Hạnh Phúc Viên Mãn 2 - Dịu Dàng Dành Riêng Cho Em

Chương 16: Hiểu lầm được gỡ bỏ




Kí ức đau buồn như một thước phim tua nhanh trôi qua trong đầu Trình An Nhã, khóe mắt cô rơm rớm nước, hai tay bấu chặt chiếc chăn đắp trên người.

Bầu trời bên ngoài vẫn nguyên một màu đen sì.

Trình An Nhã ngồi bật dậy, mắt còn ươn ướt nước đọng lại, cô thở dốc định thần lại nhìn xung quanh… đây không phải nhà cô, đây là đâu? Cô cố lục tìm lại trong trí nhớ rốt cuộc đã có chuyện gì. Hồi nãy cô ở quán bar, bởi vì quá tức giận nên cô đã uống rất nhiều rượu, sau đó… sau đó hình như cô va phải một người đàn ông, rồi… cô chẳng biết gì nữa. Trình An Nhã giật mình lật chăn lên nhìn lại cơ thể mình, vẫn còn nguyên vẹn, thật may quá.

“Yên tâm đi, chúng ta chưa làm gì hết.” một giọng nói ấm áp trầm bổng vang lên trong căn phòng.

Đồng tử Trình An Nhã co lại, làm sao cô có thể quên được giọng nói này, giọng nói của người mà cô yêu, giọng nói cô đã nhung nhớ suốt 12 năm qua, Thẩm Tư Hoàng!

Thẩm Tư Hoàng bật đèn lên, thoáng chốc cả căn phòng sáng như ban ngày.

“ Thẩm…Thẩm Tư Hoàng?” Trình An Nhã cảm tưởng bản thân như đang ở trên mây, có chút choáng váng.

“Sao vậy? Trông em có vẻ rất bất ngờ khi nhìn thấy tôi nhỉ!” Thẩm Tư Hoàng không ngừng chau mày: “ Em là người sà vào lòng tôi mà, tôi cũng đâu thể tàn nhẫn mà để em lại chỗ quán bar đó được.”

Trình An Nhã muốn tự đấm vào mặt mình mấy cái ngay bây giờ, kể cả khi cô có say ngoắc cần câu thì vẫn có thể lựa người để sà vào, Trình An Nhã gượng cười quay mặt đi nơi khác, cảm thấy tình huống này thật khó xử quá đi mất.

Trình An Nhã lại nhớ đến lời nói năm xưa của Cao Viên Viên, rằng anh ấy đã có vị hôn thê, hiện tại anh đã 30 tuổi, chắc chắn hai ngừi đã cưới nhau rồi, vậy mà lại đưa một cô gái là cô về nhà, nếu để vợ anh biết được, cả hai sẽ không xong đâu, cô cũng không muốn bị gán mác tiểu tam đi giật chồng người khác đâu. Cô lật chân ra vừa định bước xuống giường thì thân thể lảo đảo, đầu óc choáng váng, có lẽ cô vẫn chưa tỉnh rượu hẳn.

“ Em làm sao vậy?” Thẩm Tư Hoàng lo lắng đi tới nắm lấy cánh tay cô lại bị cô hất ra.

Trình An Nhã hít một hơi, cuối cùng lên tiếng“Anh đừng làm như vậy, người khác nhìn thấy sẽ không hay.”

Anh híp mắt, vẻ nghiêm nghị nơi đáy mắt khiến Trình An Nhã không rét mà ru: “ 12 năm không gặp, em vậy mà lại đối xử với tôi như người dưng? Ngủ cũng đã trên giường của tôi, em đây là muốn phủi sạch quan hệ với tôi?”

Trình An Nhã mấp máy môi: “ Anh có vợ rồi, đừng tỏ ra quá thân mật với người khác giới như vậy!” Nếu không có đường giải thích, chi bằng cứ nói thật ra.



“Tôi có vợ? Sao tôi lại không biết điều đó chứ?” Thẩm Tư Hoàng cảm thấy cực kì hoang đường hỏi.

“ Ơ?” nét mặt Trình An Nhã đang hoang mang cực điểm, vậy là anh chưa kết hôn? Trình An Nhã nhỏ giọng hỏi: “ Kể cả vậy thì anh cũng đã có vị hôn thê rồi. Nhưng mà sao lại để cô ấy chờ lâu như vậy? Hai người không có kế hoạch kết hôn à?”

Càng nghe Thẩm Tư Hoàng cảm thấy kì lạ. Mười hai năm không gặp, trí tưởng tượng của Trình An Nhã càng phong phú hơn rồi.

Thẩm Tư Hoàng cười, giọng nói thản nhiên: “ Một người đàn ông ế suốt 30 năm như tôi thì đào đâu ra vị hôn thê?”

Đầu óc Trình An Nhã lâng lâng, cô không hiểu được tình huống hiện tại là thế nào. Thẩm Tư Hoàng không có vị hôn thể cũng chưa kết hôn, chính miệng Cao Viên Viên đã nói với cô như vậy, cô ấy cũng đâu có lý do gì để lừa cô đâu. Trình An Nhã cảm thấy nhịp tim mình vang lên những hồi trống dồn dập, hô hấp của cô càng trở nên gấp gáp hơn, cô hỏi: “ Vậy anh đi du học bên nước K là thật phải không?”

“ Không, tôi học ở Đại học S. Em nghe được tin này từ đâu?” Thẩm Tư Hoàng ung dung trả lời.

“ Em cũng học ở đó, mặc dù chỉ có một năm thôi nhưng sao lại không nhìn thấy anh chứ?”

“ Có lẽ khoảng thời gian đó tôi đi du học trao đổi chăng.” Thẩm Tư Hoàng suy nghĩ mấy giây: “ Có phải những chuyện kia đều do Cao Viên Viên nói với em?”

Trình An Nhã không chần chừ gật đầu.

“ Quả nhiên là cô ta không đơn giản như tôi nghĩ, ngay từ ban đầu tiếp cận để trở nên thân thiết với em đã có gì không đúng rồi.”

Trình An Nhã ngỡ ngàng: “ Ý anh là sao? Cao Viên Viên tiếp cận em là vì có mục đích? Nhưng sao có thể như vậy, em không có gì để cậu ấy lợi dụng hết, với lại cậu ấy là người đầu tiên chịu làm bạn với em suốt hơn 10 năm, cũng giúp em tìm công việc…”

“ Mục đích là gì thì tôi không biết, nhưng Cao Viên Viên trước giờ không bao giờ thân thiết quá mức với ai hết, ngoại trừ hôn phu của cô ta là Vân Tranh.”

Trình An Nhã thu hồi tầm mắt nghiêm túc suy nghĩ lời anh nói. Cô thừa biết trên thế giới này không có quả ngọt nào là miễn phí, với người đối xử tốt với cô, cô càng đề phòng. Nhưng Trình An Nhã cảm thấy bản thân mình không có bất cứ cái gì để người khác lợi dụng.

Trông thấy biểu tình phi thường biến đổi trên mặt Trình An Nhã, Thẩm Tư Hoàng biết cô rất tin tưởng Cao Viên Viên, dù sao Cao Viên Viên cũng đã ở bên cạnh cô hơn 10 năm, dễ dàng tạo dựng được sự tin cậy từ Trình An Nhã. Nếu là người khác, anh sẽ không quan tâm, nhưng trước mặt là Trình An Nhã, người con gái anh đã đợi suốt 12 năm qua, anh nhất quyết bảo vệ cô.

“ Giờ thì tôi hiểu vì sao ngày tốt nghiệp em lại không đến gặp tôi rồi.”



“ Dạ?”

“ Không có gì, rồi mọi chuyện sẽ dần được làm sáng tỏ thôi, em hãy chờ đến lúc đó.”

Trình An Nhã cảm thấy vô cùng khó hiểu, lời của Thẩm Tư Hoàng nói là có ý gì?

“ Vậy thì lý do gì em lại xuất hiện ở quán bar và uống rượu say khướt như vậy?” Thẩm Tư Hoàng bổ sung thêm một câu: “ Em có biết rằng nơi đó rất nguy hiểm và nếu người đưa em về không phải là tôi mà là một người đàn ông khác thì sẽ có chuyện gì xảy ra không?”

Nhắc đến chuyện này, Trình An Nhã cảm thấy cực kì ấm ức: “ Em bị cấp trên hiểu lầm rằng chính em đã tham ô tiền của công ty, anh ta không cho em bất cứ cơ hội giải thích nào nên đã đuổi việc em. Đúng là vô lý hết sức!” Trình An Nhã trút hết sự bực tức của mình ra.

“ Vậy nên em mới tìm đến rượu?’

“ Đúng vậy!”

Thẩm Tư Hoàng mặc dù không đồng tình việc cô tới quán bar uống rượu nhưng nhờ sự việc đó nên cả hai mới được gặp lại nhau.

“ Em làm việc ở đâu?”

“ Tổng bộ công ty Vân Phong của Vân Tranh.”

“ Vậy thì lạ thật, sao tôi lại không gặp được em nhỉ.”

Trình An Nhã nói: “ Em chỉ là một nhân viên nhỏ bé, làm sao có tư cách nhìn thấy hai vị sếp tổng bàn công việc với nhau chứ.”

“ Vậy là em biết tôi nhưng cố tình không tới gặp mặt tôi?”

“ Mỗi ngày em chỉ làm việc trong văn phòng, sau đó thì về nhà luôn, không có thời gian làm những việc khác. Với cả cũng không có lý do gì để tìm anh.”