"Bán cho chai Sting với gói thuốc Thăng Long đi." - Một giọng nói ít thiện cảm từ phía trước cửa nhà của Thi.
Cô bé đi ra đưa hàng cho người ấy. Anh ta cầm lấy hàng rồi đi về. Thi cũng chẳng nghĩ nhiều liền chạy vào nhà ngồi nói chuyện với mẹ tiếp.
Lần sau, người ấy lại đến mua hàng nhưng lần này người bán là mẹ chứ không phải Thi. Mẹ Thi hỏi người ấy vài câu hỏi:
"Cháu tên là gì ấy nhỉ?"
"Cháu tên Bảo Phong cô." - Vừa nói, người ấy nhả khói thuốc lá.
Mẹ Thi gật đầu hỏi tiếp:
"Nhà cháu ở đâu?"
"Cũng gần đây thôi. Khoảng ba đến bốn mươi cây là tới." - Khói thuốc vẫn nồng nặc bay khắp nơi.
"Giờ cháu đang ở khu tập thể bên đường đúng không cháu?"
Anh gật đầu nhả khói thuốc:
"Đúng rồi. Mới chuyển đến. Ở bên đó cũng được nhưng không hợp ý lắm."
Mẹ Thi để ý từ lúc đến giờ khi nói chuyện với bà, Phong không hề lễ phép chỉ toàn nói trống không nên bà liền nhanh chóng bỏ hàng vào túi rồi đưa cho Phong mang về.
Mấy ngày sau đó, ngày nào anh cũng qua nhà mua hàng. Mỗi lần anh tới thì anh sẽ tự mở tủ lạnh ở ngay chỗ lối đi của nhà Thi để mua nước ngọt. Thi liền chạy vội ra và hỏi:
"Anh mua gì ạ?"
Anh lấy nước ra rồi bảo Thi tính tiền tiện thể anh nói:
"Lấy thêm cho gói thuốc đi."
Thi vội vàng chạy vào nhà lấy thêm thuốc để đưa cho anh. Anh nhận lấy hàng rồi đi về.
***
Ở bên đó, cũng có nhiều anh khác qua mua hàng ở nhà Thi. Anh nào cũng dễ thương hết. Có một anh cao hơn một mét tám người cũng to lớn lắm. Anh tên là Luân, anh cũng ở khu tập thể bên đó. Gia đình của anh hay lên thăm xem cuộc sống của anh có ổn định không. Lâu lâu mẹ anh hay ghé đến nhà của Thi nhờ mẹ Thi rằng:
"Có gì thì chị ngó thằng con em hộ em nhé. Nó lớn rồi nhưng em vẫn lo lắng cho nó nhiều lắm." - Mẹ Thi gật đầu mỉm cười với mẹ anh.
Rồi mẹ anh Luân nhìn sang Thi hỏi:
"Con chị năm nay bao nhiêu tuổi rồi."
Mẹ Thi mỉm cười trả lời:
"Năm nay bé nó mười sáu tuổi chị ơi. Nghỉ hè xong là bé lên lớp mười một."
Mẹ anh Luân cười cười vỗ vai mẹ Thi:
"Em để ý con chị rồi đó. Bé chăm ghê, ngày nào em cũng thấy bé dọn dẹp rồi bán hàng hộ chị. Chị để dành bé cho con trai em nhé."
Cả hai người phụ nữ ngồi nhìn nhau cười. Mẹ Thi gãi đầu nói:
"Bé nó còn nhỏ chị ơi. Sau này bé còn học hành nhiều nữa. Chuyện này để sau chị nhé."
Mẹ của anh Luân vẫn động viên mẹ Thi:
"Học xong lớp mười hai là được rồi chị à. Mà thôi vậy để em bảo con em đợi bé cũng được. Ai mà lấy được bé Thi nhà chị chắc nhà đó có phước ba đời quá chị ha?"
Mẹ Thi che miệng cười:
"Chị này, cứ nói quá bé cũng bình thường thôi mà chị ơi."
Sau đó mẹ anh Luân đi ra xe đưa cho mẹ Thi một bọc nấm lớn và nói:
"Em biếu chị một bọc nấm tươi. Có gì chị nói khéo bé để bé để ý thằng con trai em."
Mẹ Thi tay cầm bọc nấm miệng hơi gượng cười đẩy bọc nấm lại tay của mẹ anh Luân:
"Thôi em cảm ơn chị. Em ngại quá."
Mẹ anh Luân đẩy bọc nấm lại:
"Có gì đâu mà ngại em ơi. Nhận lấy cho chị vui."
Nói rồi mẹ anh Luân đi ra xe chạy thẳng về phía trước để lại mẹ Thi với vẻ mặt khá lo lắng. . ngôn tình sủng
***
Mẹ Thi và bố Thi yêu thương Thi hơn tất cả những gì hai người có. Dù là con thứ hai trong gia đình nhưng đối với đứa con này thì hai người có một thứ tình cảm đặc biệt hơn. Có lẽ do Thi chăm chỉ ngoan ngoãn rất hợp ý hai người nên hai người thương yêu Thi nhất. Bố Thi vẫn hay đùa nói với Thi vì sợ thi buồn vì cô chỉ là con thứ trong gia đình:
"Con gái đừng buồn khi là con thứ nhé. Bố và mẹ cũng là con thứ. Là con thứ thì con yên tâm sẽ không mất phần chăn." Thi và bố mẹ ngồi nhìn nhau cười.
So với chị và em trai Thi là người hay gần gũi với bố mẹ nhất. Thi hay quanh quẩn bên bố mẹ nên bố mẹ hay tâm sự và nói chuyện với cô hơn. Bố và mẹ luôn có những câu nói làm cô cảm thấy rất ấm áp.
Lời của bố nói với Thi:
"Mai này con lớn lên. Nếu thằng nào yêu con mà dám mắng chửi hay động đến con gái bố thì bố sẽ không để yên cho nó đâu. Bố sẽ đem con gái của bố về chăm sóc."
"Bố nuôi con bao nhiêu năm nay nặng lời một câu cũng sợ con gái buồn. Bố không muốn con gái của bố bị ai nói nặng lời cả."
Dù đã lớn nhưng Thi mỗi đêm vẫn ngủ với mẹ. Bố thì ngủ với em trai ở dưới quán. Hằng đêm, mẹ Thi ôm Thi vào lòng thủ thỉ:
"Mai này con gái lớn lên đừng lấy chồng nhé. Ở với mẹ cả đời được không con?"
Thi gật đầu nói với mẹ:
"Con sẽ ở với mẹ. Con không lấy chồng đâu."
Mẹ Thi vuốt tóc con gái:
"Mẹ đùa thôi. Sau này mẹ sẽ bắt rể. Con gái vẫn ở với mẹ mà không phải đi đâu xa hết. Mẹ sẽ bảo vệ con gái của mẹ suốt đời."
Thi vùi đầu vào lòng mẹ:
"Con nghe theo mẹ. Mẹ nhất định sẽ tìm cho con một chàng trai tốt. Con lúc nào cũng tin tưởng mẹ hết."
Thế rồi hai mẹ con ôm nhau ngủ. Lúc nào mẹ cũng nói với Thi:
"Khi thấy con gái thì biết bao nhiêu muộn phiền trong mẹ đều tan biến hết. Yêu thương con gái của mẹ nhất trên đời."
Căn nhà nhỏ của Thi lúc nào cũng ăm ắp tình yêu thương như thế. Ở trong sự bao bọc và yêu thương hết mực của bố mẹ như thế này thì Thi lúc nào cũng là đứa con gái bé bỏng trong mắt bố mẹ.
21:59-25/8/2023
NHÀNH HOA DẠI.