Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 33: tung tích của Vương Tuyết Uyên




Chương 33: tung tích của Vương Tuyết Uyên

Lê Tùng Vân cùng hai huynh muội Dương Tiểu Bạch đang ngồi ở bên bàn ăn ngay cạnh cửa sổ, từ cửa sổ có thể nhìn xuống phía dưới, quan sát dòng người qua lại.

Trải qua một thời gian ngắn do Lê Tùng Vân tự thân dạy dỗ, cả hai huynh muội đều đã bước vào Luyện khí kì nhất trọng, có được thực lực viễn siêu thường nhân.

"Tiểu Bạch, tất cả những công pháp phàm tục kia ta dạy cho ngươi ngươi đã nhớ kĩ chưa?".

Dương Tiểu Bạch hai tay xoa xoa đầu nói ra:

"ta đã nhớ kĩ hết rồi, sư phụ".

Mấy ngày thời gian gần đây cái đầu nhỏ của nàng không ngừng phải học tập đủ loại kiến thức.

Từ thiên văn địa lí, thế lực tông môn, thân thể kinh mạch, công pháp tu luyện còn có cả quản lí thế lực cùng xây dựng thế lực, phân tích tình báo cùng thu thập tình báo.

Trong tưởng tượng của nàng bái sư học nghệ liền là học một quyển công pháp, sau đó may mắn thì sẽ được sư phụ cho một ít tài nguyên tu luyện, cứ như vậy liền ngồi xuống tại chỗ ăn sương uống gió tu luyện thành tiên.

Lúc cần thiết thì ra ngoài trảm yêu trừ ma, sau đó trở về lại tu luyện như vậy đủ rồi.

Không ngờ vừa bái sư tất cả ảo tưởng của nàng liền sụp đổ.

Nàng cảm giác mình tu là giả tiên, khả năng cao sư phụ của nàng đang muốn bồi dưỡng nàng làm toàn hệ hình nhân tài để quản lí quốc gia đại sự.

Mà Dương Tiểu Hắc thì thoải mái hơn không ít, Lê Tùng Vân sớm đã không đặt hi vọng gì ở hắn, chỉ nói hắn tu luyện thật tốt để bảo vệ muội muội của hắn là đủ.

Dương Tiểu Hắc đối với cái này không có bất kì phản đối, lập tức vỗ ngực đảm bảo sẽ dùng cái mạng này của hắn để thực hiện mệnh lệnh này của sư phụ.

Lê Tùng Vân chỉ vào mấy tên ăn mày ở phía dưới, hắn nói:

"nhìn thấy sao, đây chính là mục tiêu của hai người các ngươi.

Ta muốn các ngươi thống nhất toàn bộ ăn mày ở Côn Ngô Thành, sau đó thành lập một thế lực tình báo là Cái Bang.

Đừng nhìn đám ăn mày hôi hám không chịu nổi nhưng đây đều là tài nguyên, bọn hắn có thể ở khắp nơi thu thập các loại nghe đồn cùng tình báo.



Cho nên chỉ cần các ngươi lợi dụng tốt chúng ta sẽ có được một mạng lưới tình báo khổng lồ.

Trong lúc thành lập nhớ kéo căng lá cờ đại nghĩa, thỉnh thoảng làm một vài việc tốt, hành hiệp trượng nghĩa cho mọi người thấy rõ, đây chính là phong cách chúng ta muốn mọi người nhìn thấy.

Chúng ta là một bang hội chính nghĩa, chuyên hành hiệp trượng nghĩa, chỉ thế mà thôi".

Dương Tiểu Hắc liền hỏi:

"bọn hắn không nghe lời thì làm thế nào bây giờ?".

Lê Tùng Vân không trả lời mà nhìn về phía Dương Tiểu Bạch, Dương Tiểu Bạch cười nói:

"đánh phục, chỉ cần chúng ta nắm vững vũ lực liền có thể ở bước đầu khiến bọn hắn trung thành.

Sau đó tạo thành lợi ích, dùng lợi ích chia sẻ cho bọn hắn để bọn hắn trung thành với chúng ta.

Dùng hành hiệp trượng nghĩa làm tín điều khiến bọn hắn trung thành với bang hội".

Lê Tùng Vân gật đầu:

"không sai, chính là như vậy.

Tiểu Bạch, nhận hai người các ngươi làm đệ tử ta cảm thấy chỉ có ngươi được chân truyền của ta, ca ca ngươi thì không giống một chút nào".

Dương Tiểu Hắc nghe vậy cười ngây ngô, tiếp tục gắp lấy đồ ăn bỏ vào miệng, hoàn toàn không để tâm.

Được chân truyền của sư phụ còn không phải là muội muội của ta sao? Có gì phải ganh tị.

Dương Tiểu Bạch được khen ngợi thì lộ ra thần sắc vui vẻ cùng tự hào, cho dù mấy ngày gần đây phải học quá nhiều thứ cũng không còn mệt mỏi như vậy nữa.

Lê Tùng Vân tiếp tục nói:

"mục đích cuối cùng của chúng ta vẫn là trở thành tổ chức thu thập tình báo, cho nên cần phải có các loại nhân tài có thể thu thập phân tích tình báo.



Nếu như sau này gặp người không có tiên căn, vậy dùng công pháp giang hồ chiêu mộ bọn hắn.

Gặp người có tiên căn có tài năng, dùng Luyện khí quyết chiêu mộ bọn hắn.

Nhớ kĩ, giơ cao chiêu bài chính phái, thực lực thống trị, cứ như vậy".

Dương Tiểu Bạch cùng Dương Tiểu Hắc nghe xong trịnh trọng gật đầu.

Lê Tùng Vân phủi quần áo đứng dậy:

"tài chính khởi động ta đã cho các ngươi, con đường ta cũng chỉ rõ, tiếp theo chỉ cần các ngươi tự mình chấp hành nữa mà thôi.

Sư phụ cũng có việc cần làm, lúc nào rảnh rỗi ta sẽ đến xem các ngươi, truyền thụ cho các ngươi công pháp bí thuật, nếu ta phát tài nói không chừng còn có thể phân cho các ngươi một ít tài nguyên tu luyện.

Sư phụ đi trước, các ngươi tùy tiện".

Hai người vội vàng đứng lên cúi chào:

"cung tiễn sư phụ".

Nhìn Lê Tùng Vân đi xa, Dương Tiểu Hắc thở dài nói ra:

"chúng ta như thế này có thể tính là chính thức xông pha giang hồ chứ?".

Dương Tiểu Bạch nghe vậy liền uốn nắn:

"không, ca ca, chúng ta là xông pha tu tiên giới".

...

Từ lúc Lê Tùng Vân rời khỏi Lam Vân Tông đã gần hai tháng, suốt thời gian này hắn vậy mà chỉ có thể g·iết c·hết được hai tên ma tông đệ tử, trong đó vậy mà còn có một tên đệ tử là người của Hợp Hoan Tông.

Cách chỉ tiêu hoàn thành nhiệm vụ còn có 48 người nữa, gánh nặng đường xa.



Thông qua tên đệ tử của Luyện thi tông kia Lê Tùng Vân có được vô cùng nhiều tình báo giá trị, hắn còn phát hiện ra một cái tin tức cực kì thú vị.

Lam Vân Tông Vương Tuyết Uyên bị một nhóm đệ tử của Luyện thi tông t·ruy s·át từ tòa thành khác đến tận khu vực dã ngoại ở gần Côn Ngô Thành, sau đó nàng dựa vào trận pháp miễn cưỡng chống cự ở nơi hiểm yếu.

Đám người kia đang công kích trận pháp, chờ trận pháp tan vỡ chính là thời điểm Vương Tuyết Uyên rơi vào độc thủ của bọn hắn.

Không cần biết Vương Tuyết Uyên ở trong tông môn tính cách ác liệt thế nào, nhưng ở bên ngoài mọi người đều biết nàng chính là đệ nhất mỹ nhân của Lam Vân Tông.

Một khi bắt được nàng đám đệ tử ma tông kia chỉ sợ sẽ như một đàn sắc lang đói bụng ba ngày, thỏa mãn đánh chén một phen sau đó mới đối với nàng làm ra những chuyện đáng sợ khác.

Ví dụ như cầm nàng luyện thành thi khôi, đi lên trước mặt đệ tử Lam Vân Tông biểu diễn một phen.

Cho dù Vương Tuyết Uyên ở Lam Vân Tông vì ác miệng mà danh khí không thật sự chạm đỉnh nhưng nàng chỉ cần dựa vào mĩ mạo liền có thể có một đám lớn fan cuồng.

Hắn dám chắc chỉ cần đám kia dám làm thế đám đệ tử Lam Vân Tông tuyệt đối sẽ phát rồ, mỗi lần gặp bọn hắn đều sẽ đỏ cả mắt, bất chấp mọi thứ lao lên công kích.

Như vậy đám đệ tử của Luyện thi tông sẽ hoàn toàn chiếm thế chủ động, đến lúc đó muốn bẫy đệ tử Lam Vân Tông thế nào liền bẫy thế đó, đệ tử Lam Vân Tông liên tục tổn thất, thực lực tông môn giảm sút, đứng ở thế bất lợi.

Lúc đó rất nhiều người vốn đang bình tĩnh tu luyện đều sẽ phải lên chiến trường, tài nguyên cung ứng sẽ giảm, đệ tử Luyện khí kì hậu kì như hắn mỗi tháng sẽ phải g·iết càng nhiều đệ tử ma tông, toàn bộ đều là ảnh hưởng trái chiều.

Cho nên khi biết được Vương Tuyết Uyên nữ nhân ngu xuẩn kia bị vây khốn ở một nơi gần đây hắn đầu tiên là vui vẻ khi người g·ặp n·ạn, sau đó chính là muốn đi qua xem một phen.

Bởi vì sư phụ của Vương Tuyết Uyên ở trong tông môn đã ban bố xuống nhiệm vụ.

Cung cấp tình báo hữu dụng về Vương Tuyết Uyên liền có thể thu được 300 điểm cống hiến.

Mang Vương Tuyết Uyên trở về liền có thể thu được 1000 điểm cống hiến.

Cái từ 'trở về' này có thể hiểu theo nhiều cách, mang nàng sống sót trở về, hoặc là mang t·hi t·hể nàng trở về, cái nào đều hữu dụng.

Sư phụ nàng cũng đã làm chuẩn bị tâm lí, cho dù nàng c·hết hắn cũng muốn đem nàng về nhập thổ vi an ở trong tông môn, không muốn nàng phơi thây hoang dã, đặc biệt là rơi vào trong tay đám người Luyện thi tông.

Một điểm cống hiến ở Lam Vân Tông tương đương với một viên linh thạch hạ phẩm, một ngàn điểm cống hiến đã là một khối tài sản không nhỏ, đủ cho hắn cùng Đông Phương Diễm Nhi mở gói tu luyện xa hoa tu luyện mấy tháng.

Chưa kể hắn còn nợ tông môn 500 điểm cống hiến đây.

Nghĩ đến đây Lê Tùng Vân liền rời khỏi Côn Ngô Thành, sau đó tìm một chỗ không ai cưỡi lên phi chu, rất nhanh liền đi tìm kiếm vị trí Vương Tuyết Uyên bị vây khốn.