hình thành, càng lúc càng trở nên khổng lồ…

“Thủy Thượng Phiêu – Sóng Thần Oanh Tạc”.

Ào…Ào…

Ầm…

Một cơn sóng thần khổng lồ cao cả chục mét đánh vào, khiến đám quái vật vừa trốn ra được bờ biển lẫn những con trên đều nằm im bất động. Mặt đất thì lún hẳn một vùng sâu xuống, sức tàn phá quá kinh khủng. Chưa dừng lại ở đó, vùng đất đã lún xuống sau kia có một dòng nước chảy vào bao phủ lấy toàn bộ đám quái vật ở đó. Linh nắm chặt bàn tay…

“Thủy Ngục”.

Grao…

Đám quái vật vẫn tiếp tục xông ra ào ạt từ cánh cổng, Linh lúc này ra hiệu cho toàn bộ quân đội rút lui. Thương Bão Tố từ từ hiện ra trong tay, bộ chiến giáp cũng đã đổi sang sức mạnh của gió…

“Cuồng Phong Trận”.

Vù…Vù…

Hàng loạt cơn lốc xoáy được tạo ra xung quanh, từ từ tiến lại gần Linh, càng đến gần chúng càng mạnh hơn và đang chuẩn bị hợp thành làm một.

Đám quái vật cứ dần dần bị cuốn vào trong cơn lốc, khi cơn đại lốc xoáy được hình, nó cuốn bay tất cả những gì xung quanh đó, cả đám quái vật, nước biển và những mảnh băng.



“Phong Thần Kích”.

Trong cơn lốc xoáy tạo ra những lưỡi kiếm bằng gió, hàng nghìn lưỡi kiếm chém liên tục khiến cho đám quái vật bên trong con nào con nấy cũng thành mấy mảnh, không thể có một thứ gì có thể tồn tại sau cơn lốc xoáy này nếu để nó hút vào cả.



Mọi thứ xung quanh lúc này đều đã bị san phẳng, không còn sót lại thứ gì ngoài xác đám quái vật cả. Linh cắm cây thương của mình xuống đất rồi thở phào, sau khi sử dụng một loạt sức mạnh với chiêu cuối sức mạnh gió lốc, thể lực rõ ràng là giảm sút phần nào rồi.

Lúc này cánh cổng dần dần biến, nhưng trong đó có một bóng người đang dần dần hiện ra.

“Độc trong người được giải rồi hả cô gái”.

Gương mặt đầy đắc ý của nữ thợ săn hệ độc lộ ra, Linh cười trừ một tiếng rồi vào trạng thái chiến đấu. Vù một cái, cả hai bắt đầu lao vào nhau, vũ khí của ả ta là một cây nỏ to gần bằng cây kiếm của tôi, tên của nó là Nỏ Thợ Săn Rồng.

Những mũi tên của ả ta đều bị chặn lại bởi khiên gió của Linh, nhưng lúc này tình thế không ổn cho lắm. Linh không thể đến đủ gần để có thể tung ra một đòn tấn công, giống như đang bị thả diều vậy.

Rồi một làn sương xanh lá ập…

“Cô gái à, không chỉ mình cô có thể điều khiển được sương mù đâu”.

Làn xương xanh lá ấy mau chóng ập đến vào bao trùm quanh Linh, lúc nãy chiếc khiên gió vẫn đang bảo vệ Linh khỏi chúng. Nhưng trong lần sương này chắc chắn có độc, Linh cũng nhanh chóng kêu gọi làn sương của mình.

“Làn sương của cô vẫn chưa trưởng thành đâu”.

Hai làn sương hòa vào và triệt hạ nhau, làn sương của Linh đang tỏ ra yếu thế hơn, chưa kể lần sương của ả thợ săn có chứa nhiều loại độc tố làm suy giảm khả năng chiến đấu và ý thức của con người.

“Mau gục ngã đi nào, để ta có thể thoải mái làm những thứ mình thích nào”.

Lớp khiên gió lúc này từ từ yếu đi, ánh mắt của Linh cũng bắt đầu trở nên mờ mờ, không khí xung quanh càng lúc càng khó để hô hấp, Linh khụy một bên chân xuống, cầm chặt cây thương để cố gắng không gục ngã.

“Nào... Nào... chợp mắt đi nào cô gái xinh đẹp của ta”.

Một bàn tay từ phía sau dần dần xuyên qua lớp khiên gió, chuẩn bị chạm đến Linh thì...

“Hỏa Luyện”.

Tôi phi rầm một cái từ trên trời xuống với thanh Hỏa Ngục Kiếm trong tay, ngọn lửa tỏa ra một cách mãnh liệt xua tan hoàn toàn sương mù của ả thợ săn. Còn ả ta văng ra mấy mét vì không kịp né hết chiêu vừa rồi, tôi nhanh chóng đỡ Linh dậy:

“Cậu vẫn ổn chứ, biết ngay là có chuyện mà, đến muốn tí nữa là chết dở rồi”.

Linh cười mỉm rồi khó khăn ngồi thẳng dậy:

“Ả ta có độc lan trong không khí nên khó cho tớ quá”.

“Được rồi, được rồi, đừng trình bày nữa, để tớ”.

Ngọn lửa phẫn nộ xung quanh tôi lúc này bừng lên, nhiệt độ đã lên đến mức quá cao để một thứ độc trong không khí có thể tồn tại, ả thợ săn bắt đầu nhận ra có gì đó không ổn, liền bắt đầu tàng hình.

“Hô, giờ định diễn anh hùng cứu mỹ nhân à, mà ta phải công nhận mỹ nhân này đấy”.

“Đám thợ săn đánh nhau toàn trốn chui trốn lủi như này”.

Còn chưa kịp để tôi gáy câu thứ hai thì một cánh cổng nhỏ nữa hiện ra, một vóc dáng hơi quen quen tiến ra và nói:

“Mày bảo ai trốn chui cơ ?”.