Chương 273: Quần Anh Tụ Hội
Vị trọng tài dẫn người dự thi tới địa điểm tập trung, để lại 1 câu thông báo rồi rời đi:
“Các vị, phạm vi di chuyển chỉ nằm trong khu rừng này, rời khỏi đây sẽ bị loại. Chúc các vị thi tốt”
Mọi người lục tục tản ra. Đám người Trần Lương cũng lựa chọn riêng 1 hướng di chuyển. Do không được phép c·ướp c·ủa nhau nên mỗi người 1 vùng săn bắt sẽ tốt hơn, nước sông không phạm nước giếng.
Trần Lương tỏa ra tinh thần lực dò xét địa hình xung quanh. Cùng lúc đó Tam Nhãn Lang mở ra đệ tam nhãn tìm kiếm nguồn nguyên khí di chuyển trong lòng đất.
“Đám Huyền Tinh Môn này, dám lợi dụng chúng ta để g·iết chuột cho bọn hắn” Trần Lương chỉ tay về phía đông, nói “Cách đây 30 dặm là dược viên của bọn Huyền Tinh Môn”
“Ồ, hèn gì cứ cách 3, 4 đợt tổ chức là lại quay về diệt Ngân Mao Thử” Minh Trí gật gật.
“Ngươi tham gia Cổ Du Vương Đấu nhiều lần rồi sao?” Trần Lương hỏi
“Thuộc hạ có nghiên cứu về cuộc thi và từng tham gia 1 lần. Lúc đó vòng 1 thuộc hạ thi thân pháp”
“Chúng ta đi, phía này có lỗ chuột” Trần Lương đi đầu dẫn đường.
Đáng tiếc không được lấy Lục Nhĩ Hầu ra ngoài, nếu có nó thì săn g·iết Ngân Mao Thử dễ dàng vô cùng
“2 người xếp thành 1 đội. Ta chỉ ở đâu, các người liền tìm Ngân Mao Thử ở đó” Trần Lương phân phó
“Chỗ kia” Trần Lương chỉ tay, 1 đội 2 người phá hủy mặt đất tìm kiếm Ngân Mao Thử. 2 người này sẽ cần một khoảng thời gian mới biết g·iết được đối tượng.
Đám người Trần Lương để đội đó lại, ngựa không dừng vó, khắp nơi tìm kiếm Ngân Mao Thử
“Chỗ này”
“Chỗ kia”
Trần Lương liên tục chỉ điểm vị trí Ngân Mao Thử cho thuộc hạ săn g·iết. Chỉ cần Ngân Mao Thử không ở sâu quá 3m dưới mặt đất là Ngạo Thiên có thể nhìn ra được.
Cứ như vậy năng suất của đội Khai Thiên Môn thuộc hàng đứng đầu vòng thi.
Thời gian thi đấu kết thúc, bọn hắn thu được tổng cộng 155 sừng Ngân Mao Thử.
Vòng thi xếp hạng cá nhân, để đảm bảo Trần Lương chắc chắn vào vòng sau, mình hắn nhận 23 sừng, còn lại chia đều cho 11 người thuộc hạ, mỗi người 12 sừng.
Trọng tài công bố kết quả, những người có trên 6 sừng đều vào vòng trong. Còn lại 1 suất cho 8 người có 5 sừng. 8 người này bốc thăm chọn ra 1 người may mắn.
400 người tiến vào vòng 2.
Luật thi vòng 2 như sau.
400 người chia tự do thành 4 đội, lấy tên Xanh, Đỏ, Tím, Vàng. Thí sinh tự chọn đội của mình. Một khi đã chọn là không thể thay đổi.
Mỗi người sẽ đeo 1 viên ngọc trước ngực. Các đội sẽ t·ấn c·ông lẫn nhau, phá hủy ngọc của đối thủ. Mỗi viên ngọc tính 1 điểm. Kẻ phá hủy được 1 điểm, kẻ bị phá hủy trừ 1 điểm.
Ngoài ra, mỗi đội sẽ phải bảo vệ 1 cột trụ. Cột trụ tính 10 điểm. Đội phá hủy cột trụ được 10 điểm, đội bị hủy cột trụ bị trừ 10 điểm.
Thời gian diễn ra cuộc thi là 1 ngày.
Kết thúc thời gian thi, đội nào nhiều điểm nhất sẽ tiến vào vòng trong.
“Có ai hỏi gì không?” Trọng tài hỏi
“Nếu có nhiều đội bằng điểm nhau và đều cao nhất thì sẽ thế nào?” 1 thí sinh hỏi
“Thì tất cả đều bị loại” Trọng tài nói
“Vậy giải thưởng sẽ như thế nào?” Thí sinh lại hỏi
“Không ai nhận được bất kỳ giải thưởng nào. Vì vậy tốt nhất là các vị đừng để ngang điểm với đội khác”
Bên dưới xôn xao
“Lũ khốn nạn Huyền Tinh Môn này định ăn chặn phí tham dự của chúng ta sao”
“Chịu thôi, luật lệ là họ đưa ra, không quá vô lý là được”
“Được rồi” trọng tài lớn tiếng “Thời gian chọn đội là 1 giờ đồng hồ, chúc các vị chọn đúng đội mạnh nhất”
“Keng” tiếng kẻng vang lên, khởi đầu cho 1 khung cảnh ồn ào náo nhiệt
Trên quảng trường cắm 4 cây cờ Xanh, Đỏ, Tím, Vàng, ai chọn đội nào thì đi về hướng đó. Thời gian mới bắt đầu, chưa có ai vội vàng chọn đội. 1 Giờ chọn đội dường như còn quan trọng hơn 1 ngày thi đấu. Cho dù ngươi mạnh đến đâu mà chọn phải đồng đội ngu như heo, yếu như giun thì cũng nuốt nước mắt rời khỏi giải đấu.
Các thí sinh dáo dác nhìn xung quanh, đánh giá ai mạnh, ai yếu.
Đầu tiên là dựa vào tinh thần lực, nhưng không mấy hiệu quả. Tinh thần lực đa phần đều là cấp 5, 6. Hiếm hoi lắm có người cấp 7 thì cũng chỉ đánh giá được mấy người tinh thần lực cấp 5 xem tu vi là Huyền cấp mấy huyệt.
Thứ hai đánh giá vẻ ngoài, cũng được một chút. To xác chưa chắc đã mạnh, gầy gò chưa chắc đã yếu. Nhưng nhìn vào sát khí, nhìn vào trang phục, v·ũ k·hí, áo giáp cũng có thể đánh giá được phần nào. Càng dễ dàng hơn nếu tìm được người có danh tiếng.
“Huynh, ta nhìn thấy đằng kia hình như có Vương Khinh”
“Đúng rồi, hắn cũng được coi là cường giả Huyền cấp thất huyệt. Chúng ta mau đến xin gia nhập”
Thứ ba là trực tiếp đi hỏi thăm, nói chuyện.
Thứ tư, trực tiếp chiêu mộ
“Các vị, bọn ta là Khuynh Hải Tam Lang, đều là Huyền cấp lục huyệt, muốn mời các vị đồng đạo có tu vi Huyền cấp tứ huyệt trở lên cùng tham gia”
Đám người Minh Trí chỉ nhìn ngó xung quanh một chút, chứ không làm gì, vì bọn hắn đều biết môn chủ tinh thần lực cấp 9, tự nhiên là biết toàn bộ chiến lực người ở đây. Tham gia đội nào tự có môn chủ chọn.
Quả thật Trần Lương tỏa ra tinh thần lực, đã nắm rõ chiến lực của các thí sinh. Nhưng không phải toàn bộ, còn 1 kẻ mà dù thế nào hắn cũng không nhìn ra sâu cạn được. Kẻ đó cũng đang nhìn về phía hắn, mỉm cười. Trông hắn mỉm cười, Trần Lương lại có chút lạnh sống lưng, một nụ cười tà dị.
Thời gian còn dài, các thí sinh mới gộp thành vài nhóm, nhưng không có ai vội chọn màu, ngoại trừ 1 người, Nhĩ Khang. Tên này không quan tâm những người khác chọn như nào, cũng không cần biết ai về đội của mình, là người đầu tiên đứng dưới lá cờ xanh.
Trần Lương nhìn thấy Nhĩ Khang, nghĩ nghĩ một lúc rồi liền dẫn cả đội đứng dưới chân cờ màu xanh.
Hắn tin tưởng những kẻ mạnh nhất sẽ không cùng về 1 đội. Vì điều này dẫn đến chiến thắng vòng 2 nhưng lại dẫn tới chướng ngại cho vòng thứ 3, khi mà tất cả mọi người đều là đối thủ của nhau.
Những kẻ nhắm tới 3 vị trí đầu đều sẽ có lo ngại này, vì vậy bọn hắn đều không muốn tập trung vào 1 đội trong vòng 2 này. Loại bớt đi kẻ mạnh trong vòng 2 thì vòng 3 mới dễ dàng hơn.
Huống hồ nếu 1 đội quá rõ ràng mạnh vượt trội so với 3 đội còn lại, thì sẽ bị 3 đội còn lại hợp sức tiêu diệt.
Chính vì nhiều yếu tố ảnh hưởng lẫn nhau, không dễ mà dành chiến thắng nên ban tổ chức mới để các thí sinh tự do chọn đội, tự do lôi kéo.
Thêm 1 điều giúp Trần Lương không cần quá lo lắng về đồng đội, là hắn có Ngạo Thiên. Tam Nhãn Lang bình thường có sức chiến đấu vượt qua Huyền cấp thất huyệt phổ thông.
Ngạo Thiên là Vương Giả Yêu Thú, sức mạnh đã vượt lên ngang với cường giả trong Địa cấp, lại thêm biến dị có Đạo Quang, tổng hợp chiến lực tương đương Địa cấp trung kỳ võ giả.
Trần Lương vừa bước vào vòng tròn quanh cột cờ màu xanh, tên tà dị kia cũng theo gót bước vào. Vậy là đội Xanh đã có 14 đấu thủ.
Người thứ 15 là một kẻ tướng mạo anh tuấn, trang phục lóng lánh, cao cấp, thể hiện rõ là con nhà giàu. Tay trái của hắn vân vê 2 viên bi sắt, tay phải đeo 5 chiếc nhẫn trên 5 ngón tay. 5 chiếc nhẫn thiết kế tinh xảo, rất là thu hút ánh nhìn.
Người thứ 16 không đi một mình, mà dẫn theo 1 đội 20 người, vừa nhìn đã biết là thiên kiêu chi tử và đám thuộc hạ.
Các đội dần được lấp đầy, đều có các nhân vật đáng chú ý.
“Chọn đội đã xong” Âm thanh của trọng tài vang vọng khắp quảng trường “Tiếp theo, các vị sẽ có 1 giờ đồng hồ để thảo luận chiến lược. Được phép bước ra khỏi vòng tròn”
Trong đội Xanh, một vị lão giả lên tiếng đầu tiên
“Các vị, ta đã 3 lần tham gia Cổ Du Vương Đấu. Ở đây sẽ có người lần đầu tham dự, vì vậy để ta giới thiệu phương thức chiến đấu vòng 2 rồi cùng nhau bàn chiến lược.
4 đội được đặt dưới chân 1 ngọn núi, nằm tại 4 hướng đông, tây, nam, bắc. 4 đội tạo thành 1 vòng tròn, lấy đỉnh núi làm trung tâm.
Mỗi một năm, các màu sẽ sắp xếp ngẫu nhiên, vì vậy chúng ta không biết được 2 đội màu nào sẽ đặt cạnh chúng ta.
Chúng ta sẽ có 2 hướng chiến thuật, t·ấn c·ông hoặc phòng thủ. Dù lựa chọn cách nào thì cả đội 100 người phải làm cùng nhau. Vì tách ra thì t·ấn c·ông cũng thua mà phòng thủ cũng thua.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Trước tiên chúng ta hãy xem đối thủ có gì.
Đội Đỏ ta nhận biết 2 người Thiếu Dương Hoàng và Dương Vân Sơn.
Thiếu Dương Hoàng là gã mặc áo trắng chấm bi đỏ, tu vi Thất Huyệt, thiếu chủ Thiếu Dương gia tộc, rất mạnh
Dương Vân Sơn là gã tóc xanh, mũi nhọn, tu vi Thất Huyệt, thân pháp rất nhanh, từng trốn thoát khỏi sự truy đuổi của 2 Địa cấp sơ kỳ võ giả.
Đội Tím có tên Vô Như Hải, Thất huyệt, từng hạ gục cùng lúc 5 vị Huyền cấp Thất huyệt võ giả.
Ta chỉ biết vậy”
Một phụ nữ trung niên lên tiếng:
“Để ta bổ sung, Đội Đỏ mạnh đấy, ta biết tên Phan Khư đang đứng 1 mình kia. Hắn có 1 sủng thú là Viêm Sư. Bọn hắn kết hợp với nhau có thể đấu thắng Địa cấp”
“Đấu thắng Địa cấp!” Một đám người nghe xong liền hít một hơi lạnh, nhìn kỹ hơn về Phan Khư
“Đội Vàng không vừa đâu” Một trung niên lên tiếng “Tên tóc vàng, áo vàng là Xu Không, tu vi Thất huyệt. Hắn tinh thông không gian, nhất lưu về bắt giữ và phòng thủ”
“Ta biết 2 người. Vô Lại Sư Trí ở đội vàng, tên này một thân công phu về Côn Pháp rất đáng sợ, nhục thân cũng rất cứng. Hắn không việc xấu gì không làm, hãm h·iếp, g·iết người, c·ướp c·ủa. Từng bị nhiều cao thủ vây bắt mà không được.
Tên thứ hai là Kim Ngao Vương ở đội Tím. Hắn g·iết c·hết nhị công tử một gia tộc lớn. Gia tộc này phái 7 trưởng lão Huyền cấp thất huyệt đi bắt hắn mà không thấy trở về”
Lại có thêm người bổ sung:
“Các vị cũng cần chú ý tên mặc áo choàng đỏ ở đội Đỏ. Hắn là Phàm Bạch, thiếu gia nhà họ Hồ. Sau lưng hắn là 4 thuộc hạ. Cả 5 người đều là Thất huyệt tu vi”
“7 người đang ôm kiếm ở đội Tím được gọi là Thất Kiếm Hạ Thiên Sơn. Từng g·iết không chỉ 1 vị Địa cấp sơ kỳ”
Mọi người lần lượt giới thiệu cao thủ ở 3 đội cạnh tranh. Trần Lương đã rà soát được Huyền cấp Thất huyệt ở đội Đỏ có 22 người, đội Tím có 19 người, đội Vàng có 25 người. Các đội đều có cường giả, không đội nào là yếu