Chương 72: giao dịch hội
Toái tinh diệt mệnh tiễn thì lại đơn giản hơn nhiều, trực tiếp đem thư tịch đưa cho hắn, trong vòng một tuần trả lại, trước lúc học xong tốt nhất không nên rời tông.
Truyền công trưởng lão thấy hắn muốn rời khỏi, lúc này chợt nói:
"gần nhất tông môn cùng ma đạo c·hiến t·ranh, có không ít đệ tử trong quá trình chiến đâu có thu hoạch nhưng lại không dùng tới.
Bởi vậy đám đệ tử này tổ chức một cái giao dịch hội nhỏ để đem những thứ này đổi thành tài nguyên tu luyện, ngươi nếu hứng thú có thể đi xem xem, nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn".
Lê Tùng Vân nghe vậy ánh mắt sáng lên, còn có sự việc này?
Hắn hiếu kì hỏi:
"trưởng lão, có thu hoạch chả lẽ đem bán cho Tài vụ đường đổi lấy tài nguyên tu luyện không phải càng nhanh sao?".
Truyền công trưởng lão nghe vậy lắc đầu cười nói:
"đầu tiên Tài vụ đường đúng là có thu mua đồ vật, nhưng là chỉ trong danh sách mà thôi.
Đám đệ tử đạt được thiên kì bách quái, đã vậy lại còn là đồ vật của ma đạo, tự nhiên tông môn sẽ không thu.
Bỏ thì tiếc, bọn hắn liền sẽ tìm người trao đổi lấy thứ mình cần, hai bên cùng có lợi.
Một số thứ tông môn có thu thì giá lại thấp hơn mức mong đợi của bọn hắn, tự nhiên bọn hắn không muốn bán cho tông môn nên tự mình bày quầy trao đổi, muốn bán một cái giá tốt, kiếm thêm một vài linh thạch.
Loại giao dịch hội này ở tu tiên giới rất dễ thấy, thường ở những nơi không có sự quản lí của thế lực lớn xuất hiện cũng kéo dài phồn vinh.
Không biết ngươi đã từng gặp qua hay chưa, nếu chưa thì đi mở mang hiểu biết một phen".
Lê Tùng Vân nghe vậy gật đầu:
"ta còn thật là chưa gặp bao giờ, đã vậy liền đi thử một phen, đa tạ tin tức của trưởng lão".
Lê Tùng Vân trở về, vừa về tới cửa liền thấy Đông Phương Diễm Nhi đang ở trước cửa luyện cơ sở kiếm pháp.
Đông Phương Diễm Nhi lúc này mặc trên người một bộ quần áo màu đỏ thêu viền vàng, bên trên ngực là đồ án Lam Vân Tông, hiển nhiên đây là một bộ y phục của chân truyền đệ tử.
Chỉ cần nàng mặc bộ y phục này trên người, đại đa số đệ tử trong tông môn vừa nhìn thấy đều sẽ phải đối với nàng cung kính 3 phần.
Chưa kể nàng còn là đệ tử của Chưởng môn.
"Vân gia gia, ngươi rốt cuộc cũng trở về.
Ngươi vừa đi đâu về vậy?".
Đông Phương Diễm Nhi vui vẻ chạy tới trước mặt hắn hỏi han, Lê Tùng Vân đem việc hắn đổi công pháp chiến pháp mới nói ra, Đông Phương Diễm Nhi lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhưng biểu hiện cũng không quá khoa trương.
Dù sao ở trong mắt nàng Vân gia gia rất lợi hại, cho dù đổi từ đao đạo sang cung đạo cũng sẽ không mất bao nhiêu công sức, không cần lo lắng cho gia gia.
Nàng chỉ cần lo tốt bản thân của mình là được rồi, tốc độ tu luyện không thể giảm xuống.
"giao dịch hội? Vậy mà còn có thứ này? Vân gia gia, Chưởng môn vừa cho ta không ít linh thạch, chúng ta đi xem xem đi".
Lê Tùng Vân nghe vậy kinh ngạc:
"ngươi còn được Chưởng môn cấp cho tài nguyên tu luyện?".
Đông Phương Diễm Nhi gật đầu:
"Chưởng môn nhận ta làm đệ tử tự nhiên sẽ không keo kiệt.
Hắn nói tạm thời chiến lực của ta đã rất mạnh, trước mắt lấy tăng lên tu vi làm chủ sau đó nếu cần thiết liền bắt đầu tu luyện chiến pháp để thực lực đuổi kịp tu vi.
Ta đang ở trong độ tuổi hoàng kim để tu luyện, không nên quá phân tâm vào những việc khác".
Đông Phương Diễm Nhi tìm được kim chủ áp lực trên người hắn đột nhiên giảm đi không ít, hắn tự nhiên cảm giác được vui vẻ.
Lê Tùng Vân liền hỏi:
"ngươi có bao nhiêu linh thạch?".
"ta gần nhất tu luyện tài nguyên tiêu hao khá nhanh, chỉ còn 1500 linh thạch, Chưởng môn lại cho ta 1000 viên hạ phẩm linh thạch, trong Túi trữ vật của ta liền có 2500 linh thạch".
Lê Tùng Vân kiểm tra Túi trữ vật của mình, hắn còn 100 linh thạch cùng 6 tấm lệnh bài của đệ tử ma tông, điểm cống hiến đã nhẵn túi, nghèo bức.
Lê Tùng Vân hít sâu một hơi, chút tiền này làm sao đi dạo?
Một khi đi dạo Đông Phương Diễm Nhi muốn mua sắm làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ kéo căng tấm mặt mo nói cho nàng biết Vân gia gia của nàng đã không có tiền, không mua nổi?
Lê Tùng Vân thật không muốn đi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lấp lánh tràn đầy háo hức của Đông Phương Diễm Nhi hắn liền không nỡ lòng từ chối nàng.
Dù sao đi dạo cũng chưa chắc sẽ mua đồ, biết đâu không cần mua đây.
Đám đệ tử kia kiếm được đồ vật chủ yếu là của ma đạo tu sĩ, Đông Phương Diễm Nhi hẳn là sẽ không có hứng thú gì.
Nghĩ tới đây Lê Tùng Vân cắn răng một cái, quyết định đồng ý đem nàng đi dạo giao dịch hội.
Hai người cưỡi lên phi chu, rất nhanh liền đi đến chân một đỉnh núi nhỏ không đáng chú ý ở rìa ngoài tông môn.
Từ trên cao nhìn xuống Lê Tùng Vân có thể trông thấy không ít đệ tử Lam Vân Tông đang ở phía dưới bày quầy bán hàng, nhiều người qua lại quan sát cùng hỏi giá, thậm chí có người vì bớt một hai linh thạch mà cãi nhau đỏ bừng cả mặt, bầu không khí khá náo nhiệt.
Ở chỗ này tổ chức giao dịch hội đám đệ tử của Lam Vân Tông đều hết sức yên tâm.
Chỗ này tất cả mọi người là đồng môn sư huynh đệ, không có bất kì người nào dám g·iết người đoạt bảo, nếu không bọn hắn nhất định sẽ phải chịu đựng cái giá không chịu nổi.
Hai người rất nhanh đáp xuống ở bên ngoài, sau đó bắt đầu tiến vào giao dịch hội đi dạo.
Cây cối ở tu tiên giới đều mọc rất lớn, cành lá sum suê, dưới mỗi gốc cây đều có bóng râm mát mẻ to lớn.
Bởi vậy dưới mỗi gốc cây đều sẽ có một cái đệ tử bày quầy bán hàng, mỗi người ăn ý giữ một khoảng cách nhất định với nhau, không ai làm phiền ai.
Đông Phương Diễm Nhi ánh mắt sáng quắc hết nhìn đông lại nhìn tây.
"oa, đây chính là thi khôi sao? Âm khí thật nặng, có điều quá xấu".
"ái chà, hủ thi độc? Có thể làm ô uế pháp bảo của tu tiên giả? Thủ đoạn thật bỉ ổi, không hổ là ma đạo".
"Quỷ hồn phiên? Bên trong có 1000 cái linh hồn? Chủ hồn là một vị Luyện khí kì sơ kì đỉnh phong tu sĩ?
Đáng ghét, đám đệ tử ma tông này vì luyện chế cái hồn phiên này hẳn là đã đồ sát cả một cái thôn làng".
Đông Phương Diễm Nhi một bên vừa đi xem các quầy hàng vừa đánh giá.
Lê Tùng Vân ý nghĩ không sai, nàng quả thật là không yêu thích mấy thứ đồ vật của ma đạo tu sĩ.
Cho dù bọn nó uy lực mạnh mẽ, thủ đoạn bất ngờ hay có thể nâng cao chiến lực của nàng trong thời gian ngắn nàng cũng không động ý niệm muốn mua một chút nào.
Lúc này bước chân của nàng đột nhiên dừng lại ở trước một quầy hàng sau đó chào hỏi chủ quầy:
"a, vị sư huynh này, nếu ta nhớ không nhầm ngươi là Mẫn Thiên Cừu Mẫn sư huynh đúng không? Hôm nay ngươi vậy mà cũng đến chỗ này bày quầy tham gia giao dịch hội?".
Lê Tùng Vân đưa ánh mắt nhìn tới, phía sau quầy là một người thanh niên khá khôi ngô, gương mặt khá vuông vức lộ ra kiên nghị, chính là Mẫn Thiên Cừu, người bọn hắn từng gặp qua một lần ở Pháp khí các, cũng là người chế tạo ra cái phi chu mà hắn cùng Đông Phương Diễm Nhi đang sử dụng.
Lúc này Mẫn Thiên Cừu cũng đang dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn hai người, giống như là không ngờ tới hai người sẽ xuất hiện ở giao dịch hội vậy.
Đối mặt với sự chào hỏi nhiệt tình của Đông Phương Diễm Nhi, hắn không có cách nào khác chỉ có thể đáp lại:
"không sai, là ta".