Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 315: Quá khứ của Lăng gia




Edit: Hồ ly lông xù

Lăng Hiểu vẫn cảm thấy Ngô Trần là người có bí mật, lại không ngờ, hắn lại có một thân phận đặc biệt như vậy.

Đại Nội Mật Thám.

Uhm, mặc dù là nhân viên ngoài biên chế.

Nhưng cũng rất lợi hại không phải sao?

''Cha nuôi ngươi đúng là thâm tàng bất lộ.'' Lăng Hiểu đứng một bên giơ ngón tay cái lên, sau đó lại đưa quan phục nội thị cho Ngô Trần: ''Vết thương đã băng bó kỹ, ngươi mặc y phục vào trước đã.''

''Ừ.''

Ngô Trần gật đầu, sau đó nhìn Lăng Hiểu với ánh mắt phức tạp: ''Đúng rồi, đêm qua ta xuất cung làm nhiệm vụ, đúng lúc đi qua Lăng phủ...''

Lăng gia.

Vẻ mặt Lăng Hiểu hơi thay đổi.

Mẫu thân nàng vốn là Lăng gia đại tiểu thư, cũng coi như xuất thân phú quý, cơm áo không lo, ai ngờ lại gả cho Trạng Nguyên tham ô quá nặng, cuối cùng rơi vào cảnh tịch thu tài sản xử tội chết...

Mà ông ngoại của Lăng Hiểu, Lăng đại nhân lúc đó lại là Ngự Sử đại nhân của Hồng vương triều, năm đó có người vào kinh cáo trạng Trạng Nguyên tham ô, người phụ trách điều tra vụ án này, chính là Ngự Sử Lăng đại nhân.

Kết quả cuối cùng... Dĩ nhiên Ngự Sử đại nhân cương trực ngay thẳng, Đại Nghĩa Diệt Thân!

Những năm này, Lăng gia cũng biết được sự tồn tại của Lăng Hiểu, nhưng không ai thừa nhận nàng.

Ai bảo nàng là con gái của tội thần chứ?

''Mấy năm nay đường thăng quan của Lăng đại nhân rộng mở, mấy ngày trước vừa mới được tấn thăng làm Ngự Sử đại phu, Lăng phủ... Chắc giờ rất náo nhiệt a?''

Lăng Hiểu nhìn Ngô Trần cười nhẹ.

Mặc dù nàng không xuất cung, nhưng nơi này chính là hoàng cung a, tin tức cũng rất nhanh, sự tình bên Lăng gia, nàng đương nhiên là nghe được.

''Gần đây Lăng phủ rất náo nhiệt, cuối tháng này là đại thọ của Lăng lão thái thái.''

Ngô Trần ngẩng đầu, đột nhiên hắn ngước mắt lên nghiêm túc nhìn Lăng Hiểu: ''Lăng Hiểu, ngươi có muốn hay không...''

''Ta không muốn.''

Lăng Hiểu cắt đứt lời của Ngô Trần: ''Mặc dù ta họ Lăng, nhưng ta biết tại sao khi đó ngươi để cho ta theo họ của mẫu thân, chính là sợ chuyện của cha ta dính líu đến ta phải không?''

Ngô Trần gật đầu.

Lăng Hiểu là đứa trẻ thông minh, mọi chuyện đều có thể nhìn thấu.

Năm đó khi Ngô Trần đặt tên cho Lăng Hiểu, quả thực là vì bảo vệ nàng cho nên mới dùng họ ''Lăng''.

Uy vọng của Lăng đại nhân trong triều rất cao, cho dù Lăng gia không nhận người cháu gái này, người ngoài cũng sẽ vì thể diện của Lăng gia mà không dám có ác ý với Lăng Hiểu.

Mặt khác...

Ngô Trần lo lắng tương lai nếu hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu hắn chết...

Ngoài mặt vì thể diện của Lăng gia, cũng sẽ quan tâm Lăng Hiểu a.

......

Chớp mắt đã tới cuối tháng.

Vết thương của Ngô Trần sớm đã khỏi hẳn, cả Thanh Nguyệt cung không ai phát hiện hắn bị thương, hắn vẫn là Ngô công công hiền hòa mỉm cười.

Còn Lăng Hiểu lại khá thoải mái, nhị hoàng tử bận rộn học tập, cũng không quấn lấy nàng vào bếp hay là kể chuyện xưa nữa.

Bất quá, những ngày tháng thoải mái đó đến giờ nên kết thúc rồi.

''Lăng Hiểu, ngươi theo ta tới Ngự Thư Phòng đi, ta lo lắng.''

Hôm nay hoàng thượng đích thân kiểm tra hai vị hoàng tử, sáng sớm nay nhị hoàng tử đã thay cẩm bào, sau đó ngẩng đầu nhìn Lăng Hiểu với khuôn mặt đáng thương.

''Điện hạ, thả lỏng.''

Lăng Hiểu vỗ vỗ vai Dạ Cảnh Niên nhìn về phía hắn mỉm cười: ''Lần kiểm tra này sẽ không quá khó, bình tĩnh, vấn đề không lớn.''

''Ừ.''

Dạ Cảnh Niên gật đầu với Lăng Hiểu, sau đó lại nhẹ nhàng kéo ống tay áo nàng: ''Đi thôi.''

Hành động này đã là thói quen của hắn, kể từ khi hắn có thể nhớ được, Lăng Hiểu vẫn luôn làm bạn với hắn, lúc đó hắn còn rất nhỏ, đi đứng còn chưa vững, cho nên Lăng Hiểu sẽ để cho hắn lôi kéo ống tay áo của mình, như vậy, nếu bước đi của hắn không vững, Lăng Hiểu ở bên cạnh có thể ngay lập tức đỡ hắn. Truyện Hệ Thống

Dần dần, Dạ Cảnh Niên trưởng thành, nhưng thói quen đó vẫn chưa thay đổi.

Mỗi lần lôi kéo ống tay áo của nàng, trong lòng Dạ Cảnh Niên cảm thấy vững vàng hơn.