Editor: May
Một đám người đồng thời dâng lên một trăm phần trăm ánh mắt đồng tình khinh bỉ.
Tiểu Xuyên Xuyên, chỉ lời này của cậu, còn muốn lừa mẹ của con trai cậu về nhà, quả thực chính là si tâm vọng tưởng!
Cái gì gọi là mỗi ngày Tiểu Quang đều nhớ nhung hả!
Còn con trai đã về nhà, làm mẹ tự nhiên cũng phải cùng nhau?
Cậu nha cho rằng đây là đợt hoạt động đẩy mạnh tiêu thụ lớn đó hả! Còn mua một tặng một! Khinh bỉ! Nên là cậu muốn Hoa Hoa người ta về nhà, mấu chốt là thái độ của cậu, mà không phải con trai của cậu!
Hạ Mộc Cẩn lại là một cái hũ nút, tự nhiên sẽ không chủ động nói ra.
Lần này hay rồi, có Sở thiếu chịu đựng, cả ngày nhảy nhót lung tung, xem tên này tới khi nào mới có thể ngộ ra đi!
……
Xe thể thao.
Hoàng Phủ Bạc Ái bỗng nhiên nghiêng đầu, bắt được ánh mắt yêu thương nóng bỏng không kịp né tránh của Thịnh Vị Ương, môi mỏng hơi nhếch lên, nâng lên ý cười tà mị,
“Tiểu Vị Ương, em vẫn luôn nhìn anh, có phải cảm thấy ông xã em soái hơn rồi không?”
Từ vừa nãy đi xuống phòng khách sạn, anh liền cảm giác được tầm mắt của Thịnh Vị Ương vẫn luôn dừng ở trên mặt anh.
Khuôn mặt nhỏ của Thịnh Vị Ương lập tức bạo hồng, nhưng cũng không dài dòng, nâng cằm, gật đầu nói,
“Đúng vậy, soái hơn! Sau khi anh nói xong câu ‘ Tiểu Ý là em gái tôi’ kia.”
Bỗng chốc, sắc mặt Hoàng Phủ Bạc Ái hơi trầm xuống một chút,
“Tiểu Ý gọi anh là anh trai từ nhỏ, con bé là vô tội, cũng không có làm sai chuyện gì.”