Hạnh Phúc Của Em - Tran Thi Thanh Thao

Chương 6




Nhìn lên bầu trời đêm tối có vài ánh sao chiếu sáng làm cho tâm hồn con người thêm tĩnh lặng và cô liêu, sau bao năm anh cố gắng kiên định một bóng hình đã in sâu trong trái tim nó lấp đầy mọi khoảng trống đã không còn chỗ cho một ai bước vào được chỉ ngoài cô gái của anh.

Sau một đêm ôm giấc mộng đẹp cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại réo suốt một lúc cùng tiếng đập cửa của cậu em trai, cô thò tay tắt chuông điện thoại vừa lê thân xuống giường mở cửa.

- Em có tin chị đập em không,mới sáng sớm đã làm ầm lên,hôm nay chủ nhật không ngủ nướng qua phòng này phá chị làm gì.

Miệng nói tay cô nhéo cái lỗ tai của cậu em trai, cậu la làng lên vì đau vừa gỡ tay chị gái ra nói:

- Còn không phải do chị sao, sáng sớm mà ai đã điện thoại om xòm em không thể ngủ được vậy mà chị thì hay rồi, chuông kêu kệ chuông chị vẫn cứ ngủ ngon, chỉ khổ người khác thôi, mà em hỏi nhé sáng ra ai gọi chị sớm thế, ko phải bạn trai đó chứ....

Cô lườm cậu em xong quay vào phòng cầm điện thoại lên thì thấy 10 cuộc gọi nhỡ của Lan Anh và 5 cuộc gọi của anh Minh Dương, mới sực nhớ ra hôm nay đi chơi với nhỏ bạn. Cô vội vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân thay một chiếc áo thun in hình cô gái và chiếc quần sooc jin ngắn khoe đôi chân trắng ngầm và thẳng tắp của cô. Đi ra cửa phòng đã thấy cậu em trai đứng ngoài cửa đợi sẵn, hai chị em cùng nhau xuống nhà thì gặp ba mẹ cô đang ngồi nói chuyện với nhau, cô xà vào lòng mẹ và nói:

- Mẹ ơi hôm nay con với Phong đi chơi với Lan Anh một chút nha mẹ,chiều tụi con về được không mẹ.

Mẹ cô nhìn cô rồi quay qua người chồng như muốn ý kiến, thấy chồng gật đầu thì bà quay sang nói với con gái:

- Đi chơi chút cũng được nhưng 4h con phải về nhà nhé vì hôm nay nhà có khách,chút nữa ba mẹ ra sân bay đón họ chiều sẽ mời họ qua đây ăn cơm cho nên hai con tranh thủ về nhé.



Cô gật đầu như gà mổ thóc rồi ôm mẹ nói cám ơn xong cô chạy qua ba ôm hôn lên má ba một cái rõ kêu, thì nghe thấy tiếng gọi từ xa của Lan Anh đang đi vào nhà:

- Thưa hai bác con mới tới.

Rồi quay sang nhéo cô bạn nói gọi không biết bao nhiêu cuộc cũng không thèm trả lời tớ đoán ngay ngủ nướng mà, thế lên không gọi nữa mà chạy qua luôn tính kéo cổ cậu dậy mà không ngờ qua thấy thức rồi, giỏi quá.

Cậu em trai xí miệng vô nói:

- Nhờ em đập cửa chị em mới dậy đó chứ vài chục cuộc điện thoại sao làm khó được chị em chứ.

Tôi giơ chân đá vào mông cậu em trai nhiều chuyện rồi hỏi có muốn đi chơi không, không là cho ở nhà đó, cậu em lè lưỡi chọc bà chị rồi chạy sang méc mẹ nói chị ăn hiếp cậu. Người mẹ lắc đầu nói hai đứa lớn hết rồi còn như con nít, còn không tranh thủ đi chói để còn về sớm. Ba đứa vội chào rồi chạy ra ngoài cửa. Thấy Minh Dương anh của Lan Anh cũng ngồi sẵn ở vị trí tài xế nhìn cô với ánh mắt nồng nàn làm tim cô muốn đập nỗi nhịp. Lan Anh tính nhảy lên ghế phụ ngồi nhưng thấy anh trai đằng hắng giọng thì bĩm môi nói với Thanh:

- Cậu ngồi đằng trước đi Thanh,có gì cậu chỉ chỗ cho anh mình, mình ngồi sau với nhóc Phong,

Không để Thanh trả lời mà kéo tay Phong ngồi đằng ghế sau, lên cô chỉ còn cách ngồi đằng trước với anh.Vừa lên xe anh đã với người qua cô thắt dây an toàn cho cô rồi cười, sự va chạm nhẹ cũng làm cô đỏ hết cả khuôn mặt lên chỉ lí nhí nói cám ơn anh.