Editor: May
Sau đó khôi phục khuôn mặt nhỏ, vẻ mặt thuần lương vô hại nói, “Ba tuổi, gần đây luôn có người chặn ở cửa nhà.”
……
Hoàng Phủ Bạc Ái rất lãnh diễm hừ một tiếng, một bộ dáng “Mặc kệ em".
Thịnh Vị Ương thật vô tội nha!
Thấy soái ca đều sẽ kinh ngạc, huống chi còn là một nam thần quả tuyệt đại chúng như vậy chứ, cô sẽ khen ngợi cũng là bình thường.
Hoàng Phủ Bạc Ái cảm thấy sau này anh cần phải tiến hành thôi miên giáo huấn tư tưởng cô, ở trong mắt cô, ông xã soái nhất!
Đang nghĩ ngợi, Bạc Tứ đi ra từ biệt thự, đi tới hội báo,
“Thiếu gia, không biết vị công tử trưởng nhà họ Dạ đối diện kia phát điên chuyện gì, đã ở chỗ này đợi hơn hai tiếng.”
Âm sắc lạnh băng của Hoàng Phủ Bạc Ái cực kỳ lạnh ghê người,
“Tuy rằng rất không muốn thừa nhận, nhưng vị công tử trưởng nhà họ Dạ kia là anh họ của tôi, anh ruột của thiếu phu nhân các người.”
Bạc Tứ thật giống như đi vào cõi thần tiên xuyên qua ở một thời không khác còn chưa có trở về, đột nhiên trừng hai mắt, một chữ viết hoa ngây ngốc.
Vừa rồii…… thiếu gia nói, nói cái gì?
Công tử trưởng nhà họ Dạ là anh họ…… của thiếu gia?! Lại còn là anh ruột…… ruột của thiếu phu nhân?
Tai anh thật sự không có điếc chứ?
Vì thế, mỗ đậu bỉ thực kinh ngạc duỗi đầu ngón tay ngoáy ngoáy tai, lại thấy thiếu phu nhân nhà mình càng lạnh diễm hơn gật gật đầu, ý bảo anh không nghe lầm.
Bạc Tứ, “(⊙o⊙)……”
Lượng tin tức này quá lớn, anh muốn yên tĩnh.
...