"Em phải hứa với anh không được quá kích động. Ở đây nhiều người, lại có phóng viên nữa, phải cận thận một chút"
"Ai da, ông xã, Hoa ca còn không nói gì mà anh cứ lo xa hoài. Em nhất định sẽ cẩn thận"
Kiến Hoa, Tuấn Kiệt được mời tham dự Quốc Kịch Thịnh Điển của đài An Huy. Năm nay Kiến Hoa đã có mấy dự án lên sóng, đó là còn chưa kể bom tấn Hoa Thiên Cốt cũng mới đóng máy chưa lâu. Độ phủ sóng vì thế mà tăng không kiểm soát. Tuấn Kiệt thì tới đây với vai trò là đại diện của một công ty giải trí, anh dự định vài năm tới Hoa Kiệt sẽ làm một bộ phim, lần này tới đây cũng là để giao lưu một chút. Nhưng còn A Kiều, biết là vé mời có thể đưa một người đi cùng nên nhất quyết đòi đi bằng được. Cô chẳng quan tâm đến ở đây có bao nhiêu người nổi tiếng, minh tinh nọ, đạo diễn kia. Điều cô đặt hàng đầu là được gặp Lệ Dĩnh một lần, hơn nữa biết đâu còn được tận mắt thấy gian tình của hai người đó.
Kiến Hoa vẫn còn trong lịch trình ở Bắc Kinh nên ở đây đợi Tuấn Kiệt và A Kiều. Giờ ba người họ đã yên vị trên xe cùng xuất phát tới Trung tâm Hội nghị Bắc Kinh.
"Hoa ca, Lệ Dĩnh có ngồi gần anh không?" - A Kiều không thể ngồi yên trên xe luôn miệng thắc mắc, cô quả thật rất háo hức.
"Anh ngồi với Long ca, còn cô ấy ngồi hàng trên với Vỹ Đình"
"Ai da, ban tổ chức sắp xếp thật là buồn cười. Họ mới khởi quay Thục Sơn chưa lâu, đâu cần phải xếp ngồi cạnh nhau chứ"
Tuấn Kiệt biết thừa ý đồ của A Kiều. Cô là muốn hai người họ ngồi gần nhau, rồi tiện thể nhân cơ hội chụp lại hay nghe lén gì đó. Ấy cũng là do ghế của hai vợ chồng họ được xếp ngay sau Kiến Hoa và Kỳ Long.
"Năm tới chắc chắn sẽ ngồi chung, em thích thì vẫn cho em đi theo" - Kiến Hoa nãy giờ đều im lặng, tự nhiên tự tin tuyên bố câu chắc nịch. Hai vợ chồng A Kiều chỉ còn biết nhìn nhau. Từ khi nào Hoa ca lại tự tin như vậy ha, còn khẳng định năm sau sẽ ngồi cùng nữa. Đường lâu dài cũng tính rồi, xem ra không muốn để con gái nhà người ta thoát được.
...
Quốc Kịch Thịnh Điển là giải thưởng truyền hình có uy tín hàng năm do đài An Huy tổ chức, ghi nhận sự nỗ lực, đóng góp của diễn viên, những bộ phim ấn tượng trên màn ảnh trong một năm qua. Vì thế mà khách mời tham dự đều là những người có tiếng trong ngành, từ đạo diễn, biên kịch, nhà sản xuất đến vô số tài tử, minh tinh...tất cả đều quy tụ ở đây.
"Sư phụ, anh tới chưa, em đang ở trong?" - Lệ Dĩnh sau khi tiến vào thảm đỏ, ký tên, chụp hình với ký giả cũng đã yên vị ở ghế của mình, chăm chú vào chiếc điện thoại nhắn tin.
"Anh đang ở ngoài sảnh, sẽ vào ngay" - Kiến Hoa vội vã vào trong, bận chào hỏi qua lại với Chung Hán Lương, Dịch Phong... còn bị MC của lễ trao giải giữ lại một lúc mới có thể đi vào.
Khán phòng lúc này đã đầy ắp người, anh đi qua liên tục phải cúi chào, hầu hết đều là những đồng nghiệp quen mặt. Kỳ Long đã ngồi đó từ lúc nào, vẻ mặt có vẻ đắc ý, háy mắt nhìn Kiến Hoa rồi lại đá sang hàng ghế bên trên nơi Lệ Dĩnh và Vỹ Đình đang ngồi.
Lệ Dĩnh mặc một bộ lễ phục màu cam dài quét đất, để lộ bờ vai nhỏ nhắn, trông cô ngọt ngào khó diễn tả. Quay đầu lại thấy Kiến Hoa vẻ mặt cô chợt bừng sáng, tươi cười định đứng lên tiến đến chỗ anh nhưng nhận được ánh mắt ra hiệu của Kiến Hoa nên chỉ đành giơ tay vẫy, ỉu mặt ngồi xuống. Suốt cả phần trao giải, cứ chốc Lệ Dĩnh lại quay xuống nhìn anh cười một cái rồi mới chịu quay lên. Kiến Hoa một phút ánh mắt cũng không rời, cô tới đâu, ánh mắt anh di chuyển tới đó.
Từng giải được trao, Lệ Dĩnh và Kiến Hoa cũng lần lượt lên nhận giải Nữ diễn viên nổi tiếng nhất khu vực Đại lục và Nam diễn viên nổi tiếng nhất khu vực Hồng Kông - Đài Loan. Phát biểu cảm ơn, ánh mắt của họ luôn nhìn về hướng đối phương đang ngồi, khích lệ nhau chỉ đơn giản bằng một nụ cười hay một cái gật đầu đầy tình ý. Có điều không ai trong khán phòng phát hiện ra ngoài bậc cao nhân đã nhiều kinh nghiệm trải qua trước đây - Kỳ Long.
"Đẹp không?" - Kỳ Long ghé tai Kiến Hoa thầm thì.
"Rất đẹp"
Kiến Hoa ánh mắt không hề rời khỏi người trước mặt, máy móc trả lời từng câu hỏi của Kỳ Long. Còn bậc đàn anh cứ quyết không buông tha, liên tục dồn hỏi:
"Thích đến thế sao?"
"Phải!"
Kỳ Long ngả phịch ra phía sau lắc đầu than thở:
"Thiên à, Kiến Hoa thật bốc hơi đâu mất rồi. Đây hoàn toàn là người khác"
Kỳ Long hoàn toàn không còn nhận ra đây là Kiến Hoa của ngày trước nữa. Ánh mắt hoàn toàn là của một kẻ si tình, làm bạn đã bao lâu nay nhưng đây là lần đầu anh thấy con người này của Kiến Hoa. Hẳn nhiên là tình yêu đã thay đổi quá nhiều thứ.
"Long ca, đừng để ý cậu ấy. Bọn em đã quen rồi" - Tuấn Kiệt ở phía sau nhổm lên nói nhỏ. Còn A Kiều bên cạnh không ngừng giơ điện thoại lên quay rồi thỉnh thoảng lại chụp một tấm, mà trong hình quanh đi quẩn lại cũng chỉ có hai người, Kiến Hoa và Lệ Dĩnh.
...
Phần trao giải đã hoàn thành, MC Tạ Y Lâm đi một đường vòng từ cánh hữu sân khấu xuống phía dưới phỏng vấn một loạt nam thần, mà chủ đề lại chỉ xoáy sâu vào hôn nhân. Kiểu như khi nào kết hôn, đã có đối tượng chưa, nếu đã kết hôn thì khi nào sinh con...Với tính cách quái dị của vị MC này thì phải moi bằng được câu trả lời mới chịu bỏ qua. Khải Uy hôm nay không đi cùng Dương Mịch, Kỳ Long cũng không có Thi Thi đi cùng...cả hai đều đã bị MC sờ gáy, đành trả lời đại khái để thoát nạn. Huỳnh Hiểu Minh cùng Dương Dĩnh ngồi đó cũng bị túm lại hỏi khi nào kết hôn. Cả khán phòng được phen cười vỡ bụng vì sự hài hước của Y Lâm và sự lúng túng của khách mời. Còn ngay ghế trên, Kiến Hoa như chẳng quan tâm gì mấy, anh đặt cả tâm tình vào người ghế trước rồi.
"Cậu ngừng trưng cái ánh mắt si tình đấy một chút đi, máy quay đang đối diện chúng ta đấy. Hay cậu muốn bị Y Lâm tóm cổ." - Hai chiếc camera di động của ban tổ chức đang đưa đi đưa lại ngay trước mặt hàng ghế của hai người họ. Tạ Y Lâm vẫn còn đang ở phía sau. Kiến Hoa đành ổn định lại cảm xúc, không khéo Tạ Y Lâm nhắm được thì gay to. Cuối cùng anh cũng thở phào nhẹ nhõm, nguy cơ treo lủng lẳng nãy giờ bên mình cuối cùng cũng được gỡ xuống, MC đã bỏ qua, nhằm hướng bên kia sân khấu thẳng tiến.
...
"Vỹ Đình, xuống đây ngồi một chút?" - Kỳ Long gọi với lên trên. Vỹ Đình còn đang mải tán chuyện với mấy người xung quanh, thấy Kỳ Long gọi mình liền đứng dậy ra phía sau, đổi ghế cho Kiến Hoa.
"Được rồi, ghế trống rồi đấy" - Kỳ Long ghé tai Kiến Hoa. Hôm nay anh coi như làm ông mai bắc ghế cho bọn họ ngồi vậy.
Kiến Hoa như chỉ đợi có vậy nhanh chóng rời vị trí lên chỗ của Vỹ Đình. Bây giờ cả khán phòng đang nhộn nhịp trong những phần giao lưu nên cũng không ai để ý đến việc anh với Vỹ Đình đổi ghế qua lại.
"Sư phụ, chúc mừng anh giật giải Cặp tình nhân ngọt ngào ha" - Lệ Dĩnh khoanh hai tay trước ngực, khẽ cong môi hờn dỗi, bây giờ cũng chẳng ai để ý đến sắc mặt của họ ngoại trừ A Kiều ở phía sau.
"Năm tới giải này sẽ trao cho chúng ta" - Kiến Hoa thật sự rất muốn nhìn thẳng vào Lệ Dĩnh nhưng không thể quá lộ liệu, đành xích lại gần cô nhưng mắt vẫn cứ hướng thẳng vô định lên sân khấu. Dù biết chỉ là câu nói đùa vu vơ của Kiến Hoa, nhưng Lệ Dĩnh lại vô cùng vui vẻ vì câu nói này.
"Sư phụ, người hôm gì anh nói là ai vậy, có ở đây không?"
"Đằng sau em, người đang ôm cái điện thoại hướng về chúng ta đó"
Lệ Dĩnh quay lại nhìn, A Kiều vui mừng suýt chút nữa làm rớt điện thoại, giơ tay vẫy chào nhiệt tình với cô. Lệ Dĩnh không biết đó là ai nhưng có vẻ rất vui tính nên mỉm cười giơ tay chào đáp lễ.
"Cô ấy là ai vậy?"
"Fan hâm mộ của em, cũng là vợ của Tuấn Kiệt"
"Á. Sao chị ấy lại tới đây?"
"Còn sao nữa, đương nhiên là muốn gặp em một lần, tiện thể theo dõi chúng ta"
"Vậy là..." - Lệ Dĩnh lờ mờ hiểu ra được điều gì đó.
"Đúng...nếu anh không nhầm thì mấy tấm ảnh xuất xứ bí ẩn đó tám phần là Khang Vũ chụp rồi chuyển cho A Kiều"
"Nghĩa là chúng ta từ lâu vốn đã là cá trên thớt rồi sao?"
Kiến Hoa bật cười vì so sánh liên tưởng của Lệ Dĩnh. Anh đoán được vài phần là A Kiều kêu Khang Vũ theo sau hai người chụp ảnh, nhưng đó là việc sau khi biết hai người yêu nhau. Còn anh vẫn không hề đoán được âm mưu ghép hai người với nhau ngay từ lúc phim còn chưa khai máy của cô.
...
Lễ trao giải kết thúc, mọi ngưởi đổ xô về sảnh chính để ra về. Lúc này đã gần 12h đêm. Lối đi dẫn từ khán phòng ra tới sảnh chật ních. Vài người vẫn còn cố nạn lại trao đổi vài câu nên Lệ Dĩnh vất vả mãi mới tiến được nửa đường. Kiến Hoa bị vài người giữ lại nên đành ở lại phía sau. Lúc đến gần thấy Lệ Dĩnh như lọt thỏm giữa dòng người đông đúc nên nhanh chóng tiến đến định đưa cô ra ngoài, vòng tay anh mới ôm được nửa Lệ Dĩnh thì bất ngờ thấy mấy tay ký giả lấp ló cách đó mấy bước nên vội vã buông tay ngại ngùng đi trước để lại vẻ mặt ngơ ngác của Lệ Dĩnh. Tất cả khoảnh khắc bất thình lình lình đó đều bị A Kiều chộp được. Sau đó nói mãi, Tuấn Kiệt mới kéo được cô ra xe.
Lệ Dĩnh chuẩn bị phải ra xe về, phóng ánh mắt ra xung quanh tìm kiếm Kiến Hoa, muốn tạm biệt anh trước khi về nhưng vẫn không thấy. Xe ô tô đang chờ sẵn ở cửa, Nancy bên cạnh đang vẫy tay gọi cô, Lệ Dĩnh buồn bã mở cửa bước lên, nhưng rồi chợt phát hiện đây rõ ràng không phải xe của mình.
"Tìm anh sao?"
Một thanh âm vang lên khiến cô giật mình. Là Kiến Hoa. Anh đã lên xe chờ cô từ lúc nào.