Hàn Lâm Kí

Chương 8




Đêm khuya, Lục Cảnh Thác dời đi, Trương Hàn Lâm lại lâm vào ác mộng.

Trong đầu khung cảnh biến đổi liên tục, cuộc sống kiếp trước của nàng hiện ra thật rõ ràng, sống động.

Trước kia, cô tên là Lâm Lâm, sinh ra trong một gia đình trung lưu, được cha mẹ và anh trai yêu thương hết mực. Cô sống vô lo vô nghĩ, cuộc sống vui vẻ ấm áp rất hạnh phúc. Ngã rẽ bắt đầu từ khi Lâm Lâm lên đại học, cô có 2 người bạn thân là Nhã Phương và Trần Hy. Nhã Phương là tiểu thư hào môn, nhưng đối xử rất tốt với Lâm Lâm và Trần Hy. Trần Hy đến từ một ngôi làng nghèo, đỗ vào trường với số điểm thủ khoa, được nhận học bổng toàn phần cùng với học bổng hàng tháng dựa trên điểm số cao tuyệt đối của cô.

Ba người quen nhau cũng rất ngẫu nhiên, là đến trường xem điểm thi trúng tuyển, têm 3 người đều dán rất cao, phải nhảy lên mới nhìn rõ. Thế là 3 người cụng vào nhau ngã nhào. Một màm dở khóc dở cười sau đó rồi không biết từ lúc nào Lâm Lâm, Nhã Phương cũng Trần Hy luôn như hình với bóng.

Học đại học đến năm thứ 3, Nhã Phương được một anh chàng năm 4 tỏ tình, đó là Hiếu Chính. Hiếu Chính đẹp trai, học giỏi và giỏi thể thao, là nam thần của mọi nữ sinh. Bất quá Nhã Phương cũng không kém, 2 người trở thành cặp đôi vàng của cả trường hâm mộ. Tuy nhiên, gia thế của Hiếu Chính quá mức thần bí, anh ta cũng chưa một lần kể về gia đình mình, ngay cả với bạn gái, Nhã Phương cũng chỉ nghe loáng thoáng không rõ.

Từ lúc Nhã Phương có bạn trai, cả ba không thường xuyên đi với nhau nữa. Qua một năm, quan hệ giữa Nhã Phương với Lâm Lâm và Trần Hy càng lúc làng rạn nứt, nguyên nhân là Nhã Phương bị Hiếu Chính ảnh hưởng, càng lúc càng bê tha. Lâm Lâm nghi ngờ Hiếu Chính nên nhiều lần theo dõi anh ta.

Một lần, trong một quán bar, Lâm Lâm phát hiện Hiếu Chính hút thuốc phiện, dùng thuốc lắc, cô liền âm thầm báo cảnh sát. Sau đó Nhã Phương đến, Hiếu Chính chuốc say Nhã Phương, mang vào khách sạn. Lúc này Lâm Lâm cuống lên, gọi Trần Hy tới. Lần này, và 2, 3 lần nữa, Lâm Lâm và Trần Hy cứu Nhã Phương khỏi bị Hiếu Chính làm nhục. Nhưng sau đó không biết Hiếu Chính nói với Nhã Phương những gì mà quan hệ 3 người đã gay gắt kịch liệt.

Mỗi lần 2 cô phá hỏng kế hoạch của Hiếu Chính thì những xui xẻo, sự cố xảy ra càng thường xuyên hơn. Trần Hy mất học bổng, suýt chút bị đuổi vì không có học phí. Lâm Lâm ngược lại không có gì nhưng công việc của cha và anh trai có vẻ bị ảnh hưởng, liên tục nhắc nhở cô không được cản trở Hiếu Chính.

Một tin nhắn lạ gửi đến máy của Lâm Lâm, rằng tối nay Hiếu Chính sẽ xử lí Nhã Phương, Lâm Lâm bèn chạy ngay đến địa điểm nêu trong tin nhắn. Quả thực thấy Nhã Phương, không thấy Hiếu Chính bên cạnh, cô vội vàng kéo Nhã Phương.

- Nhã Phương. Nhã Phương, cậu phải đi với mình. Đừng lại gần Hiếu Chính nữa, anh ta không tốt đẹp như vẻ ngoài đâu. ở gần anh ta cậu sẽ gặp nguy hiểm đấy.

Mặc Lâm Lâm nói gì, làm gì, Nhã Phương một mực giằng co, tức tối bật lại.

- Lâm Lâm. Cô tránh ra. Tôi nói lại lần nữa. Chuyện của tôi không liên quan đến cô, tôi làm sao không khiến cô bận tâm. Đừng tưởng cô qua mặt được tôi. Cô làm gì tôi cũng biết hết. Đừng có giả ngây giả ngô.

Nhã Phương vứt một tập ảnh xuống đất. Người trong ảnh chính là Lâm Lâm và Hiếu Chính. Chính là cái hôm cô xông vào phòng Hiếu chính phá hoại chuyện tốt của anh ta, cứu Nhã Phương. Trong ảnh chỉ có mặt cô, không rõ mặt Hiếu Chính, mà những ai không biết rất dễ hiểu lầm.

- Mày biến đi! Đừng có lảng vảng gần Hiếu Chính. Mày đừng hòng cướp Hiếu Chính khỏi tao. Mày không phải bạn tao, đừng bao giờ có suy nghĩ ghê tởm như vậy. Tao không có người bạn như mày.

Lâm Lâm lặng người nhìn tấm hình, Nhã Phương đã đi từ lâu, lúc vằng người, Hiếu Chính bước đến. hắn đứng đó nhìn ngắm quang cảnh. Tựa như Lâm Lâm chỉ là một cục đá ven đường không hề làm ảnh hưởng đến tâm trạng hắn.

- Cô là cái gì? Muốn đấu với tôi? Còn mơ đi. Tránh sang một bên và ngậm miệng lại. Nếu không tôi sẽ không nương tay, với cô và cả cô bạn của cô nữa. Ngoan ngoan im lặng đi, Lâm Lâm.

- Sao anh lại muốn tính kế Nhã Phương? Cô ấy rất yêu anh, chưa bao giờ làm tổn thương anh mà?

- Cô ta yêu tôi, nhưng tôi không yêu cô ta. Cha làm con chịu, tôi chỉ đang đòi lại những thứ thuộc về mình. Vẫn như vậy, tránh ra đi, tôi không muốn hại người vô tội nhưng nếu cô còn phá đám thì tôi không ngại xử lí cả mẻ đâu.

- À quên, nhà kho phía Tây xem chừng sắp có chuyện hay đấy. Tôi nghĩ cô nên nghé qua xem chút. Xem xem cô bạn Trần Hy thế nào…

Lâm Lâm tức tốc chạy đến nhà kho phía Tây. Cô chết sững người. Trần Hy một mình trong nhà kho, người không mảnh vải, ngồi ôm mình khóc cười bất chợt. Trên người cô toàn là vết hằn, vết thâm xanh đỏ, xung quanh là quần áo đã bị xé rách tả tơi, vết máu và tinh dịch trắng trắng đặc sệt ghê người. Lâm Lâm hoảng hốt ôm Trần Hy vào lòng, không thốt lên lời mà chỉ biết khóc.

- Lâm Lâm, cậu biết không? Đáng nhẽ lúc đó mình không nên đến, nếu mình không đến, sẽ không lâm vào tình cảnh này. Cả đời này, …ha ha ha…đã bị hủy hoại trong tay cậu rồi. Ah ha ha ha… Cuộc đời Trần Hy này kết thúc rồi….hết rồi…ha ha ha….. Tất cả là tại cậu, tại cậu, Lâm Lâm….ha ha ha…

Lâm Lâm ép mình tỉnh táo, đưa Trần Hy vào bệnh viện liền bị giục về nhà.

- Lâm Lâm, sao con có thể hồ đồ như vậy? Anh trai con đã bị tống giam rồi. Hãy mau xin đi xin lỗi tên Hiếu Chính đi.

- Cha! Sao lại có thể như vậy? Anh đã làm gì mà bị giam?

Chát!!!

- Mày còn dám hỏi? Nếu không phải tại mày thì nhà này đâu đến nỗi. Chúng ta đã sắp cùng đường rồi. Đắc tội với Hiếu Chính, mày muốn chết thì cũng đừng lôi chúng tao vào cùng. Lâm gia không có đứa con ngu ngốc như vậy.

Lâm Lâm ngây ngốc ở trong phòng của mình. Căn phòng tối om, mọi cửa ra vào và cửa sổ đều bị đóng khóa. Đã 2 ngày rồi cô chưa được ra ngoài. Bị tịch thu điện thoại và máy tính, thứ duy nhất cô có là chiếc tivi.

- Thưa quý vị, con gái của chủ tịch hội đồng quản trị công ty A, công ty đứng thứ 5 toàn quốc, Nhã phương, Hôm vừa rồi ảnh nóng của cô bị tung lên mạng, đó cũng là bằng chứng để cảnh sát kết luận cô có sử dụng ma túy và các chất kích thích. Đồng thời ông Nhã Hiệp, dưới sức ép đã phải từ chức chủ tịch hội đồng quản trị, thay vào đó, tân nhiệm là một chàng trai trẻ tuổi đầy tài năng, Hiếu Chính……