Chương 46: luyện thi
Thần bí thanh niên lúc này tâm tình cực kì không vui, bởi vì hắn nhìn thấy Lê Tùng Vân chuyển nhà.
Đối phương bỏ ra một ít linh thạch mời một tên đệ tử vốn ở nhà bên cạnh nhà của Đông Phương Diễm Nhi dời đi, sau đó lại hối lộ cho người quản lí phòng ở một ít linh thạch, cứ như vậy liền dễ dàng dọn vào ở căn phòng kia.
Nhưng cái đáng nói không ở chỗ này, thứ khiến hắn khó chịu chính là hắn không thể dọn đi theo đối phương.
Chỉ cần hắn đột nhiên dọn tới, hắn dám chắc chắn Lê Tùng Vân sẽ đột nhiên sinh nghi ngờ.
Theo dõi Lê Tùng Vân thời gian dài như vậy, bản thân hắn cũng đã nhận ra được một số đặc điểm của Lê Tùng Vân.
Người này rất đặc thù, đối với một số nguy hiểm luôn có dự cảm từ trước, cũng có được một viên linh lung tâm, dễ dàng phát hiện một số chi tiết mà người bình thường không thể nào phát hiện.
Cho nên hắn không dám làm liều, hắn sợ một khi bị Lê Tùng Vân phát hiện sẽ khiến Lê Tùng Vân chú ý đến sự tồn tại của hắn, đối với hắn sản sinh cảnh giác thậm chí căm ghét cảm xúc, như vậy hắn từ đây liền triệt để mất đi cơ hội đạt được một tia 'vô định'.
Nhưng nếu không thể dọn tới, hắn sẽ gặp khó khăn trong việc theo dõi Lê Tùng Vân, không thể tùy thời mà động như trước đây được nữa.
Lâm vào trong xoắn xuýt, cuối cùng thanh niên thần bí chỉ có thể tạm thời buông tha.
Không thể theo dõi mọi lúc mọi nơi liền không thể theo dõi đi, dù sao lúc này hắn cũng đã có một đối tượng khác khiến hắn hứng thú, chính là Mẫn Thiên Cừu.
Người này khiến hắn bị phản phệ khi tính toán số mệnh của đối phương, cho nên có thời gian rảnh rỗi hắn liền sẽ đi tìm Mẫn Thiên Cừu quan sát một phen.
Hắn nhìn bầu trời, lúc này trời đã sắp tối, Lê Tùng Vân cùng Đông Phương Diễm Nhi đều cực kì yêu thích tu luyện, buổi tối bọn hắn hẳn là sẽ ở nhà tu luyện.
Cho nên lúc này liền đi tìm Mẫn Thiên Cừu, xem hắn đang làm cái gì.
...
Trời tối người yên, nguyệt hắc phong cao, là thời điểm tốt để đón mỹ nữ về nhà.
Lê Tùng Vân cẩn thận lén lút rời khỏi phòng của mình, hắn cưỡi lên phi chu, đem khí tức thu liễm đến tận cùng, dựa vào những góc tối bắt đầu đi đến gần phần mộ của Vương Tuyết Uyên.
Trải qua quan sát từ xa, quả nhiên buổi tối không có ai phát rồ đi bái mộ, Lê Tùng Vân liền lấy ra phi đao của mình, đem phi đao tụ thành một cái mũi khoan, bắt đầu đào xuống đất.
Hắn không thể ngự vật g·iết người từ xa, nhưng nếu ở khoảng cách gần Lê Tùng Vân hoàn toàn có thể làm được.
Cái này cũng chính là thứ được hắn sử dụng khi tiêu diệt 3 tên đệ tử của Luyện thi tông.
Lúc đó chính là nhờ vào chi tiết này mà hắn cùng ảnh phân thân từ Phân Ảnh bộ của hắn tạo thành hai điểm liên tục đảo phi đao như con thoi qua lại đem thân thể của 3 người đục mấy chục cái lỗ, thủng như cái sàng.
Bây giờ Lê Tùng Vân lại dùng phi đao làm máy đào, một đường đào từ góc tối âm u ở phía xa đào tới dưới mộ của Vương Tuyết Uyên.
Hắn đã chuẩn bị không ít đá lớn, một bên thu lấy quan tài của Vương Tuyết Uyên một bên thay thế đá vào, không cho đất mộ sụp lún.
Lê Tùng Vân nhìn quan tài không một tia xây xước hắn hài lòng thu vào túi chứa thi của đám người Luyện thi tông, sau đó dựa theo đường cũ trở về, cũng đem đất cát trả trở lại.
Lê Tùng Vân nhìn xung quanh một lần, xác nhận mình đã xử lí tốt hiện trường trộm mộ sau đó liền cưỡi lên phi chu, lần nữa trở về nhà của mình.
Hắn mở ra trận pháp, sau đó kích động lấy ra quan tài, mở ra nắp.
Vương Tuyết Uyên yên tĩnh nằm ở trong đó, sắc mặt tái nhợt đến trắng bệch, hai tay đặt ở trên bụng, yên tĩnh tường hòa.
Cái miệng đáng ghét của nàng đã không còn mở ra được nữa, từ nay liền không thể nói ra những lời làm người khác chán ghét.
Bởi vậy lúc này gương mặt xinh đẹp cùng dáng người ma quỷ của nàng lại là thứ khiến người ta cảm giác khí huyết phun trào.
Từ lúc Vương Tuyết Uyên c·hết Lê Tùng Vân liền đem nàng thu vào Túi trữ vật, ở trong Túi trữ vật thời gian đình chỉ.
Sau đó trở về tông môn toàn bộ thời gian t·hi t·hể của nàng vẫn nằm ở trạng thái như vừa mới c·hết, cho nên sư phụ nàng Hải Đăng chân nhân chôn xuống nàng thời gian còn chưa được mấy tiếng đồng hồ.
Lại thêm bản thân nàng cảnh giới cao, t·hi t·hể của tu sĩ tốc độ phân hủy chậm hơn phàm nhân nhiều lần, cho nên vẫn còn rất 'tươi'.
Nếu như lại có chút nhiệt độ, không chừng có 'lão sắc phê' nào đó sẽ còn hô lên nhân lúc còn nóng.
Lê Tùng Vân vô cùng hài lòng, hắn từ trong Túi trữ vật lấy ra trận pháp luyện thi.
Cái trận pháp này là đồ vật mà bất kì đệ tử Luyện thi tông nào cũng cần phải có, có người thậm chí còn thủ sẵn ba bốn tấm ở trong Túi trữ vật của mình, bởi vậy Lê Tùng Vân thu được rất nhiều.
Hắn đem trận pháp trải ra, sau đó nâng lên Vương Tuyết Uyên, để nàng vào chính giữa trận pháp của ngôi sao năm cánh.
Sau đó lại lấy ra Khống thi phù, cái đồ chơi này so với trận pháp luyện thi còn nhiều, đều là chiến lợi phẩm.
Đem máu cùng tinh thần ấn kí đánh vào Khống thi phù, hắn cẩn thận dán Khống thi phù lên trán Vương Tuyết Uyên.
Trận pháp cùng người đã vào vị trí, tiếp theo chính là các loại nguyên vật liệu.
Cái này chính là phần quan trọng nhất.
Dựa theo lí giải của Chương Thiên Tài về trận pháp này, chỉ cần chỉnh sửa tài liệu phù hợp liền có thể quyết định được chất lượng, thiên phú, phương hướng phát triển trong tương lai của thi khôi.
Lê Tùng Vân cần là một cái thi khôi làm song tu đạo lữ...không đúng, là người để hắn thải bổ, cho nên hắn không cần mình đồng da sắt, không cần không biết đau không biết mệt, tốt nhất là càng giống người sống càng tốt.
Mà thi khôi không có suy nghĩ của mình, cho nên hắn không cần lo lắng Vương Tuyết Uyên ác miệng, cũng không sợ nàng gây phiền hà gì cho mình.
Quả nhiên là tuyệt thế bảo vật để thải bổ a.
Chỉ cần hắn luyện chế thành công, như vậy thì...hắc hắc hắc hắc.
Lê Tùng Vân đem nước miếng ở khóe miệng lau đi, hắn bắt đầu tập trung tinh thần vào chính sự.
Đầu tiên là cạnh trên cùng của sao năm cánh tương ứng với Kim, quyết định da cùng xương cốt của thi khôi.
Đám người Luyện thi tông bỏ vào các loại kim loại để tăng độ cứng cho thi khôi, đạt tới đồng bì thiết cốt, còn Lê Tùng Vân thì tốn linh thạch ở Tài vụ đường mua một miễng nhuyễn kim.
Nhuyễn kim là một loại kim loại siêu mềm, có độ đàn hồi cực cao.
Có thể nói nó được biết tới là loại kim loại mềm mại nhất của tu tiên giới hiện tại.
Lê Tùng Vân bỏ nhuyễn kim vào tự nhiên là muốn Vương Tuyết Uyên sau khi thành thi khôi da mềm thịt mịn, cốt như du xà.
Nữ nhân còn sống có thể bày ra tư thế gì, nàng đều có thể bày ra.
Nữ nhân không thể bày ra tư thế, nàng cũng có thể bày ra.
Đây chính là kì vọng của hắn.
Tiếp theo chính là cánh Thủy, quyết định các loại dịch thể trong cơ thể thi khôi, ví dụ như máu.
Đám đệ tử Luyện thi tông dùng máu chuột để tạo thành huyết độc của thi khôi.
Hắn đương nhiên sẽ không tự tìm đường c·hết mà hạ độc chính mình, bởi vậy hắn quyết định chọn lựa một loại thảo dược có tác dụng hoạt huyết sau đó luyện hóa bọn chúng thu được dịch thể.
Loại dịch thể này phát ra mùi thơm hoa cỏ, vừa ngửi liền khiến người ta cảm giác tinh thần nhè nhẹ, thoải mái thư giãn vô cùng.
Hắn hi vọng có thể khiến cho Vương Tuyết Uyên sau khi thành thi khôi huyết dịch vẫn hoạt động, như vậy sẽ không gây nên bầm tím, huyết dịch không ứ đọng tạo thành độc tố, cũng càng có cảm giác giống con người.
Ngoài ra nếu có thể tự mang mùi thơm như vậy thì càng tốt.
Sau cánh Thủy là đến cánh Mộc, là biểu hiện sự sống, đám Luyện thi tông đều dùng ma đằng, hắn lại muốn Vương Tuyết Uyên có được năng lực biểu lộ như thường, bởi vậy bỏ ra giá lớn mua một viên mộc tâm của thụ tinh.
Thụ tinh không giống thụ yêu, thụ yêu là yêu chủng, không có quá nhiều trí tuệ, công kích theo bản năng, hiếu sát.
Còn thụ tinh là cây cối thành tinh, bọn chúng thường có được một khuôn mặt trên thân cây, hiểu tiếng người, cũng biết tu luyện, sẽ không tùy ý g·iết người vô cớ, có thể biểu lộ cảm xúc, mạch suy nghĩ rất rõ ràng.
Thụ tâm chính là tinh hoa của thụ tinh cũng như thụ yêu, hắn hi vọng Vương Tuyết Uyên dựa vào thứ này cũng sẽ có thể biểu lộ ra được một ít cảm xúc như thường.
Tiếp theo chính là cánh Hỏa, có điều Lê Tùng Vân tạm thời bỏ qua, hắn nhảy tới cánh cuối cùng là cánh Thổ.
Cái này liền đơn giản, một gốc Bỉ ngạn hoa thêm cả đất cát ở gốc cây.
Lê Tùng Vân từ trong Túi trữ vật của Chương Thiên Tài tìm được cả một gốc Bỉ Ngạn hoa phát ra ba động linh lực, hắn vui vẻ lấy ra để vào cánh sao này.
Cuối cùng hắn quay lại cánh Hỏa.
Theo lí giải của Chương Thiên Tài, đây là chỗ thể hiện ra thiên phú cũng quyết định hướng phát triển trong tương lai của thi khôi.
Tất cả đệ tử mới nhập môn trong Luyện thi tông đều sẽ được dạy Khống hỏa quyết cùng phù văn phòng ngự để cường hóa phòng ngự của thi khôi đến tận cùng.
Mà Chương Thiên Tài thì dùng nhanh nhẹn phù văn chế tạo ra hai con thi khôi sát thủ, một con cuối cùng thì dùng phù văn phòng ngự kết hợp với các nguyên liệu đặc thù chế tạo ra cường tráng thi khôi, thứ khiến Lê Tùng Vân cùng tất cả những đối thủ của Chương Thiên Tài cảm thấy đau đầu, bởi vì bọn hắn đánh không phá phòng.
Lê Tùng Vân không cần Vương Tuyết Uyên có lực phòng ngự, cũng không cần Vương Tuyết Uyên nhanh nhẹn, hắn lại không biết quá nhiều phù văn, trong tay hắn chỉ có một quyển cơ sở phù văn mà thôi.
Như vậy bây giờ nên đem phù văn gì đánh vào chỗ này?
Lê Tùng Vân chợt nhớ tới lúc hắn đi nhận thư tịch ở Luyện Khí Phong có thấy được một cái phù văn đặc thù mà đến cả Luyện Khí phong phong chủ cũng không biết rõ là thứ gì, mà cái phù văn kia tuy phức tạp nhưng lại cực kì dễ ngưng tụ, đến cả đệ tử Luyện khí kì cũng có thể dễ dàng học được.
Vừa vặn hắn cũng không có quá nhiều kinh nghiệm luyện khí, Lê Tùng Vân liền lấy ra thi dầu đốt lên, dùng Khống hỏa quyết điều khiển hỏa diễm, dựa theo trí nhớ của mình ngưng tụ ra một cái phù văn đặc thù.
Thật sự là quá dễ dàng, một lần liền thành công.
Không biết phù văn này là quá dễ học vẫn là thiên phú của hắn cao.
Lê Tùng Vân đem phù văn đánh vào cánh sao Hỏa, sau đó ngón trỏ cùng ngón giữa duỗi thẳng để trước ngực, phát động trận pháp luyện thi.
Trận pháp ngôi sao năm cánh sáng lên, hóa thành một cái ngôi sao ánh sáng thoát li khỏi trận pháp, sau đó như một tấm chăn đem tất cả cuốn vào trên người Vương Tuyết Uyên, đem những thứ nguyên liệu kia dung nhập vào trong cơ thể nàng, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa
Lê Tùng Vân sững sờ, như vậy liền xong rồi?
Hắn gãi gãi đầu, tốt a, tiếp theo liền chôn nàng xuống đất để nàng hấp thu âm khí chuyển hóa thành thi khôi.
Cái này liền cần phải chờ bảy ngày, thời gian này hắn cũng có thể tu luyện hoặc nghiên cứu Phân Ảnh bộ.
Lê Tùng Vân đem Vương Tuyết Uyên bế lên, lần nữa đặt vào trong quan tài, sau đó cẩn thận đào một cái hố sâu đem nàng chôn xuống ở chính giữa phòng của mình.
Lam Vân Tông linh khí dồi dào, hẳn là sẽ có ích cho việc nàng hấp thu âm khí chuyển thành thì khôi.