Trong phòng Diệp Nhất quanh năm đều có máy điều hòa, độ ấm luôn được khống chế giao động ở hai mươi tám độ C. Đây là nhiệt độ mà bác sỹ tư nhân Khuất Dĩ Lộ vì sức khỏe của Diệp Nhất mà điều chỉnh độ ấm.
Diệp Nhất đem Diệp Nhị đặt trên giường mềm mại, bức màn bị một trận gió thổi bay lên, ánh sáng mặt trời dừng lại trên thân thể xinh đẹp tràn đầy sức sống của Diệp Nhị, một màu vàng sáng lạng.
Ngón tay thon dài của Diệp Nhất vuốt dọc theo sống lưng của Diệp Nhị, dừng lại ở ngay phần eo nàng.
Độ ấm trong phòng đối với Diệp Nhị thực chất mà nói thì có chút nóng, làn da lại nóng dần theo ngón tay của Diệp Nhất một đường đi xuống, rồi lại không có xuất mồ hôi, ngứa ngáy dưới làn da, thân thể bên trong như có ngọn lửa đang thiêu đốt, lại không thể phát tiết ra. Diệp Nhị khó nhịn phải hít thở thật sâu, mái tóc tươi mát của Diệp Nhất gối lên gối nằm, có mùi hỗn hợp quyện giữa mùi dược và hương vị ngọt ngào đều được nàng hít sâu vào xoang mũi, như thể tỷ tỷ đã tiến nhập vào quá sâu, quấn quanh trong lòng nàng, cũng như vậy đã nhiều năm hai người quan hệ giống nhau, bóng dáng của Diệp Nhất đều vẫn ở trong lòng Diệp Nhị không thể phai mờ.
Diệp Nhất cúi người ở bên tai của Diệp Nhị hôn xuống một cái, tất cả tế bào của Diệp Nhị vì cái hôn này mà run rẩy không thôi.
“Tỷ tỷ…” thanh âm trầm mị của Diệp Nhị quanh quẩn trong phòng, như xé toạc không khí bên trong, thuận thế đi vào lỗ tai của Diệp Nhất. Tỷ tỷ hai chữ này không sai chỉ là xưng hô quá mức ái muội, Diệp Nhất thực vừa lòng Diệp Nhị chỉ bị khiêu khích một cái thì hai tai lập tức xung huyết, gương mặt đỏ bừng bán đứng tinh thần quật cường của nàng.
Rõ ràng thực khát vọng, nhưng đến bây giờ cũng không có chủ động qua, Diệp Nhất biết Diệp Nhị băn khoăn.
Đến hôm nay mới thôi, Diệp Nhị vẫn để ý đến cái quan hệ huyết thống kia.
Không thể thản nhiên đối mặt với cái gọi là đồng tính cùng loạn luân, Diệp Nhị ở nơi đó vẫn như bị vây đến mức bị động cùng ẩn nhẫn. Có lẽ cái đó có liên quan đến tính cách trời sinh của nàng, Diệp Nhất biết từ nhỏ Diệp Nhị là một đứa nhỏ không quá biểu lộ tính cách của chính mình, mà bản thân nàng cũng đem cái tính cách giấu thật sâu dưới gương mặt âm u.
Diệp Nhất là đứa con đầu tiên của Diệp Gia, chẳng biết tính tình cổ quái của nàng có phải do hòan cảnh thần kỳ sinh ra hay không, khi Diệp Nhất chủân bị bước vào thế giới này, thiếu chút nữa đã lấy mạng cả cha lẫn mẹ.
Cha Diệp Nhất là Diệp Thiên ba mươi năm trước cũng là nhân vật có tiếng vang trong giới hắc đạo. Lăn lộn trong giang hồ, nhưng nếu không kiêng kị mà so sánh về gia thất, thì nhược điểm so với mẹ của đứa nhỏ kém hơn rất nhiều, nhưng là Diệp Thiên đối với con gái của trùm buôn thuốc phiện Ngải Gia - Ngải Dĩ Tình vừa thấy đã chung tình, yêu đến oanh oanh liệt liệt không thể kiềm chế, cho nên mặc kệ người khác nói như thế nào, hắn cùng Ngải Dĩ Tình cũng hỏa tốc kết hôn, vì Ngải Dĩ Tình mang thai.
Ngày dự sinh của Diệp Nhất thì Ngải Dĩ Tình vỡ nước ối, Diệp Thiên trên đường đưa lão bà đi bệnh viện thì bị cừu nhân truy sát qua mười con phố. Diệp Thiên âu yếm nhìn lão bà đau đến cả đầu đầy mồ hôi lại không thể đưa nàng đến bệnh viện, gấp đến đồ mồ hôi cũng như mưa rơi. Diệp Thiên lúc cấp bách lại không có kế nào khả thi, đường đi bệnh viện tựa hồ quá dài, phía sau sát thủ không ngừng truy kích, Ngải Dĩ Tình đã cảm thấy chính mình muốn sanh mà không được. Diệp Thiên đã có chủ ý, nếu lão bà của mình chết thì hắn cũng tuyệt đối không để cho chính mình sống, hai người liếc mắt một cái chăm chú nhìn đối phương mà tất cả những gì muốn nói đều theo ánh mắt truyền đi ra ngòai.