Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 316: Vấn đề không lớn!




Edit: Hồ ly lông xù

Hoàng cung, Ngự Thư Phòng.

Đây là nơi được canh gác nghiêm ngặt nhất trong hoàng cung.

Lăng Hiểu đưa Dạ Cảnh Niên tới sân ngoài Ngự Thư Phòng, sau đó bị hai Đại Nội Thị Vệ ngăn cản.

''Điện hạ, mời vào.''

Lăng Hiểu kéo ống tay áo của mình lại, nàng quay đầu nhìn Dạ Cảnh Niên cười cười.

''Ừ.''

Dạ Cảnh Niên gật đầu, rồi cẩn thận bước vào.

''Quan hệ giữa Nhị điện hạ và Lăng Hiểu muội muội thật tốt.''

Thấy Dạ Cảnh Niên đi xa, một cung nữ đã sớm đứng chờ ở đó nhẹ nhàng lên tiếng.

Nàng ta tên Nhụy Nhi, là cung nữ thân cận hầu hạ bên cạnh Đại hoàng tử.

Mỗi tháng Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử gặp mặt, Lăng Hiểu và Nhụy Nhi cũng coi như là người quen cũ.

''Nhụy Nhi tỷ tỷ, Đại hoàng tử đối xử với tỷ cũng không tệ nha.''

Lăng Hiểu nhẹ giọng trả lời một câu.

Nhụy Nhi chỉ gật đầu, sau đó nàng ta chỉ vào con đường cách đó không xa: ''Lăng Hiểu, ngươi xem, cái người bên đó... Có phải là Tam điện hạ hay không?''

Tam điện hạ?

Lăng Hiểu sửng sốt, nàng nhìn theo phương hướng Nhụy Nhi chỉ, thật sự nhìn thấy được một bóng dáng.

Dạ Cảnh Phong, năm nay mới năm tuổi, đang chậm rãi bước tới.

Sau lưng Dạ Cảnh Phong còn có hai cung nữ thân cận đi theo.

''Sao Tam điện hạ cũng tới đây?''

Nhụy Nhi nhỏ giọng thì thầm, ánh mắt có chút phức tạp.

Mặc dù hoàng thượng chưa lập thái tử, nhưng Đại hoàng tử lại là con của Hoàng Hậu, tư chất thông minh, so với vị Nhị điện hạ chỉ biết ăn chơi kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Vốn là, vị trí thái tử này đã nắm chắc trong tay rồi.

Nhưng, Linh phi năm năm trước đã sinh ra vị Tam điện hạ này, hoàng thượng đặc biệt sủng ái Linh phi, mà Tam điện hạ tư chất hơn người, ba tuổi đã thể hiện tài năng thiên phú, hiện tại mới năm tuổi, đã được đưa đến cung Thái Phó học cùng với các vị Lão sư đã là trăm năm khó gặp rồi!

Sự tồn tại như vậy...

Chính xác là đối thủ đáng gờm nhất của Đại hoàng tử!

Trong lúc Nhụy Nhi đang suy tư, bóng dáng đó đã đi tới trước cửa Ngự Thư Phòng.

''Tham kiến Tam điện hạ.''

Lăng Hiểu cung kính hành lễ, rồi len lén kéo Nhụy Nhi một cái.

''Tham kiến Tam điện hạ.''

Nhụy Nhi định thần lại, lập tức hành lễ.

''Miễn lễ.''

Thanh âm của nam hài nom nớt dễ nghe: ''Đại hoàng huynh và Nhị hoàng huynh có ở bên trong không?''

''Vâng, Điện hạ.''

Lăng Hiểu trả lời một câu, nhân cơ hội lại nhìn Dạ Cảnh Phong mấy lần.

Dáng dấp của tiểu nam hài rất đẹp mắt, còn ưa nhìn hơn cả Dạ Cảnh Niên.

Cảm nhận được được ánh mắt của Lăng Hiểu, Dạ Cảnh Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt khó hiểu nhìn nàng.

Có lẽ tuổi còn nhỏ, suy nghĩ cũng không nhiểu, Dạ Cảnh Phong nhìn mấy lần, sau đó thu hồi ánh mắt, rồi nhấc đôi chân ngắn ngủ bước vào cửa Ngự Thư Phòng...

Một lúc lâu sau, ba vị Điện hạ cùng nhau đi ra.

Đại hoàng tử Dạ Cảnh Hiên đi phía trước, ngẩng đầu ưỡn ngực, kiêu ngạo giống như Khổng Tước.

Dạ Cảnh Niên vẻ mặt lạnh nhạt đi theo phía sau, trên tay còn dắt theo Dạ Cảnh Phong.

Lăng Hiểu đã từng dạy hắn, phải kính già yêu trẻ, cho nên Dạ Cảnh Niên cho tới giờ vẫn luôn đối xử tốt với Tam hoàng đệ của mình.

Làm ca ca phải có dáng vẻ của ca ca!

''Cẩn thận bậc thềm.''

Lúc Dạ Cảnh Niên dẫn theo Dạ Cảnh Phong ra ngoài, Đại hoàng tử cùng Nhụy Nhi đã rời đi.

''Điện ha, sao rồi?''

Lăng Hiểu thấy bóng dáng Dạ Cảnh Niên, không khỏi tiến lên mấy bước, nhỏ giọng hỏi một câu.

''Ừ, vấn đề không lớn.''

Dạ Cảnh Niên học theo dáng vẻ của Lăng Hiểu, ngẩng đầu ưỡn ngực, giọng nói cổ quái thì thào.

''Phì.''

Lăng Hiểu không nhịn được cười khúc khích.

Dạ Cảnh Phong bị Dạ Cảnh Niên lôi kéo có chút ngạc nhiên nhìn nhìn Nhị hoàng huynh của mình, lại quay đầu nhìn Lăng Hiểu một chút, có phần khó hiểu mở miệng nói: ''Mới vừa rồi rõ ràng Nhị hoàng huynh bị phụ hoàng khiển trách một trận, vì sao các ngươi còn vui vẻ như thế?''