Hắc Bá Tước Vui Vẻ

Hắc Bá Tước Vui Vẻ - Chương 4-3




Cô vẫn luôn giữ Ưng Tư Lạc ở trong lòng, để cho anh giống như một giấc mơ không thành sự thật, nhưng vẫn là một giấc mơ đẹp, chỉ cần nghĩ đến anh, sinh mệnh của cô liền phảng phất trở nên vô cùng đặc sắc...



Tề Vân Hải thấy con gái lại thất thần, vỗ vỗ vai cô, trấn an nói: "Thoạt nhìn con thực sự nghiêm túc muốn lấy được hợp đồng bảo hiểm này, rất tốt, nhưng vẫn nên làm theo khả năng, không lấy được chúng ta cũng không có tổn thất gì."



Tề Vân Vân hít sâu, tự tin mười phần vỗ vỗ vai cha: "Cha chờ xem đi! Con nhất định lấy được hợp đồng bảo hiểm trở về cho cha, gọi công nhân làm vệ sinh trước hết lau chỗ ngồi của cha đến khi sáng như tuyết rồi đánh bóng, chờ con trở lại ngồi." Cô khoe khoang khoác lác.



"Nắm chắc như vậy sao, vậy con cứ đi thử một chút đi!" Tề Vân Hải cười to, hết sức coi trọng con gái, nhưng công ty thương mại Ưng thị là công ty siêu cấp lớn, không phải là dễ dàng giải quyết như vậy, mục đích ông nói cái tin tức này cho cô, chủ yếu là hi vọng cô đi xông xáo thu lấy nhiều kinh nghiệm, có nhiều lợi ích đối với cô.





"Phải." Tề Vân Vân cúi xuống in tài liệu trong máy vi tính của cha ra, trở lại chỗ làm việc của mình nghiên cứu.




Ở cái khu vực làm việc này của cô, các đồng nghiệp đều có bàn làm việc và đường điện thoại riêng, vì khách hàng, vì tiền thưởng bình thường trong lúc làm việc vẫn thường trong tối ngoài sáng cạnh tranh lẫn nhau, chỉ có cô không giống vậy tất cả cố gắng cũng là vì để cho thời gian trôi qua, dù sao một ngày nào đó cô cũng sẽ lên làm giám đốc.



Nhưng hôm nay không giống nhau, cô muốn tích cực cố gắng vì mình, cô muốn gặp được Ưng Tư Lạc, xem anh có còn nhớ cô hay không? Giữa bọn họ có thể tiếp tục hay không?




Người nào có thể nói cho cô biết, hiện tại anh đang ở đâu? Anh ở trong nhà hàng kia?



Đúng lúc cô có thể đường hoàng giơ cờ hiệu đến bàn hợp đồng bảo hiểm, tuyệt không vô cớ đi gặp anh.




Cô ngồi trên ghế con, cầm cây viết gõ đầu mình, suy nghĩ nhạy bén lập tức sửa sang lại, loại bỏ, có một người có thể tuyển chọn xuất hiện ở trong đầu cô... Không phải là chị hai thân ái của cô sao? Chị hai là đầu bếp nhà hàng ở khách sạn lớn cấp năm sao Zehder, lấy quan hệ của chị hai nói không chừng có thể liên lạc với những bạn bè trong nhà hàng khác, thu thập được tình báo về Ưng Tư Lạc ...




Cô nhìn đồng hồ đeo tay, thời gian cũng còn không nhiều lắm, gần trưa rồi, không bằng cô đi một chuyến đến nhà bếp khách sạn của chị hai nhờ cậy, thuận tiện ăn no nê.



Cô mang ví da lên nói đi là đi, vừa đi còn không quên gọi điện liên lạc trước với chị hai: "Chị, giúp em một chuyện, em muốn tìm một người tên Ưng Tư Lạc, tới từ Venice... Còn có giúp em lấy tờ khuyến mãi cho nhân viên, em sẽ đi tới chỗ chị ăn cơm ngay bây giờ, có thể khuyến mãi bớt..."