Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Thương Quỷ Đế

Chương 272: Thần May Mắn Nhĩ Khang




Chương 272: Thần May Mắn Nhĩ Khang

Trước khi tiến đến Cổ Du Vương Thành, Vân Hạc rời khỏi Tiểu Cửu Giới, rời khỏi Trần Lương, đi lịch lãm thế giới. Hắn đã là Cự Linh cảnh võ giả, cần phải đi ngộ đạo thuộc về mình.

Đám người Minh Trí chờ đợi Trần Lương trong một khách điếm sang trọng. Duy nhất có Minh Trí là Huyền cấp thất huyệt, còn lại 10 người đều chỉ có nhị huyệt và tam huyệt.

Ngoài tin tức báo cáo về Khai Thiên Môn, Trần Lương còn nhận được 1 hộp gỗ

“Đây là đồ vật Hạ Tử Yên nhờ đưa cho môn chủ” Minh Trí nói

“Lão có nhắn kèm gì không?” Trần Lương hỏi

“Lão bảo chỉ cần môn chủ xem liền biết” Minh Trí đáp

Trần Lương mở hộp gỗ ra, bên trong là 1 viên ngọc không màu, trong suốt kèm 1 tờ giấy ghi:

“Lôi Hỏa Châu có khả năng hấp thu đồng thời lôi và hỏa. Điều kiện là phải hấp thu vật chất chứa đồng thời lôi và hỏa, nếu chỉ có lôi hoặc hỏa sẽ không thể hấp thu. Sau khi hấp thu sẽ có thể kích phát phóng xuất ra lượng lôi hỏa đã hấp thu.

Hạn chế sử dụng: chỉ có thể hấp thu và kích phát 3 lần. Sau đó, lôi hỏa châu triệt để vô dụng. Hiện tại nó đã mất đi 1 lần trong quá trình thử nghiệm, còn có thể sử dụng 1 hoặc 2 lần nữa.

Giới hạn hấp thu lôi hỏa: rất lớn, chưa rõ định mức lớn nhất”

Trần Lương cầm Lôi Hỏa Châu trên tay, nhớ ra đây là viên ngọc lấy được trong Túi Không Gian của Nhã Vận.

Cất Lôi Hỏa Châu, Trần Lương trao đổi thêm với Minh Trí:

“Các ngươi có kế hoạch gì cho Cổ Du Vương Đấu?”

“Chúng thuộc hạ dự tính nếu đi được tới vòng 3 sẽ tím cách để có ít nhất 3 người đi vào 50 thứ hạng đầu để lấy phần thưởng. Đấy là dự định ban đầu, còn hiện tại có môn chủ, bọn ta sẽ toàn bộ chung sức giúp môn chủ đạt được 3 vị trí đầu” Minh Trí nói

“Ngươi cũng đã tới Thất Huyệt, sao không đặt mục tiêu 3 thứ hạng đầu cho bản thân” Trần Lương hỏi



Minh Trí cười khan, đáp: “Môn chủ chê cười, bọn ta đều là hạng phổ thông tu sĩ, ước mơ cao để phấn đấu nhưng cũng cần lượng sức mình. Mỗi lần Cổ Du Vương Đấu diễn ra đều cạnh tranh rất khốc liệt 3 vị trí đầu. Có cao thủ cùng cấp, có con cháu thế gia được nhiều người chống lưng.

Như lần trước ta được biết, Nhị công tử Khuê Hoang Các được sự giúp đỡ của 20 Huyền cấp võ giả dưới trướng mà cũng chỉ đạt được vị trí thứ 3”

“Hiểu rồi, vậy cứ cố gắng hết sức là được” Trần Lương gật gật

Hắn mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng thì tự tin 10 phần giành được quán quân. Chỉ riêng Tam Nhãn Lang với chiến lực Địa cấp trung kỳ đã đủ để hắn hoành hành ngang dọc, huống hồ còn có Lục Nhĩ Hầu. Nhưng hắn cũng không có ý định bại lộ Lục Nhĩ Hầu. Đây là át chủ bài bảo đảm tính mạng cho hắn, cần được giữ kín.

2 ngày trôi qua, rất nhanh đã đến thời điểm Cổ Du Vương Đấu diễn ra. Nơi tập trung là 1 quảng trường rộng lớn, nhân mã khắp nơi. Theo phép lịch sự, đứng trên đầu người khác là dễ gây chuyện, nên mọi người đều đứng trên mặt đất thành từng nhóm.

“Hầu gia, nơi đây nhiều cao thủ, còn có cao tầng của Huyền Tinh Môn theo dõi, ngươi vào Tiểu Cửu Giới ở một thời gian đi” Trần Lương nói với Lục Nhĩ Hầu đang ngồi chễm chệ trên đầu hắn

“Yên tâm, không ai nhận ra ta trong hình dạng này đâu. Nhìn ta có giống Lục Nhĩ Hầu hung ác, thiết huyết trong truyền thuyết không? Ta thích ở bên ngoài”

Trần Lương đành mặc kệ, cùng đám người Minh Trí tiến vào đăng ký thi đấu

“Ngươi mang theo sủng thú là con khỉ này vào thi đấu phải không?” Quan tổ chức hỏi Trần Lương

“Con khỉ này không phải sủng thú. Sủng thú của ta là Tam Nhãn Lang đang ở trong Không Thú” Trần Lương trả lời

“Chỉ được phép sử dụng sủng thú đã ký kết Hiệp Ước Linh Thân với ngươi trong cuộc thi, ngoài ra không được sử dụng bất kỳ sinh vật sống nào khác. Tất cả sinh vật sống phải giữ trong Không Thú, nếu đưa ra ngoài trong lúc thi đấu là bị loại. Ngươi đăng ký sủng thú nào thì qua bên kia kiểm tra”

Bài kiểm tra là Trần Lương vào 1 căn phòng, Tam Nhãn Lang vào 1 căn phòng khác. Trần Lương đọc đúng tên 5 đồ vật mà Tam Nhãn Lang đang nhìn là được

Đăng ký xong xuôi, mọi người cùng hóng luật lệ vòng thi thứ nhất.

Vòng đấu thứ 1, diệt Ngân Mao Thử.

400 người có nhiều sừng Ngân Mao Thử nhất sẽ tiến vào vòng 2.

Địa điểm săn g·iết Ngân Mao Thử là khu rừng cách đây 30 dặm.



Thời gian thi đấu là 12 canh giờ. Hết thời gian, thí sinh mang thành quả trở lại đây nộp tính điểm.

Yêu cầu không được c·ướp b·óc, t·ấn c·ông thí sinh khác. Huyền Tinh Môn sẽ có 100 giá·m s·át viên ẩn mình trong rừng làm trọng tài.

Trọng tài Cổ Du Vương Đấu kết thúc bài diễn văn bằng câu hỏi:

“Ai có câu hỏi gì không?”

Một người giơ tay hỏi: “Sừng Ngân Mao Thử nộp lên xong có được lấy lại không?”

“Không. Các thí sinh không được lấy lại sừng, còn lại da và các bộ phận khác của Ngân Mao Thử được toàn quyền xử lý” Vị trọng tài trả lời

“Nếu có kẻ mang sừng Ngân Mao Thử từ bên ngoài tới thì thế nào?”

“Được phép” Trọng tài ngắn gọn đáp

Tiếng xì xào bàn tán vang lên “Vậy chẳng phải là ăn gian sao?”

“Đây không phải là ăn gian, đây là may mắn. Luật lệ vòng 1 không được biết trước, ai ngẫu nhiên sở hữu sừng Ngân Mao Thử có thể nộp lên, vậy đó là may mắn của người đó. Con đường của tu sĩ, ai cũng cần may mắn để vượt lên phía trước. Huống hồ sừng Ngân Mao Thử có giá trị không nhỏ, người ta cũng là phải chịu thiệt rồi”

Ngân Mao Thử là yêu thú cấp 6, có khả năng đào đất độn thổ nên rất khó truy tìm. Trước trán của chúng có 1 chiếc sừng có khả năng ăn mòn rất mạnh. Chiếc sừng này vừa giúp chúng có khả năng độn thổ, vừa là v·ũ k·hí t·ấn c·ông kẻ địch.

Lớp vỏ ngoài của Ngân Mao Thử rất dày và cứng. Võ giả Cự Linh cảnh t·ấn c·ông một đòn trực diện toàn lực cũng không thể g·iết được nó.

Lại thêm tốc độ của nó tương đối nhanh nên từ Hoàng cấp trở xuống gần như chỉ có thể làm mồi cho Ngân Mao Thử.

Sừng và da của Ngân Mao Thử là tài liệu luyện khí có giá trị. Dù bị phá tan ra nhiều mảnh cũng không quan trọng, vì dù sao thì chúng cũng bị nung chảy ra. Mỗi một cân sừng giá 1000 Tinh thạch, mỗi cân da giá 700 Tinh thạch.



Điều lệ đã rõ ràng, không còn ai hỏi gì, mọi người lục tục theo người dẫn đường tiến tới khu rừng thi đấu.

Chỉ duy nhất 1 nhóm 2 người đi ngược hướng, tiến tới bàn trọng tài. Trần Lương nhìn theo, cảm thấy quen quen với 1 người trong đó, tu vi Huyền cấp thất huyệt. Người còn lại lớn tuổi hơn, tu vi Địa cấp, hẳn là chỉ đi theo, không phải thí sinh

Người trẻ tuổi nói với trọng tài:

“Ta nộp luôn sừng Ngân Mao Thử mà không đi đến địa điểm thi đấu có được không?”

“Được. Người muốn nộp bao nhiêu sừng?”

“20 chắc là đủ chiến thắng rồi” người trẻ tuổi đặt lên bàn đúng 20 chiếc sừng Ngân Mao Thử

“Mời công tử cho xem thẻ thi đấu để ta chấm điểm” Trọng tài nói

Người trẻ tuổi đưa thẻ tên cho trọng tài, trên đó ghi 2 chữ “Nhĩ Khang”

Người lớn tuổi đứng sau Nhĩ Khang cười nói:

“Công tử đúng là chân mệnh thiên tử, đi đường ngẫu nhiên g·iết 1 đám Ngân Mao Thử lại trùng hợp chiến thắng vòng 1”

“Cũng nhờ Man lão đánh g·iết bọn chúng. Nếu chỉ mình ta chắc chắn không g·iết được nhiều như vậy” Nhĩ Khang đáp lời

“Chính là cơ duyên của công tử vậy”

Hóa ra đây chính là Nhĩ Khang, kẻ Trần Lương đã từng đối đầu trong trận chiến kén rể của Tuyết Phi. Hắn mặc dù thiên phú và nỗ lực tuy luyện đều thường thường bậc trung, nhưng cơ duyên thì đúng là xưng chân mệnh thiên tử cũng không ngoa.

Thời điểm đó hắn mới chỉ là Cự Linh cảnh. Sau khi trở về tông môn không lâu đã lấy được một suất tiến vào bảo vật Tam Sinh Tam Thế. Tông môn mỗi 10 năm lại cấp 1 vé vào Tam Sinh Tam Thế cho 1 đệ tử, nhưng phải ai có duyên mới được bảo vật này chấp nhận tiến vào tu luyện.

880 năm, tương ứng với 88 người trước đó đều không thể vào, mà đến Nhĩ Khang lại dễ dàng một đường thẳng tiến, tu luyện 3 đời trong đó.

3 kiếp sống trong Tam Sinh Tam Thế lại chỉ bằng bên ngoài trôi qua 1 ngày. Nhĩ Khang bước vào là Cự Linh cảnh, đi ra đã là Huyền cấp sơ giai.

Tiếp theo đó, hắn liên tục tìm được bảo vật tăng Hạt Gốc, hiện giờ đã đến được Huyền cấp thất huyệt. Người bình thường, thời gian tìm bảo vật chiếm 9 phần, thời gian luyện hóa 1 phần. Hắn thì ngược lại, do công pháp, ngộ tính có hạn, cũng không có bảo vật tăng tốc thời gian, nên dù bảo vật lại nhiều, cũng khiến hắn tốn thời gian luyện hóa mới xong. Tích lũy đã đầy đủ, hắn mong chờ thu được Địa Sâm Lộc Mộc để đột phá lên Địa cấp.

Nhờ vận may có thừa, hắn từ một kẻ xuất thân bần hàn, nay không chỉ tích lũy được một gia sản kha khá mà còn có được 1 võ giả Địa cấp sơ kỳ xung phong làm hộ vệ, chính là lão giả sau lưng hắn.

Đáng tiếc cuộc thi không cho Địa cấp tham gia, bản thân hắn cũng chưa biết làm cách nào đạt được giải nhất, nhưng linh tính hắn mách bảo nên tham gia.