Hàn Tổng, Xin Anh Buông Tha Cho Tôi!

Chương 23: Cô bị người vu oan




Cô và anh chơi thêm ở đây khoảng 1 tuần thì quay trở lại nước. Tuy có chút nuối tiếc nơi này, như đây không phải quê hương của mình nên cô phải rã biệt nơi đây mà trở về nhà mình ... mà cô đâu còn nhà chứ, kia chỉ là nơi cô ở tạm thôi . Sẽ có một ngày nào đó cô sẽ phải rời khỏi nơi đó mà trở về căn nhà của mình, nơi cô được sinh ra và lớn lên . Và cho đến một ngày không xs nào đó khi cô người yêu của anh tỉnh lại ... chắc cô sẽ phải rời đi thôi ha ...

Cô thở dài trong lòng, mọi chuyện rồi sẽ về đâu còn chưa rõ.... nhưng cô sẽ sống cho tốt được ngày nào hay ngày đó . Rồi cô nhìn lên khoảng bầu trời vô tận kia, lòng thì chứa chan biết bao lỗi buồn đây .

Sau mấy tiếng ngồi trên máy bay thì cả 2 người cũng đã đáp cánh an toàn xuống mảnh đất thân yêu xinh đẹp của mình . Không khí trong nước cũng rất trong lành và dễ chịu không kém gì so với nơi kia.

"Đi nhanh lên, cô đi chậm quá đấy" Hàn Chính Phong lạnh giọng nhắc nhở cô

"Biết rồi , tôi sao đi nhanh bằng cái người m8 như anh chứ" Cô vẻ mặt cau có khó chịu mà khịa lại ai kia

Anh quay lại nhìn cô gái nhỏ kia , anh nhìn mà phì cười với biểu cảm kia của cô .

" Sai rồi, tôi m85 không phải m8 . Ngồi trên này tôi kéo cho nhanh " Giọng điệu lạnh nhạt nhưng vẫn ôn nhu khi để ý kỹ, trong giọng nói xen lẫn chút cười đùa

Cô cũng chẳng buồn nói thêm, cứ thế ngồi trên chiếc vali kia rồi mặc kệ mọi thứ xung quanh. Ai có nói gì đi nữa cô cũng không quan tâm tới , cô chỉ chăm chú nhìn về phía trước mà thôi .

Đồ anh mặc là áo khoác dài màu nâu , áo sơ mi trắng cùng quần âu và thêm chiếc khẩu trang đen càng tôn lên vẻ lạnh lùng của anh hơn . Còn cô thì mặc áo croptop trắng, quần ống xuông , tóc thì được buộc cao lên , thêm chiếc kính đen nữa . Tuy cô mặc đơn giản vậy nhưng cô đẹp nên dù mặc gì vẫn đẹp á .

Có vài người khi nhìn thấy họ thì có chút ghen tị mà bàn tán lớn nhỏ.

"Oa ghen tị với cô gái kia ghê, người chồng đúng là rất chiều chuộng cô ấy nha "

" Ahhhhh , anh chàng kia soái quá à lại còn thêm vẻ lạnh lùng kia nữa... "

" Hai người họ đẹp đôi thiệt đó "

" Đúng là trai tài gái sắc mà "

" Thiệt ghen tị với cô ấy quá ... ahhhhh "

" Tui ước sau này sẽ có được người chồng giống như cô gái kia , yêu thương chiều chuộng vợ... "

" Cô gái kia cũng thiệt xinh đẹp mà ..."

.....

Anh nghe mấy lời xì xào kia thì trong lòng có chút tự đắc ...

Rất nhanh cả 2 đã thấy được xe nhà mình, họ để hành lý ra phía sau rồi mới lên xe .



"Có mệt không, mệt thì ngủ đi " Anh lạnh lùng, mặt khó ưa mà nói với cô

" Tôi ngủ đây, tới nơi gọi tôi dậy" Cô lạnh lùng chẳng kém gì anh, rồi cứ thế cô nhắm mắt lại mặc kệ anh ta có biếu cảm gì

Anh chỉ im lặng nhìn cô, anh cũng quá quen với sự lạnh nhạt này của cô rồi. Thấy một lúc lâu trôi qua, xác nhận cô đã ngủ say . Tay anh nhẹ nhàng từ từ đặt đầu cô xuống đùi anh để cho cô ấy ngủ ngon hơn .

Anh nhẹ nhàng chậm dãi mà mở điện thoại lên, nhìn thời gian trên điện thoại. Anh suy nghĩ một hồi thì nhận ra thời gian trôi qua thiệt nhanh, kể từ ngày anh cưới cô ấy vậy mà đã hơn 1 năm rồi. Nó chạy nhanh mà anh không hề hay biết gì luôn...

Buổi tối

Cô và anh im lặng mà ăn tối như mọi khi, chẳng ai nói lời nào. Khi ăn uống xong xuôi thì anh nhìn về phía cô trầm ngâm một chút rồi anh mới nói .

Bên ngoài không một tiếng động nào, khung cảnh bây giờ cũng im lặng khiến nó trở nên ngượng ngùng đến lạ .

Cô nhìn anh , thấy anh nhìn mình mãi cô mất tự nhiên lên đành nói trước.

"Anh có chuyện gì à" Cô lạnh nhạt nói, giọng điệu không một ai biểu cảm nào

"Ngày mai có buổi tiệc ngoại giao, cô có muốn đi không " Anh từ tốn , nhẹ nhàng mà hỏi ý kiến của cô

"Được, mấy giờ" Cô chỉ nói vài câu đủ cho anh ta hiểu

"5 giờ tối " Anh hướng ánh mắt mà chú ý tới biểu cảm của cô

"Còn chuyện gì khác không " Lạnh nhạt

Anh lắc đầu biểu lộ không còn chuyện nữa

4 giờ 30p giờ chiều, cô mặc trên người chiếc váy mà anh đã cho người chọn cho mình. Mọi thứ chuẩn bị xong , anh và cô lên xe để đi đến nơi trên danh thiếp .

" Danh thiếp của Ngài đâu ạ " Một người bảo vệ nói với anh

Anh đưa danh thiếp của mình đưa cho người bảo vệ kia .

" Mời Ngài vào trong ạ ..." Họ kính cẩn hơi cúi đầu mà nói với anh

Anh gật nhẹ với người bảo vệ kia rồi dẫn cô cùng vào trong.

" Thế nào làm ăn thuận lợi chứ"



" Rất ổn cảm ơn Ngài "

" Làn da của bà đẹp quá, bà dùng gì vậy chỉ tôi với ..."

Cô nhìn xung quanh trong này nó thật hoành tráng, có rất nhiều người ở đây. Ở đây có rất nhiều người nhưng cô không quen ai cả nên có chút trống vắng khi ở nơi này . Cô luôn đi theo sau anh vì chẳng biết làm gì cả .

"Em lại kia ngồi kia chơi nhé , đằng kia có rất nhiều đồ ăn đó. Nếu em thấy đói có thể lấy nó ăn " Anh chỉ về nơi cách anh và cô đang đứng một đoạn

Cô gật đầu nhẹ rồi đi tới nơi đó, do không quen ai nên cô chỉ ngồi ở ghế mà nhìn mọi thứ xung quanh. Rồi có 1 người con gái tiến tới phía cô, cô ta cầm ly rượu mà mời cô .

" Tôi thấy cô từ vừa nãy đã ngồi ở đây , tôi có thể uống cùng cô được không " Cô gái kia dịu dàng mà mời cô uống ly rượu kia, ánh mắt có chút gì đó gian manh mà khó nói ra như một âm mưu gì đó .

"Xin lỗi tôi không biết uống rượu " Cô lắc tay đồng ý người kia

"Cô nhấp môi cũng được mà " Người kia như muốn ép cô, cô ta có âm mưu gì đây

" Được, vậy cụng ly " Cô cầm lấy ly rượu rồi uống một chút vào miệng, vị đắng nhè nhẹ cùng vị ngọt thấm ngấm vào cổ họng của cô .

Người kia cũng uống ly rượu của mình , miệng che giấu đi nụ cười nham hiểm, ánh mắt nhìn cô uống ly rượu kia .

Cô ta nhìn xung quanh không thấy ai thì lén lút để một thứ gì đó vào túi xách của cô . Rồi cô ta âm thầm rời đi .

Ahhhhh ~~ Cái vòng tay của tôi đâu rồi, lúc nãy còn ở tay mình mà . Người cô gái vừa rồi la hét lên với đám bạn mình

" Hay mày để đâu không nhớ lại đi " Bọn nó diễn cùng cô bạn mình thu hút sự chú ý của mọi người

" Lúc nãy tôi chỉ ở cùng cô gái kia thôi " Cô chỉ về hướng cô, rồi bọn họ đi lại phía cô

"Có phải cô lấy vòng tay của bạn tôi không... đưa cái túi tôi kiểm tra.." Người con gái chanh chua kia nhanh tay giật lấy cái túi của cô

Rồi cô gái kia rất nhanh đã lôi ra một chiếc vòng tay mà cô không biết từ khi nào nó ở đó . Cô ta đưa lên cho mọi người cùng xem, mọi người thi nhau phán xét cô .

" Sao cái vòng này lại ở trong túi tôi " Cô hoang mang khi cái vòng kia ở trong túi mình

" Cô còn giả bộ gì hả, ăn trộm còn không thừa nhận đi . Trông người cô cũng xinh đẹp , ăn mặc thì sang trọng thế này mà lại đi ăn trộm à " Cô ta lên giọng chế giễu, cười nhạo cô

" Tôi không có ăn trộm mà "Cô vẫy tay với người con gái kia

Mọi người xung quanh không biết sự thật trắng đen thế nào đã phán xét, chất vấn đưa những lời nặng lời mà chửi rủa cô rồi .