Hạnh Phúc Có Thuộc Về Em?

Chương 2




– "Sao nay đi mình vậy, anh Duy Vũ không đi cùng bà à".

Thanh Thanh khoác vai cô nói. Thiên Băng cười

– "Mình không biết chắc anh lên lớp trước rồi".

– "Thôi vào lớp thôi sắp muộn rồi" Thiên Băng kéo Thanh Thanh đi thẳng lên lớp 11a5.

Duy Vũ học trên cô một lớp từ nhỏ hai người đã là thanh mai trúc mã, ở Minh Viễn anh và cô là cặp ai cũng ghen tị với tình yêu của hai người. Duy Vũ học ngay trên lớp cô một tầng, anh có một nét đẹp hoàn mĩ từ khuôn mặt đến vóc dáng, khiến bất cứ cô gái nào cũng có thể thề sống chết vì anh. Anh là hot boy số 1 của Minh Viễn.

Việc cô là người yêu của anh đã khiến rất nhiều nữ sinh trong trường ngưỡng mộ có ganh ghét cũng có vì cô có tất cả, Thiên Băng có vẻ ngoài xinh đẹp gia đình tốt học thức giỏi đến cả tình yêu của cô cũng hơn người.

Vừa vào lớp đã thấy anh ngồi ngay chỗ cô.

– "Nay em đi muộn anh chờ em lâu rồi"

Việc hàng ngày cô cùng anh đi học hay việc anh xuống lớp cô là điều đã quá quen thuộc với học sinh Minh Viễn. Nếu như trước đây thì những việc này là sự chú ý của cả trường cô từ nam đến nữ còn giờ thì chỉ còn những sự bàn luận nhỏ hay những ánh mắt ghen tuông.

Mỗi lần nhìn thấy anh khuôn mặt Thiên Băng đều rạng rỡ vui vẻ. Cô chạy lại chỗ bỏ cặp ngồi xuống cạnh anh.

– "Anh chờ em có việc gì không" cô chống cằm hai mắt chớp chớp rất đáng yêu. Dù cô đã biết câu trả lời từ anh nhưng cô vẫn thích chọc anh vẫn thích nghe chính miệng anh nói ra.

Duy Vũ xoa đầu cười với cô những lúc anh cười có hai má lúm rất tự nhiên và đẹp, cô thích nhất ngắm anh cười. Anh móc từ trong ngăn bàn ra toàn là đồ ăn vặt cô thích: Keo mút, bim bim, kem. Cô vơ hết đống đồ trên bàn về phía mình.

– "Anh có cần hôm nào cũng mua nhiều vậy không em ăn sáng rồi mà"



– "Vậy em không ăn thế để anh mang về lớp vậy" anh ôm số đồ ăn vặt vờ đứng dậy. Cô liền kéo anh ngồi, nhanh tay lấy lại đồ ăn, anh lần nào cũng như vậy không chịu nhường cô.

– "Sao em bảo không ăn" Duy Vũ không nhịn được cười chọc cô.

Thanh Thanh chen giữa cô và anh.

– "Hai người cũng quá đáng vừa thôi hôm nào cũng được xem phim tình cảm ngưỡng mộ chết mất, anh Vũ cũng quá đáng thật cho Thiên Băng nhiều vậy mà không có phần của em". Thanh Thanh dãy nảy ra ăn vạ,

– "Thôi thôi cho bà cái kẹo này" cô dơ cây kẹo mút ra.

Thanh Thanh vẻ mặt giận dỗi quay đi

– "Thiên Băng à bà có cần keo kiệt với mình vậy không anh Duy mua cho cậu cả một đống kìa"

– "Thế bà lấy hay không không tôi ăn hết"

Cô định rụt tay lại Thanh Thanh vội chụp lấy cây kẹo tiện tay lấy luôn đống kem trên bàn chạy đi.

– "Bà không cho tôi cướp ha.. ha.."

–Đứng lại của tôi mà.."

Cứ thế họ rượt nhau khắp lớp Duy Vũ chỉ biết ngồi lắc đầu cười sự trẻ con của hai cô nhóc 17 tuổi đầu.

Trong giờ học cũng vậy cô và Thanh Thanh cũng luôn gây ra những sự náo động trong lớp dù Thiên Băng có là học trò giỏi trong trường nhưng cô cũng là thành phần ồn ào không kém các bạn trong lớp.