Thư Nghi càng nghĩ càng buồn, thở dài nói với Thẩm Nhược Giai: " Cậu nói xem, Lục Triết cũng không thích tớ, chắc tớ sớm chấm dứt giai đoạn yêu thầm này thôi! "
Thẩm Nhược Giai đặt tay lên vai Thư Nghi: " Nói cho cậu một tin tốt! "
" Là gì? "
" Tên Lục Triết đó thích cậu! "
Thư Nghi giật mình, dừng lựa trang phục lại, mắt vẫn cứ là to tròn như hai hòn bi ve nhìn Thẩm Nhược Giai: " Cậu nói thật? "
Thẩm Nhược Giai gật đầu một cái, Thư Nghi trực tiếp đơ ra luôn, nhưng nghĩ nghĩ một hồi lặi tặc lưỡi: " Hai cậu lại bầy trò lừa gạt tớ phải không? Làm gì có chuyện tốt như vậy! "
Thẩm Nhược Giai bị cho là làm điều xấu liền thanh minh: " Tớ nói đùa cậu làm gì? Chính tên đó nói vậy cho tớ mà! "
" Nhưng... vì sao tớ lại cảm thấy Lục Triết không có gì với tớ, ngược lại giống như đang cố giữ khoảng cách? "
Thẩm Nhược Giai cạn lời vỗ trán: " Ôi bạn tôi... chính cậu nói rằng bản thân thích anh trai tớ trước mặt bọn tớ. Lục Triết biết vậy nên mới cố ngăn mình giữ khoảng cách, vì sợ bị cậu ghét bỏ đó! " Xem ra cũng gọi là có chút quân tử nha.
" Thật... thật vậy sao? " Thư Nghi hai má đã đỏ như cà chua, ngượng ngùng hỏi Thẩm Nhược Giai một lần nữa.
" Chứ còn gì."
"..."
Nghe vậy trong lòng Thư Nghi vui sướng mà reo hò. Lại phải nói, người mình thích cũng thích mình, còn gì tuyệt vời hơn. Thư Nghi vừa cười, đầu óc như ở trên mây, bay bay bổng bổng, cũng không giấu được nụ cười mãn nguyện trên môi.
Bị Thẩm Nhược Giai nhìn đến phát ngượng, Thư Nghi đột nhiên quay đầu lại nói cô, đầy rối rắm hỏi: " Vậy tớ phải làm thế nào? "
" Trước hết cứ coi như không biết gì, cũng đừng vội đồng ý với cậu ta! "
" Vì sao?"
" Bởi vì thứ gì càng dễ có được thì lại càng không trân trọng! Cậu phải để cậu ta cật lực theo đuổi, đến khi nào cảm nhận đủ được chân thành rồi mới đồng ý! " Thẩm Nhược Giai giống như là chuyên gia, rất tài tình giảng giải. Còn có Thư Nghi chăm chú lắng nghe, lấy sổ bút ra viết.
Sau khi một hồi tiếp thu được lượng kiến thức mới, Thư Nghi nghiêm túc hỏi Thẩm Nhược Giai một câu: " Thẩm Nhược Giai, cậu chưa từng yêu đương! Vì sao mấy thứ này lại rành rỏi thế? "
Thẩm Nhược Giai coi như nín họng, nói cũng đúng, nhưng có điều, chưa yêu chứ không phải không yêu! Cô bây giờ cũng có người muốn theo đuổi chứ bộ. Ít nhiều gì thì cũng rút ra được chút kinh nghiệm từ mấy bộ truyện ngôn tình đi, ha?
" Tóm lại cậu cứ nghe tớ! Không thiệt đâu! "
6 giờ chiều.
Thẩm Nhược Giai lết cái thân mệt mỏi nằm bẹp trên ghế sofa.
Khung cảnh ấy toàn bộ đều thu lại vào tầm mắt ông cụ Thẩm, ông liền ngao ngán lắc đầu: " Đi chơi suốt từ sáng, đến gần sát giờ ăn mới chịu mò về! Con rốt cuộc khi nào mới chịu lớn đây? "
Nghe thấy giọng ông Thẩm Nguyên, Thẩm Nhược Giai phản xạ không điều kiện bật người ngồi thẳng dậy, giọng nói có hơi mè nheo: " Kìa ông nội, ông đã hứa là để con thư thả ít ngày mà! "
" Cũng nên biết chừng mực một chút! "
" Con cũng hứa là sẽ gia nhập Thẩm thị rồi còn gì! "
Nhắc đến chuyện này, thái độ của ông cụ Thẩm hòa hoãn không ít, chỉ gật đầu không nói gì nữa mà đi vào phòng ăn.
Ngó nghiêng thấy ông đi rồi, Thẩm Nhược Giai mới thở phào một hơi, lại nhớ ra Lục Triết có hứa quân sư cho cô, giờ phải tìm anh ta, moi ra bằng hết thông tin của Lục Lệ Thành mới được!
Nghĩ là làm, Thẩm Nhược Giai hào hứng vừa đi về phòng, tay vừa bấm bấm điện thoại.
Thẩm ăn chơi: [ Này, Lục lão cẩu!!! Chuyện khẩn cấp!!! ]
Bên kia xem tin nhắn xong, ngay lập tức đáp trả.
Lục lão cẩu: [ Chuyện gì? Chuyện gì? Tiểu Thư Nghi của tôi xảy ra chuyện gì à? ]
Cái tên này, đầu óc lúc nào cũng chỉ có Thư Nghi, Thư Nghi, đúng là hết thuốc chữa.
Thẩm ăn chơi : [ Không có! ]
Lục lão cẩu: [ Dọa chết lão tử rồi! Thế rốt cuộc có chuyện khẩn gì? ]
Thẩm ăn chơi: [ Hì hì. Cần gấp thông tin của Thành Thành bảo bối! Kê khai cho đầy đủ! ]
Lục Triết liền thả một cái icon phẫn nộ rồi trả lời tin nhắn.
Lục lão cẩu: [ Còn tưởng có chuyện gì mà hú tôi. Nhờ vả mà cái kiểu đấy à? ]
Thẩm ăn chơi: [ Làm tốt thì tôi nói số đo ba vòng của Thư Nghi cho cậu biết! ]
Lục lão cẩu: [ Chiều cao 1m88, cân nặng 85 kg. Đặc điểm nhận dạng: có một nốt ruồi dưới môi và sau lưng. Sở thích: học, đọc sách, nấu ăn, nghiên cứu. Phong cách: thư sinh, áo sơ mi kết hợp quần âu. Size giày: 11,25"inches. Thích ăn đồ ngọt và đồ nướng, thích ban đêm, thích màu đen và trắng, thích những mùi hương dịu nhẹ, thanh mát. Có thể nói tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha và tiếng Pháp. Không thích người nhiều chuyện và phiền phức. Tính cách: ít nói, hay ngại. Sợ độ cao. ]
Thẩm ăn chơi: [ Ái chà chà, được đấy Lục lão cẩu! Vậy còn gu bạn gái cậu ấy thì thế nào? ]
Lục lão cẩu: [ Em ấy tạm thời chưa muốn yêu đương. Nhưng nếu là mẫu bạn gái thì chắc là cùng kiểu với em ấy! Nhẹ nhàng, chăm học, kiệm lời, dịu dàng, nữ tính và phải ngoan ngoãn! Đặc biệt là phải tự chủ, tự lập, có công việc đàng hoàng ổn định! ]
Thẩm Nhược Giai nghe đến đây thì suy nghĩ một hồi, sau đó nhắn trả lời.
Thẩm ăn chơi: [ Hình như mấy đức tính đó đều trái ngược với tôi thì phải? ]
Lục lão cẩu: [ Giờ mới nhận ra à? ]
Thẩm ăn chơi: []
Lục lão cẩu: [ Tôi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ! Vậy Thẩm tiểu thư có nên...]
[ Thẩm ăn chơi đã đặt biệt danh cho bạn là Lục cẩu biến thái.]
Lục cẩu biến thái: [ ???]
Thẩm ăn chơi: [ Này Lục cẩu, không lẽ cậu thực sự muốn biết số đo ba vòng của Thư Nghi? ]
Lục cẩu biến thái: [ Thẩm Nhược Giai, cậu đừng có càn rỡ! Là người Thẩm gia nói lời phải giữ lấy lời! Với lại, dù sao tôi cũng sớm trở thành bạn trai của Thư Nghi, chuyện này sớm muộn gì cũng biết, bây giờ biết thì cũng có sao? ]
Thẩm ăn chơi: [... Vừa vô liêm sỉ vừa tự luyến! Nhưng có điều, nể tình cậu đã giúp tôi nên tôi sẽ bật mí cho cậu! Số đo ba vòng lần lượt của Thư Nghi là 85-62-90. Sắp tới sinh nhật cậu ấy rồi, biết điều chút! ]
Lục cẩu biến thái: [ Nô tài xin đội ơn Thẩm tiểu thư rất rất nhiều!!! ]
Nhìn thấy dòng tin nhắn này, Thẩm Nhược Giai không suy nghĩ, trực tiếp thẳng tay block luôn Lục Triết. Nhưng một hồi mới nhớ ra, Thẩm Nhược Giai lại trở vào bỏ chặn.
Thẩm ăn chơi: [ Tôi cần nhiều thông tin của Lục Lệ Thành hơn! Cho nên chưa thể bỏ chặn cậu được! ]
Lục cẩu biến thái: [???]