Editor: May
“Ba tuổi, anh nha có bản lĩnh lại nói lần nữa cho em! Anh có tin em đánh chết anh trong một giây không!”
“Từ giờ trở đi cô ---”
“Anh còn nói!”
Thịnh Vị Ương chợt giận dữ, gương mặt trắng bệch gần như nhăn thành một đống, chân đá càng càn rỡ.
Cuối cùng đá mệt mỏi, trực tiếp nằm liệt ngồi xuống trên mặt đất, vung nắm tay đánh anh, rống giận kiêu ngạo trong miệng cũng dần dần thấp, âm nhẹ bắt đầu không ngừng hỗn loạn run rẩy,
“Cho anh còn nói, cho anh còn nói, em đánh chết anh, đánh chết anh……
……”
Nhìn trong ánh mắt hung hăng trợn to của cô, một mảnh sương mù nồng liệt, ngưng tụ thành một viên lấp lánh, mắt thấy liền sắp rơi xuống, nhưng vẫn liều mạng chịu đựng.
Bả vai Hoàng Phủ Bạc Ái chấn động, tâm, hung hăng co rút đau một trận!
Giơ tay lên, một phát đã bắt được nắm tay nhỏ tùy ý đấm lung tung của cô, gắt gao giữ chặt trong lòng bàn tay, dùng sức kéo vào trong ngực, liền hung hăng ôm lấy cô!
Cô gái nhỏ đáng thương của anh!
……
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông thật giống như bị hạt sắt mài qua, cực kỳ nghẹn ngào, chống đỡ mái tóc mềm mại của cô, không ngừng lặp lại nói,
“Tiểu Vị Ương, thực xin lỗi, thực xin lỗi……”
Thịnh Vị Ương không thể khống chế hung hăng run lên!
Cảm thụ được ôm ấp bá đạo nhất của cô, rốt cuộc, nước mắt lớn bằng hạt đậu trong mắt rào rạt rơi xuống, thật giống như mở ra đập nước, rốt cuộc không nhịn được!