Chương 29: chiến công đầu
Chương 29: chiến công đầu
Đột nhiên xuất hiện một câu hỏi khiến mọi người giật cả mình.
Cô gái kia sắc mặt đột nhiên trở nên băng lãnh đưa ánh mắt nhìn xung quanh, xong khi không phát hiện ra là ai vừa nói lời nói nàng liền quát lên:
"ai vừa nói? bước ra đây cho ta".
Đám người trở nên yên tĩnh, cô gái kia càng thêm giận dữ:
"dấu đầu dấu đuôi cẩu vật, muốn hỏi cái gì thì đứng ra trước mặt ta mà hỏi, trốn ở sau lưng mọi người làm cái gì?
Ngươi lén lén lút lút như vậy chắc chắn không phải là người tốt, trong lòng cũng đang chứa âm mưu quỷ kế gì đúng không?".
Đám người nghe vậy sắc mặt lộ ra vẻ kinh nghi bất định, Lâm trưởng thôn lúc này chợt quát lên:
"là ai? Ai vừa nói đứng ra cho ta".
Đám người cũng theo đó ồn ào hẳn lên, lúc này giọng nói kia lại từ một bên khác vang lên:
"cố tình tránh né không dám trả lời câu hỏi của ta sao?
Ta thấy người xấu là ngươi mới đúng. Có bản lãnh liền báo môn hộ ra".
Nghe thấy vậy cô gái kia không hề trả lời mà tiếp tục tức giận liếc nhìn xung quanh, mẹ của tiểu Bạch thiếu nữ lúc này đột nhiên mắng to:
"thứ đồ gì, tiên nhân tự nhiên là đến từ tiên môn, cái này có gì hay ho mà hỏi hoài?
Các ngươi không thể trở thành đệ tử tiên môn nhưng con ta có thể, đã không dám đứng ra liền cút sang một bên, đừng cản trở con ta thành tiên nhân".
Giọng nói kia đột nhiên phát ra tiếng cười chế giễu:
"ha ha ha, còn nằm mơ thành tiên nhân đây.
Ngươi chắc là không biết tất cả chính đạo tiên môn đại phái đều thống nhất thu đồ vào cùng một thời điểm chứ?
Mà thời điểm kia đã sớm đi qua, bây giờ lại xuất hiện một cái tiên nhân ở trong làng các ngươi thu đồ, người này chắc chắn không phải là người của chính đạo môn phái.
Nói cách khác, nàng là người của ma tông".
Đám thôn dân nghe đến ma tông hai chữ sắc mặt đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Tuy bọn hắn không biết ma tông đáng sợ thế nào, nhưng đều đã gắn một chữ ma vào tự nhiên cũng không tốt đến đâu.
Bởi vậy đám người đều không tự chủ được lùi lại mấy bước, xung quanh cô gái kia đột nhiên trở nên trống trải.
Chỉ có mẹ của thiếu nữ tiểu Bạch vẫn đứng lại tại chỗ mắng lên:
"ma tông thì thế nào? Có thể gia nhập ma tông liền vẫn có thể thành tiên nhân.
Còn hơn thứ giấu đầu giấu đuôi như ngươi, ngươi chính là không muốn nhìn con ta trở thành tiên nhân đúng không?".
"ha ha ha, ngu xuẩn phụ nhân, vẫn còn nằm mộng trở thành tiên nhân đây.
Ngươi vốn không hiểu ma tông ác liệt như thế nào.
Con gái ngươi nếu thật trở thành đệ tử ma tông còn có cơ hội sống lâu vài năm, nếu như chỉ là tài nguyên được bán vào trong ma tông, như vậy chỉ sợ không đến vài ngày liền sẽ bị người ăn tươi nuốt sống".
Phụ nữ trung niên nghe vậy sắc mặt kinh biến quay người lại nhìn về phía cô gái kia nói:
"tiên nhân, lời hắn nói là giả đúng không?
Ngươi hẳn không phải là người của ma tông đi? Cho dù phải vậy cũng là muốn đem con gái của ta tuyển chọn làm đệ tử ma tông đúng không?".
Cô gái kia sắc mặt vô cùng khó coi, nàng dùng giọng điệu nén giận nói:
"không biết là vì đạo hữu nào, ở một bên nói bóng nói gió tung tin đồn nhảm đâu phải là hạnh động của anh hùng hảo hán.
Không bằng đi ra gặp mặt, chúng ta nói chuyện một phen được không?".
Giọng nói kia tiếp tục vang lên ở một góc khác:
"Lâm thôn trưởng, nàng một mình tới đây hay là đi theo cặp? Còn có người khác nữa không?".
Lâm thôn trưởng đột nhiên bị điểm danh chân tay luống cuống không biết nên làm thế nào mới phải, hắn sợ mở miệng liền đắc tội tiên nhân, hoặc là ma nhân.
Nhưng nếu không mở miệng người ở trong bóng tối kia có vẻ cũng không dễ chơi chút nào a.
Lúc này mẹ của tiểu Bạch đột nhiên lo lắng nói:
"tiên nhân tới đây một mình".
"ha ha ha, thì ra là vậy.
Đệ tử ma tông nếu là tuyển chọn đệ tử cho tông môn chắc chắn sẽ đi thành nhóm từ hai người trở lên, cái này không khác gì đệ tử của chính đạo.
Nhưng có một nhóm người chính là đệ tử khai thác, chuyên đi những nơi mà các tông môn chưa tuyển chọn đệ tử tìm kiếm người có tiên căn.
Sau đó bọn hắn đem những người này bán cho các đệ tử khác trong tông môn, những người này có thể bị luyện thành thi khôi, cũng có thể bị thải bổ thành xác khô đến c·hết.
Nói chung số phận của bọn hắn không cách nào thoát khỏi c·ái c·hết.
Những người này cũng dựa vào việc này thu được một món tài nguyên tu luyện to lớn, đủ để chống đỡ con đường tu hành của bọn hắn".
Thiếu nữ tiểu Bạch cùng mẹ nàng, thôn dân nghe vậy đều sợ ngây người, tà ác như vậy?
Đột nhiên mẹ của thiếu nữ tiểu Bạch phát ra một tiếng rống giận lao tới:
"đáng c·hết, mau trả con gái của ta cho ta, yêu nữ đáng c·hết này".
Cô gái kia thấy nàng đột nhiên xông lại muốn c·ướp đi món hàng của mình sao có thể để nàng được như ý.
Một cái ti tiện phàm nhân mà thôi, còn là một cái thôn phụ ngu xuẩn còn dám đối với nàng đại hống đại khiếu?
Chỉ thấy nàng vung ra một chưởng, trên tay ẩn chứa linh lực rung động, một chưởng này nếu đánh trúng chắc chắn thôn phụ ngu xuẩn kia phải c·hết không nghi ngờ.
Thiếu niên thợ săn thấy vậy kinh hãi:
"mẹ, cẩn thận".
Cảm nhận được khí tức t·ử v·ong bao phủ, mẹ của thiếu nữ tiểu Bạch sắc mặt sợ hãi đến cực điểm.
Nhưng đúng lúc này một bóng người như là quỷ mị đột nhiên xuất hiện ở phía sau cô gái kia, một bàn tay màu xanh đột nhiên nắm chặt lấy gáy của nàng, đem nàng nhấc lên cao.
Đại lượng linh lực bộc phát, thông qua tiếp xúc da thịt tràn vào trong cơ thể nàng, khóa chặt kinh mạch khiến cho linh lực trong cơ thể nàng không cách nào phát huy ra, cả người cũng cứng đờ tại chỗ.
Mẹ của tiểu Bạch được cứu về từ cõi c·hết suýt nữa xụi lơ trên đất, nhưng khi vừa nhìn thấy người ra tay là ai liền kinh hỉ:
"a, tiên nhân, ngài cuối cùng cũng trở về rồi".
Đây mới là chân chính tiê nhân a, nàng còn tưởng đối phương đã quên các nàng, nuốt lời bỏ trốn rồi đây.
Không ngờ đối phương vẫn còn nhớ lời hứa hôm đó, trở lại vừa vặn đúng lúc này.
Nàng rõ ràng nhận biết, tiên nhân này có thể bay, nợ ơn sẽ trả, nào giống loại tiên nhân muốn đem con gái nàng trở thành mặt hàng buôn bán, dồn con gái nàng vào chỗ c·hết như vậy.
Thiếu nữ tiểu Bạch thấy cảnh này cũng kích động vô cùng, nàng lúc này vội vàng đi tới bên cạnh mẹ cùng ca ca của nàng, cùng hai người đoàn tụ.
Lê Tùng Vân sắc mặt băng lãnh nói ra:
"ta lúc đầu còn tưởng ngươi là đệ tử của môn phái nhỏ nào không cạnh tranh nổi với các đại tiên môn lớn nên đi vớt vát vài cái đệ tử nhập môn cho nên còn muốn thăm dò một phen.
Vừa thấy biểu hiện của ngươi liền hiểu ra ngươi không phải là đệ tử của chính phái, đã vậy ta liền không cần khách khí.
Ta vừa vặn có một môn bí pháp tên là Tỏa linh thủ chưa từng được thực hành qua, môn bí pháp này đối với người có cảnh giới thấp hơn mới có thể hữu dụng, vừa vặn chọn ngươi làm đối tượng thí nghiệm một phen, không ngờ hiệu quả vẫn rất khả quan".
Cô gái kia sắc mặt lộ ra vẻ sợ hãi, ánh mắt mang theo cầu xin thần thái nhìn về phía Lê Tùng Vân.
Lê Tùng Vân cười lạnh một tiếng:
"ngươi không biết ta còn nợ nàng một ân tình đây.
Nếu như ngươi thật là đệ tử của tông môn, ta chỉ cần thuận nước đẩy thuyền, cho nàng một bút cơ duyên liền có thể kết thúc nhân quả xong việc.
Nhưng ngươi lại muốn nàng c·hết, vậy thì ta không thể đứng nhìn được rồi.
Chính tà bất lưỡng lập, ta đoán không nhầm thì ngươi là đệ tử của Hợp Hoan Tông đúng không?
Muốn bắt nàng để cho các sư huynh các ngươi thải bổ?
Ha ha, ngươi không muốn làm công việc khổ sở trong tông môn kiếm linh thạch, không dám cùng người tranh đấu kiếm linh thạch, liền đem chủ ý đánh lên trên đầu một đám phàm nhân không có chút sức phản kháng nào rồi?
Đã vậy cũng đừng trách ta lấy lớn h·iếp nhỏ".
Nói xong Lê Tùng Vân mãnh liệt bẻ một cái, 'crop' một tiếng liền đem xương cỗ của nữ đệ tử ma tông kia bóp gãy, xử lí xong nàng.
Hắn thuận tay đem Túi trữ vật của nàng thu lại kiểm tra một phen.
Bên trong có 20 khối linh thạch, đan dược, đồ dùng hàng ngày, lệnh bài thân phận, một cái thú bài cùng một quyển công pháp thải bổ của Hợp Hoan Tông.
Tuy không giàu có gì nhưng so với không ít đệ tử khác đã giàu có hơn rất nhiều.
Thú bài chính là một loại linh thú hoặc yêu thú bị nô dịch, Lê Tùng Vân kiểm tra liền biết đây là một con phi cầm to lớn, được nàng dùng làm chuyên chở nàng cùng đám 'hàng hóa' của nàng cho nhanh hơn.
Nếu như không có con phi cầm này nàng chỉ sợ cũng không làm nổi cái nghề này, chỉ riêng một chuyến đi lại đã tốn của nàng không biết bao nhiêu thời gian rồi.
Chỉ riêng con phi cầm này đã có thể bán được 500 linh thạch hạ phẩm, cái này đủ thấy được nàng đã bán bao nhiêu người, đẩy bao nhiêu người vào chỗ c·hết.
Công pháp Lê Tùng Vân tạm thời không có hứng thú xem xét, lệnh bài quả nhiên là của Hợp Hoan Tông, tương đương với 10 điểm cống hiến sư môn.
Hắn còn thiếu 49 cái nữa mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, gánh nặng đường xa.
Đem t·hi t·hể nàng vứt xuống, Lê Tùng Vân nhìn trưởng thôn nói:
"đem t·hi t·hể nàng tìm một chỗ tùy tiện chôn".
Lâm thôn trưởng sắc mặt vừa sợ hãi vừa kính nể lập tức gật đầu như băm tỏi:
"vâng, tiên nhân".
Hắn lúc này liền nhìn rõ tiên nhân rốt cuộc có bao nhiêu ác.
Nói g·iết người liền g·iết người, mắt cũng không nháy một cái, thật đáng sợ.
Lê Tùng Vân nhìn về phía thiếu nữ tiểu Bạch, lúc này thiếu nữ đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn.
"đi thôi, về nhà các ngươi nói chuyện".