Chương 16: lão gia gia Lv7
Có kinh nghiệm cùng giáo huấn hôm trước, ngày hôm sau Lê Tùng Vân liền trong lòng có sợ hãi, bởi vậy hắn quyết định dừng tu luyện sớm một chút, không cần bóp chặt thời gian hấp thu tử khí đông lai tối đa.
Bởi vậy hắn chỉ có thể gia tốc ba tiếng tu luyện, nhưng cái này đã khiến Lê Tùng Vân cảm giác rất ổn.
Cứ như vậy tu luyện mấy ngày, cảnh giới của Lê Tùng Vân theo Luyện khí kì bát trọng sơ kì đã tăng trở lại trung kì, hiển nhiên là công lao của Tử hà thần công cùng đan dược phụ trợ.
Mà hắn mỗi ngày tu luyện Tử hà thần công càng thuần thục, nằm chặt thời gian càng lúc càng tinh tế, có thể đạt tới gần vô hạn bốn giờ gia tốc.
Cảm giác bản thân tu luyện đã có chút ổn, Lê Tùng Vân liền không tiếp tục tu luyện nữa.
Thân là một cái lão gia gia, hắn cần gánh lên trách nhiệm vì khí vận chi tử của mình giải đáp nghi hoặc, cung cấp tình báo.
Cái gì thiên tài địa bảo hiểm gặp a, cái gì bí cảnh tuyệt địa a, tất cả những thứ này đều phải hiểu rõ ràng.
Thậm chí cả lịch sử, văn hóa, thiên địa diễn biến tất cả đều có ở trong này.
Chẳng qua chỉ là xem ngươi có đọc hiểu được hay không mà thôi.
Đám khí vận chi tử tuổi đời còn nhỏ, bọn hắn dùng hết thời gian cho việc tu luyện, cho nên đối với rất nhiều sự vật không hiểu là bình thường.
Khí vận chi tử có thể hai mắt tối thui, nhưng lão gia gia hai mắt nhất định phải sáng, nếu không làm sao thể hiện ra giá trị của lão gia gia đây.
Bởi vậy Lê Tùng Vân lập tức hướng về Tàng thư các đi tới, sau đó sử dụng một ngày đọc miễn phí ở tầng một của mình.
Tàng thư các tầng một chứa một số lượng cực lớn thư tịch.
Tài liệu luyện đan luyện khí đồ giải, thiên văn địa lí, chuyện lạ đó đây, thậm chí công pháp cảm ngộ, một số bí pháp quái dị cũng có thể bắt gặp ở chỗ này.
Tầng một của tàng thư các rộng bằng mấy cái sân bóng, số lượng sách nhiều không đếm xuể, tất cả đều được đặt ngay ngắn trên giá sách.
Lê Tùng Vân nhìn cảnh này hít sâu một hơi, công trình lớn a.
Cứ như vậy hắn bắt đầu lật từng quyển sách, nhanh chóng xem qua, đem tất cả ghi nhớ.
Năng lực đã gặp qua là không quên được lúc này bị hắn phát huy ra tối đa sức mạnh, chỉ một lát Lê Tùng Vân liền cảm giác đầu mình bắt đầu nóng lên, nhưng hắn không hề dừng lại.
Đến tận cuối ngày, Lê Tùng Vân lúc này mới xoa xoa đầu não bị đại lượng kiến thức làm cho xây xẩm mặt mày đi ra Tàng thư các, lắc lư lảo đảo đi về phòng của mình.
Hắn mệt mỏi thành chó nằm bệt xuống giường, hai mắt nhắm nghiền, trong đầu đang nhanh chóng đem những kiến thức vừa ghi nhớ sắp xếp lại theo từng trương mục riêng để dễ dàng hơn trong việc tìm đọc trí nhớ của mình.
Làm xong tất cả hắn mới dám thở phào một hơi chìm vào giấc ngủ.
Mà truyền công trưởng lão Tàng thư các nhìn thấy hắn rời đi ánh mắt cũng lộ ra một tia tinh mang, trong đó lộ ra vẻ thưởng thức.
Biểu hiện quái lạ của Lê Tùng Vân hiển nhiên không cách nào qua mắt được hắn.
"đã gặp qua là không quên được sao? Quả nhiên không đơn giản.
Có điều năng lực này ở tu tiên giới cũng không quá hiếm lạ, tu luyện tới Kim Đan kì tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ sinh động, rất nhiều người cũng đã có thể làm được đến mức này.
Xem ra Đông Phương Diễm Nhi tuyên bố là thật, người này là hộ đạo giả của nàng, lấy nàng làm trung tâm phát triển".
Nghĩ đến đây truyền công trưởng lão cũng không quan tâm nữa, thiên tài hắn thấy nhiều, các loại năng lực cổ quái không ít, không có gì hiếm lạ.
Ngày hôm sau Lê Tùng Vân liền ngoan ngoãn giao một viên linh thạch, tiếp tục sự nghiệp vĩ đại của mình.
Hắn muốn đem toàn bộ tầng một của Tàng thư các ghi nhớ vào kí ức của mình, trở thành di động Tàng thư các.
Đối với người khác mà nói, tầng một Tàng thư các chính là nơi mà bọn hắn chỉ đến lúc cần tra tìm tư liệu mà bọn hắn hứng thú.
Hoặc có rảnh rỗi thì đến đây đọc một vài thư tịch tăng lên hiểu biết, cũng không có gì qua đặc thù.
Nhưng đối với Lê Tùng Vân mà nói đây chính là một bảo tàng vô giá.
Lam Vân tông là Càn châu đệ nhất tông, để có được một số lượng thư tịch khổng lồ ở tầng một như vậy bọn hắn phải tích lũy bao nhiêu năm?
Đây là tụ tập biết bao nhiêu công sức tâm huyết của mọi người a.
Đừng nói một cái Lam Vân Tông, cho dù tất cả tông môn ở Càn Châu cho phép hắn vào đọc tầng một tàng thư các mà phải tốn hao thời gian mấy năm để hoàn thành hắn cũng nguyện ý.
Đáng tiếc đây chỉ là mong muốn đơn phương mà thôi.
Dù sao Lê Tùng Vân cũng cảm giác may mắn, bởi vì số lượng thư tịch của Lam Vân Tông quá nhiều, không hổ là Càn châu đệ nhất tông.
Ở rất nhiều trường hợp, tri thức là vô giá, mà hắn chính đang điên cuồng hấp thu những tri thức này, làm một cái hợp cách lão gia gia.
Một ngày lại một ngày, thời gian trôi qua rất nhanh.
Lê Tùng Vân từ trong Tàng thư các đi ra, lúc này khí chất trên người hắn cũng có chút biến đổi.
Trong ánh mắt của hắn lấp lóe trí tuệ quang mang, hiển nhiên hắn ở Tàng thư các tầng một đạt được lợi ích to lớn.
"tính toán, từ lúc nhập môn cũng đã được gần một tháng.
Ngoại môn đệ tử mỗi tháng ít nhất cần phải hoàn thành một cái nhiệm vụ, xem ra ta cũng nên hành động.
Không biết Diễm Nhi gần đây tu luyện thế nào, ta cho nàng động lực đã đầy đủ, hi vọng nàng có cố gắng".
Nghĩ nghĩ Lê Tùng Vân liền đi tới Kiếm phong, rất nhanh liền tìm được Đông Phương Diễm Nhi.
Vừa nhìn thấy Lê Tùng Vân, Đông Phương Diễm Nhi hai mắt tỏa sáng:
"Vân gia gia, ngươi cuối cùng cũng đến tìm ta a, ta còn tưởng ngươi đem ta quên rồi đây".
Lê Tùng Vân nghe vậy mỉm cười, nhẹ nhàng xoa đầu nàng một cái nói ra:
"ta sao có thể quên ngươi được chứ, chẳng qua ta cũng có việc quan trọng cần làm mà thôi.
Ngươi tu luyện thế nào?".
Đông Phương Diễm Nhi giống như là đang chờ đợi hắn hỏi ra câu này, cái đầu nhỏ lập tức vểnh lên đến, lộ ra thần sắc kiêu ngạo:
"Vân gia gia, ta tu luyện cực kì chăm chỉ.
Ta đã là Luyện khí kì nhị trọng đỉnh phong, chẳng mấy chốc liền có thể đột phá Luyện khí kì tam trọng".
Lê Tùng Vân nghe vậy ngạc nhiên, nhanh như vậy?
Đông Phương Diễm Nhi trước lúc gia nhập Lam Vân Tông đã là Luyện khí kì nhất trọng đỉnh phong, sau khi gia nhập có đại lượng tài nguyên cùng điều kiện tu luyện cung ứng, dễ dàng đột phá nhị trọng cũng là bình thường.
Lại thêm một tháng cần cù, nàng đạt tới Luyện khí kì nhị trọng đỉnh cũng có thể hiểu.
Có điều thiên phú tu luyện tốt thật sự là làm cho hắn hâm mộ c·hết a.
Năm đó hắn thuần tùy tu luyện chay, muốn nâng lên một cái tiểu cảnh giới liền muốn tốn sáu năm bảy năm.
Đơn vị đều tính bằng năm, mà nàng chỉ mất chưa tới một tháng a.
Quả nhiên không hổ là khí vận chi nữ.
Ánh mắt hắn nhìn qua Đông Phương Diễm Nhi, lúc này Đông Phương Diễm Nhi đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn hắn, trong lòng Lê Tùng Vân liền có chỗ hiểu ra.
Đối với bất kì người nào mà nói, sau khi cố gắng làm một việc nào đó nhận được sự cổ vũ đùng nhận đồng, khen ngợi của tất cả mọi người đều có thể khiến cho người đó cảm giác cực kì vui sướng cùng thành tựu.
Nhất là những thiếu niên kia, loại tâm lí này sẽ càng so người khác càng nồng đậm.
Làm một cái lão gia gia, chiếu cố cảm xúc của khí vận chi nữ của mình là một việc cực kì quan trọng.
Phải biết tu tiên giới có một thứ cực kì nguy hiểm chính là tâm ma.
Chỉ cần tu tiên giả tâm ý không thông, như vậy sẽ để lại tâm kết trong lòng, sau đó lúc đột phá hoặc tích lũy uất ức lâu ngày có thể hình thành tâm ma, làm loạn tâm thần.
Nhẹ thì trọng thương tu vi giảm sút, nặng thì m·ất m·ạng.
Cho nên một cái lão gia gia tốt liền phải để cho đám tâm ma kia không có bất kì cơ hội nào sinh ra ở trong khí vận chi nữ của mình.
Lão gia gia tự thân tu dưỡng +1, lão gia gia Lv7.
Lê Tùng Vân nhẹ nhàng xoa đầu nàng một cái khen ngợi:
"không tệ, ngươi làm rất tốt".
Đông Phương Diễm Nhi hai mắt híp thành nguyệt nha, vô cùng hưởng thụ Vân gia gia tán thưởng.
"có điều đám đồng môn đệ tử của ngươi lúc nhập tông đã là Luyện khí kì tam trọng, trải qua một tháng nói không chừng có người đã Luyện khí kì tứ trọng.
Ngươi muốn ở trong môn xuất đầu lộ diện trước hết cần phải đem đám này siêu việt mới được".
Đông Phương Diễm Nhi mãnh liệt gật đầu một cái, chiến ý tràn đầy:
"Vân gia gia ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ nhanh chóng vượt qua bọn hắn".
Lê Tùng Vân nghe vậy gật đầu, có chiến ý liền tốt.
"chúng ta bây giờ đều là Ngoại môn đệ tử, mỗi tháng đều cần phải làm ít nhất một cái nhiệm vụ tông môn.
Ta cũng chưa làm nhiệm vụ, chúng ta hôm nay cùng nhau đi nhận nhiệm vụ đi".