Ham Muốn - Đông Trúc

Chương 42




Tô Bối nghĩ chuyện lần trước, hai chân đau nhức, hơn nữa hoa huy*t mấy ngày vẫn chưa hết sưng đỏ. 

“Ừm… Ba… Ba nhấp hỏng hoa huy*t của con dâu, thì ba làm ai đây?”

Nói đến đây, Tô Bối liếc mắt nhìn bàn trang điểm: “Chẳng lẽ ba muốn đến biệt viện làm mẹ... A..” 

Vừa dứt lời, lập tức nghe Tô Bối d/âm đ/ãng rên to.

Văn Quốc Đống tách hai chân Tô Bối ra nhấp vào: “Mẹ chồng con không dâm như con...”

Tô Bối cúi đầu nhìn người đàn ông cắm gậy th*t vào hoa huy*t: “Ừm… Ba... Thật to a... A...”

“Không chỉ không dâm như con... Nước cũng không nhiều như con...”

Cơ thể Tô Bối gần như hãm sâu vào giường mềm, bị Văn Quốc Đống đè nặng cắm vào.

Nghe Văn Quốc Đống nói, bây giờ  mình lại ở trên giường mẹ chồng, bị cha chồng làm…

Tâm lý trả thù thành công sắp lan tỏa toàn thân.

“Tiểu da.m đ.ãng... Đừng cắn chặt như vậy!”

“Ừm...” 

Tô Bối nhìn gậy th*t của Văn Quốc Đống ra ra vào vào trong hoa huy*t, yêu kiều nói: “Không phải là vì hoa huy*t thích bị ba làm sao… Nên mới cắn chặt như vậy...”

Bàn tay của Văn Quốc Đống xoa nhẹ đầu v* của Tô Bối: “Thích bị ba cắm còn đi ra ngoài nghênh ngang quyến rũ với đàn ông khác? Hửm?”

Sau khi nói xong, ông nâng mông của Tô Bối ôm cả người lên, đi vào trong phòng tắm.

Nhân lúc bồn tắm cần thời gian đổ đầy, đặt Tô Bối lên bồn rửa mặt nhấp mạnh mấy cái.

“Con... Con không có... A...”

Đôi tay của Tô Bối chống lên bồn rửa mặt, hai vú theo động tác của Văn Quốc Đống không ngừng lắc lư. 

“A… Ba... Nhẹ, nhẹ một chút... hoa huy*t sắp bị làm hỏng...”

Trước bồn rửa mặt, Văn Quốc Đống nhìn Tô Bối rong ruổi trên người mình qua gương, đột nhiên đôi mắt thâm trầm rút gậy th*t ra.

Đột nhiên hoa huy*t đang no căng của Tô Bối lại trống rỗng, đôi mắt mê ly nhìn Văn Quốc Đống: “Ừm… Ba?”

Giữa hơi nước mờ ảo, Văn Quốc Đống kéo Tô Bối xuống khỏi bồn rửa mặt, để Tô Bối đối diện với gương nhấp vào từ phía sau.

“Ừm… Ba... Quá sâu...”

Chân trần của Tô Bối giẫm lên gạch, nhìn mình bị bắt nạt mặt đỏ bừng trong gương, tóc dài tùy ý xõa tung trước ngực, trên gương mặt tràn ngập phong tình quyến rũ không thể nói rõ.

Ở phía sau gương, mặt của Văn Quốc Đống âm trầm, nhìn xuống chỗ giao hợp của hai người.

Tô Bối hất tóc trước ngực: “Ừm… Ba, ba nhanh lên... Làm xong, con còn phải về phòng.”

Nghe thấy thế, lực va chạm phía dưới của Văn Quốc Đống mạnh hơn, “bốp” một tiếng phần hông dùng sức đánh vào mông của Tô Bối, phát ra tiếng vang nặng nề.

“Ừm... Di động của con tắt máy... Con sợ Văn Lê lo... Lo lắng! A...”

Tô Bối nói được một nửa, gậy th*t của Văn Quốc Đống lập tức đấu đá lung tung không theo nhịp.

“Ba..."

Gương mặt Văn Quốc Đống âm trầm, kéo chân Tô Bối, đánh lên mông cô một cái: “Ba làm con sảng khoái đã rồi nói!” 

Nửa người trên của Tô Bối đè trên bồn rửa mặt, mặt vùi giữa hai tay. 

Sau khi cảm nhận được động tác tức giận của Văn Quốc Đống, hoa huy*t siết chặt, yêu kiều nói:

“Ba... Chân con mỏi quá… Ba bắn nhanh được không…”

Tay của Văn Quốc Đống bóp mông của Tô Bối không nhịn được dùng sức, lạnh lùng nói: “Sao thế? hoa huy*t muốn chứa chưa tinh dịch của ba để Văn Lê liếu huyệt cho con à?”

“Không… Không phải...”

hoa huy*t chứa đầy tinh dịch của Văn Quốc Đống, để Văn Lê liếu huyệt cho cô…

Loại hình ảnh này nghĩ đã thấy kích thích, nhưng cô không dám để Văn Lê phát hiện chuyện cô và Văn Quốc Đống yêu đương vụng trộm vào lúc này.

Trong hôn nhân với Văn Lê, anh không được tính là một người chồng tốt, nhưng cô còn chưa mang thai con của Văn Quốc Đống, cô không định trở mặt với Lâm Quyên.

Đợi có con, sinh con xong... Cô lại suy xét thử một lần về đề nghị với Văn Quốc Đống xem sao…

“Nghĩ cái gì mà thất thần như vậy? Hửm?” 

Văn Quốc Đống quay đầu Tô Bối, hôn mạnh lên, môi lưỡi dây dưa không ngừng.

“Ừm... Suy nghĩ... Làm thế nào khiến Ba... Bắn...”

Tô Bối ngửa đầu nhiệt tình hôn trả Văn Quốc Đống, trong gương hai người không ngừng dây dưa với nhau.

"A..."

Đột nhiên Văn Quốc Đống bóp eo của Tô Bối nảy sinh ác ý nhấp một trận, trực tiếp bắn vào trong hoa huy*t.

Chân Tô Bối mềm nhũn, còn chưa kịp đứng vững đã được Văn Quốc Đống ôm vào bồn tắm.

hoa huy*t giữa hai chân chảy ra dịch đục, cả người Tô Bối xụi lơ dựa vào bồn tắm: “Ba... hoa huy*t thật đau… Ba xoa giúp con đi...”

Văn Quốc Đống nhìn nước vẫn đục, ngón tay vươn vào trong hoa huy*t của Tô Bối moi móc mấy cái, chảy ra lượng lớn tinh dịch. 

“Lần tới Ba đeo bao...”

“Ừm...” 

Tô Bối để mặc ngón tay của Văn Quốc Đống làm loạn trong hoa huy*t, nghe đến đây sắc mặt Tô Bối thay đổi: 

“Nhỡ đâu ngày nào đó mẹ trở về phát hiện trong nhà đều là áo mưa đã dùng... Làm sao bây giờ?”

Ngón tay moi móc hoa huy*t của Văn Quốc Đống dừng một lát, lúc sau mới mở miệng nói: “Trong nửa năm tới... Bà ta sẽ không trở về.”

“Ừm...” 

Tô Bối nhẹ giọng rên rỉ nói: 

“Nhưng mà... Con thích gậy th*t của ba trực tiếp nhấp vào, chẳng lẽ mỗi lần ba bắn vào trong hoa huy*t của con dâu không thoải mái sao?”

Văn Quốc Đống lạnh lùng nhìn Tô Bối quyến rũ: “d/âm đ/ãng...”

Tô Bối ngửi mùi hương sữa tắm trên người Văn Quốc Đống, yêu kiều nói: “Người ta chỉ dâm với ba và Văn Lê...”