Giọng nói của Trương phu nhân tràn đầy bất lực cùng không cam lòng. Vì cái gì bà phải xa đứa con mình dứt ruột đẻ ra chứ. Vì cái gì mà lần lượt từng hài tử của bà đều lâm vào hiểm nguy. Người làm mẹ như bà.. thật không xứng làm mẹ...Ta cũng đau lòng, nước mắt dường như không thể cạn, cứ tuôn ào ào ướt đẫm vạt áo mẫu thân. Khóc cho ai, cho ta, cho cơ thể ta nhập vào hay vị đệ đệ, cho Trương gia…
Cô tỉnh dậy, bên cạnh không còn ai, khung cảnh cổ xưa, kì quái, lạ lùng. Mọi thứ không phải là một giấc mơ, giọt nước mặn chát còn vương trên khóe mắt và tẩm ướt cả chiếc gối là thật. Ta nên làm sao đây? Quả là một cuộc xuyên không đầy ngoạn ngục. Hoàn cảnh của thân thể này quá mức rối rắm. Cô không biết đâu. Ta là người hiện đại tân tiến. Đây là cổ đại xa lạ, ta không phải người ở đây, không quen ai ở đây. Cô sợ hãi, hoảng loạn tột cùng. Mời các bạn cùng theo dõi truyện Hàn Lâm Kí...