Chương 17: khí tức chiến tranh đến gần
Lê Tùng Vân cùng Đông Phương Diễm Nhi rất nhanh liền đi đến Tài vụ đường.
Vừa vào cửa hắn liền cảm giác bầu không khí không thích hợp.
Cảm giác giống như mọi người bị một cỗ không khí kìm nén, phía bên quầy đổi tài nguyên có rất nhiều đệ tử đang vội vội vàng vàng dùng điểm cống hiến tông môn mua các loại đan dược phù lục sau đó nhanh chóng rời đi.
Thậm chí còn có người b·ị t·hương đang cắn răng chịu đựng, chờ đợi mua đan dược chữa thương.
Hắn trong lòng ngạc nhiên, đây là tình huống gì?
Nhìn thấy Hứa Đàm đang bận rộn xử lí công vụ hắn cũng không dám tùy tiện tiến đến làm phiền đối phương, chỉ có thể tùy ý chặn lại một người đệ tử hỏi:
"vị sư đệ này, sao lại đột nhiên có nhiều người b·ị t·hương như vậy?".
Một cái trung niên đệ tử bị cản lại hơi mất kiên nhẫn, nhưng cảm giác được cảnh giới tu vi của Lê Tùng Vân cao hơn hắn rất nhiều liền thả xuống tính khí nói ra:
"sư huynh hẳn là vừa bế quan một đoạn thời gian đi?
Lam Vân Tông chúng ta là chính đạo tông môn, cùng ma đạo môn phái có rất nhiều thù oán.
Đệ tử của ma tông ma tính mãnh liệt, bình thường hay g·iết người đồ thành làm cho sinh linh đồ thán.
Bởi vậy những năm gần đây các môn phái trong chính đạo đều đang tăng mạnh áp lực t·ấn c·ông các ma đạo môn phái, phái ra rất nhiều đệ tử tiến hành vây quét tiêu diệt.
Không chỉ Lam Vân Tông chúng ta, Kim Khuyết tông, Ngọc Sơn tông, Bách Hoa cốc đều đang triển khai c·hiến t·ranh với ma tông, đem ma tông đánh cho liên tục bại lui.
Giống như Bách Hoa cốc đám nữ tu, bọn hắn ghét cay ghét đắng đám yêu nữ Hợp Hoan Tông, bởi vậy liền đè Hợp Hoan Tông đánh.
Ngọc Sơn Tông thì chán ghét Huyết Sát Tông động tí lại đồ thành diệt tộc để tinh luyện sát khí, bởi vậy đè Huyết Sát tông đánh.
Mà Lam Vân Tông chúng ta thì chán ghét Luyện thi tông lấy t·hi t·hể n·gười c·hết luyện thi, làm việc thương thiên hòa, bởi vậy đè Luyện Thi tông đánh.
Cách đây một tháng Vương Tuyết Uyên sư tỷ nhận nhiệm vụ ra ngoài tiễu trừ đệ tử của Luyện thi tông, bởi vì nàng quá xinh đẹp nên gây nên sự thèm muốn của đám đệ tử ma tông, bị bọn hắn nhắm tới.
Đối phương giở thủ đoạn âm hiểm đánh trọng thương phải chạy trối c·hết, sau đó nàng liền cầu cứu tông môn cùng sư phụ của nàng.
Sư phụ của nàng biết tin tức liền nổi giận đùng đùng chạy tới, nhưng sau đó không tìm được vị trí cụ thể của nàng cũng không biết nàng sống c·hết ra sao, bởi vậy nổi giận điên cuồng tìm kiếm đệ tử của Luyện thi tông chém g·iết đối phương.
Cái này vừa g·iết không ngờ lại g·iết nhầm đệ tử của một vị trưởng lão ma tông, sự việc liền lớn.
Đại lượng đệ tử Luyện thi tông bắt đầu xuất tông, chia thành từng nhóm nhỏ gia nhập vào các thành thị.
Chỉ cần nhìn thấy đệ tử của Lam Vân Tông chúng ta liền dùng đủ mọi thủ đoạn bẩn thỉu á·m s·át chúng ta.
Lam Vân Tông chúng ta làm sao có thể để yên như vậy, chúng ta cũng phái ra đại lượng đệ tử phản kích.
Hai bên cứ như vậy đánh tới đánh lui, c·hiến t·ranh bắt đầu thăng cấp.
Nếu lúc đó vị trưởng lão không phải g·iết nhầm đệ tử trưởng lão Luyện thi tông mà là đệ tử của tông chủ Luyện Thi tông, chỉ sợ lúc này chúng ta đã có một trận c·hiến t·ranh toàn diện cực kì ác liệt rồi".
Lê Tùng Vân nghe vậy đại khái hiểu ra vấn đề, người đệ tử kia lấy một hơi tiếp tục nói:
"có điều đánh ác như vậy thù càng kết càng sâu, chỉ sợ nếu không có gì bất ngờ xảy ra tương lai mấy năm hoặc mấy chục năm sau Lam Vân Tông chúng ta cùng Luyện thi tông sẽ có một trận c·hiến t·ranh toàn diện sống mái với nhau.
Bây giờ trong tông môn đại đa số nhiệm vụ đều là nhiệm vụ săn g·iết đệ tử Luyện thi tông, tông môn còn ra lệnh đệ tử Luyện khí kì hậu kì mỗi tháng ít nhất phải nhận nhiệm vụ săn g·iết đệ tử Luyện thi tông một lần.
Tình hình căng thẳng có thể thấy được lốm đốm a.
Cho nên bất kể là đan dược chữa thương, đan dược hồi phục linh lực, đan dược cứu mạng, phù lục cứu mạng, trận pháp bảo hộ, sát trận cái gì gì đó, tất cả đều sắp bị mua cháy hàng.
Đệ tử trong tông môn đều đã cảm nhận được khí tức của c·hiến t·ranh, bởi vậy tất cả mọi người đều đang đem điểm cống hiến đổi nhiều tài nguyên chiến lược nhất có thể.
Đại đa số đệ tử nhận nhiệm vụ chiến đấu có thể mang thương trở về đã là may mắn, gần đây không ít đệ tử thậm chí còn phơi thây hoang dã không thể trở về tông môn.
Chỉ có một số thiên tài chân chính của Lam Vân Tông chúng ta là có thể lông tóc không thương trở về mà thôi".
Lê Tùng Vân nghe vậy nhướng mày, trong ánh mắt có vô số tâm tình phức tạp đan xen.
Hắn chính là Luyện khí kì bát trọng, cũng tức Luyện khí kì hậu kì, như vậy tiếp theo hắn chỉ có thể nhận nhiệm vụ chiến đấu, ra tông tìm kiếm đệ tử Luyện thi tông để tiêu diệt.
Bản thân hắn cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu, đám đệ tử của ma tông xảo trá đa đoan, xem ra lần này nhiệm vụ cũng không dễ hoàn thành như vậy.
Hắn trong tay có không ít tài nguyên tu luyện, còn chưa kịp đem tất cả chuyển biến thành thực lực thì lại vướng vào những chuyện này, thật sự xui xẻo.
Có tranh đấu liền có tỉ lệ t·ử v·ong, cho dù tỉ lệ này nhỏ đến mấy cũng là có thể xảy ra, trong lòng hắn không vui nhưng không cách nào chối từ.
Có điều c·hiến t·ranh cũng không phải là không có chỗ tốt.
Trong lúc tranh đấu có thể đề cao năng lực tác chiến, rèn luyện tâm tính, nói không chừng còn có thể có được kì ngộ gì cũng nên.
Dù sao g·iết người phóng hỏa đai lưng vàng, chỉ cần ngươi g·iết được đối phương mà không phải bị đối phương g·iết c·hết, như vậy toàn bộ tài sản trên người đối phương liền thuộc về ngươi a.
Đệ tử Lam Vân Tông vội vàng đổi điểm cống hiến sư môn trong tay mình thành tài nguyên chiến lược, sợ ra ngoài làm nhiệm vụ b·ị t·hương không cứu chữa, vậy đám đệ tử ma tông sẽ không sao?
Bọn hắn đương nhiên cũng sợ, bởi vậy trong Túi trữ vật của mỗi người lúc này đều đang căng phồng.
Đi ra làm một phiếu, đánh thắng một đêm chợt giàu, đánh không thắng liền về với cát bụi.
Lê Tùng Vân hít sâu một hơi nói:
"đa tạ sư đệ giải thích".
"không có gì, sư huynh quá khách khí rồi".
Lê Tùng Vân đem Đông Phương Diễm Nhi dẫn tới trước quầy nhận nhiệm vụ, rất nhanh hắn liền tìm được một cái nhiệm vụ thu hoạch linh mễ ở trong tông môn cho nàng.
Dù sao Luyện khí kì sơ kì thật sự quá yếu, linh lực của bọn hắn chỉ có thể phụ gia v·ũ k·hí, còn chưa thể xuất thể t·ấn c·ông từ xa, bởi vậy cho dù đưa ra chiến trường cũng không có quá nhiều tác dụng.
Trong tông môn cũng có nhiều việc vặt cần người làm, những nhiệm vụ này vừa vặn thích hợp các nàng.
Quản lí nhiệm vụ là một vị Luyện khí kì đệ tử tên là Dương Bách.
Trải qua một phen dò hỏi, Lê Tùng Vân biết được nhiệm vụ săn g·iết đệ tử Luyện thi tông có hai kiểu.
Một kiểu chính là đi tới cứ điểm ở các thành của tông môn, nghe theo mệnh lệnh của các vị đội trưởng ở chỗ đó, triển khai từng đợt chiến dịch công kích.
Mỗi đợt chiến dịch như thế kéo dài thời gian không dài, thậm chí có thể cực nhanh, mục tiêu là phải g·iết được ít nhất một vị đệ tử của Luyện thi tông, đoạt được lệnh bài thân phận trên người bọn hắn làm vật chứng minh.
Loại nhiệm vụ này không chỉ ban thưởng điểm cống hiến tông môn còn có linh thạch thưởng thêm, phần thưởng phong phú.
Có điều trước khi chiến dịch kết thúc không thể tùy ý rời đội, lại phải nghe lệnh người khác, cái này khiến Lê Tùng Vân không thích một chút nào.
Đầu tiên triển khai chiến dịch cần tình báo, phải biết địch nhân là ai, ở đâu, cảnh giới gì mới có thể chế định kế hoạch t·ấn c·ông.
Nếu tình báo sai lầm, như vậy rất dễ rơi vào bẫy đối phương.
Sau đó là năng lực lãnh đạo của đội trưởng, nếu như gặp phải đội trưởng đầu óc thông minh tinh thông điều binh khiển tướng mà nói, cái này có thể nhẹ nhõm hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng nếu gặp phải loại đội trưởng đầu óc toàn cơ bắp, không biết cách phối hợp đồng đội cùng tổ chức chiến thuật, là một cái hố hàng, như vậy rất có thể cả đội sẽ bị hắn hố c·hết, phơi thây hoang dã.
Bởi vậy loại nhiệm vụ này vừa nghe Lê Tùng Vân liền đem nó loại bỏ khỏi lựa chọn của mình.
Một loại khác là nhiệm vụ độc hành hiệp.
Không cần biết ngươi làm gì, chỉ cần xuất tông tìm kiếm một tên đệ tử Luyện thi tông bất kì, g·iết hắn lấy được lệnh bài thân phận mang về nạp cho tông môn xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Loại nhiệm vụ này lại chỉ ban thưởng cống hiến tông môn, không có quá nhiều thưởng thêm.
Xem trọng vẫn là danh ngạch hoàn thành nhiệm vụ hàng tháng của Ngoại môn đệ tử.
Lê Tùng Vân không nói hai lời, lập tức quyết định nhận loại nhiệm vụ này.
Hắn không muốn đặt cược may mắn của mình với mấy vị đội trưởng kia, cho nên chỉ có thể làm độc hành hiệp.
Nghĩ tới đây hắn chợt phát hiện ra điểm thú vị.
Tông môn cũng không cấm đệ tử tự mình tổ đội làm nhiệm vụ a.
Nếu như gặp phải người đáng tin, thực lực mạnh mẽ, như vậy cường cường liên hợp giúp đỡ nhau hoàn thành nhiệm vụ cũng không phải là không được.
Cho nên trong nhiệm vụ tông môn còn có nhiều chỗ co giãn, có không gian thao tác.
Đáng tiếc hắn mới nhập tông, cũng chưa quen biết ai, cho nên cuối cùng vẫn là trở về với độc hành hiệp.
Chợt Lê Tùng Vân phát hiện một cái điểm lí thú nữa.
Lúc nãy hắn nghe cái gì?
Con mụ đáng ghét Vương Tuyết Uyên kia bị đệ tử của Luyện thi tông t·ruy s·át, sống c·hết chưa rõ?
Ha ha ha, Luyện thi tông, làm tốt lắm.