Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 14: một cái mỉm cười vũ mị cả đời ớn lạnh




Chương 14: một cái mỉm cười vũ mị, cả đời ớn lạnh

Canh giữ ở Tàng thư các là một vị Trúc cơ kì trưởng lão, bên trong Tàng thư các có rất nhiều trận pháp cấm chế, cho dù là Kim Đan kì đến đây cũng không thể đem công pháp võ kĩ trong Tàng thư các trộm ra một cách dễ dàng được.

Phải biết Kim Đan kì chính là lực lượng đỉnh tiêm của Lam Vân Tông, ở Càn châu đã rất hiếm gặp.

Cho dù có Kim Đan kì tu sĩ chạy tới đây trộm công pháp bọn hắn cũng sẽ bị phát hiện một cách nhanh chóng, sau đó bị trận pháp vây g·iết tại chỗ.

Cho nên trông coi Tàng thư các tu sĩ không cần cảnh giới quá cao, như vậy sẽ là một loại lãng phí.

Lê Tùng Vân cùng Đông Phương Diễm Nhi đi tới bái chào, trưởng lão canh giữ Tàng thư các vừa nhìn thấy Đông Phương Diễm Nhi liền nói:

"ngươi chính là tân tấn đệ tử có thiên phú tu luyện thượng phẩm thượng giai kia đúng không?

Có muốn lão phu đề cử cho ngươi một chút không?".

Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy nhìn về phía Lê Tùng Vân, Lê Tùng Vân thì mừng rỡ nói ra:

"được vậy thì còn gì bằng, xin trưởng lão chỉ điểm".

Vị trưởng lão này nghe vậy vuốt râu nói ra:

"công pháp Luyện khí kì của tông môn chúng ta rất nhiều, nhưng đại đa số đều chỉ có luyện khí thiên, không có phần tiếp theo.

Cho dù có trúc cơ thiên cũng không có Kim Đan thiên, tu luyện đến hậu kì lại phải chuyển đổi công pháp, hết sức mất công, bản thân công pháp đó cũng chưa chắc có gì nổi bật hơn người.

Ở Lam Vân Tông chúng ta đặt cơ sở có ba môn công pháp được mọi người yêu thích tin dùng nhất, một chính là Luyện khí quyết, một là Tụ nguyên quyết, cuối cùng chính là Tử hà thần công".

Lê Tùng Vân nghe đến đây sững sờ, Luyện khí quyết?

Cái này không phải là công pháp hắn đang dùng sao?

Lam Vân Tông vậy mà vẫn tin dùng công pháp này, đám đệ tử cũng đánh giá cao không hạ?

Giống như nhìn ra nghi ngờ trong lòng Lê Tùng Vân, trưởng lão Tàng thư các cười giải thích:

"Luyện khí quyết công bình công chính, là một bộ công pháp duy nhất trên thế giới này có thể tu luyện đến tận cảnh giới cực kì sâu xa vẫn không mất tác dụng, hiển nhiên đổi một lần dùng cả đời.

Các ngươi cần phải biết, mỗi lần đổi công pháp đều tốn điểm tích lũy tông môn hoặc phải lập công mới có cơ hội đổi công pháp.

Nhưng một khi chọn Luyện khí quyết thì hoàn toàn không có vấn đề này, cực kì tiết kiệm tài nguyên.

Cho nên những đệ tử có thân gia không quá phong phú đều ưa thích nó, số lượng người tu luyện nhiều, lưu lại kiến giải nhiều.



Luyện khí quyết đã bị phân tích rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn được nữa, cho nên cực dễ tu luyện.

Lại nói Tụ nguyên quyết, công pháp này lại được các thiên tài trong tông môn yêu thích.

Tụ nguyên quyết có lộ tuyến vận hành phức tạp, bởi vậy chu thiên tuần hoàn dài hơn công pháp khác rất nhiều, nếu không có các loại tài nguyên phụ trợ như vậy tiến độ sẽ rất chậm.

Nhưng nếu có tài nguyên phụ trợ, tốc độ không hề thua kém người khác, sẽ không bị thiệt thòi ở chỗ này.

Mà Tụ nguyên quyết luyện ra linh lực có chất lượng hơn xa những loại công pháp khác, nếu như muốn đồng giai vô địch vượt cấp khiêu chiến, như vậy Tụ Nguyên quyết là lựa chọn hàng đầu.

Đồng thời Tụ nguyên quyết cũng có nguyên bộ truyền thừa, có thể tu đến cảnh giới cực kì sâu".

Đông Phương Diễm Nhi nghe đến đây ánh mắt sáng lên, nàng cảm giác môn công pháp này rất thích hợp nàng.

Nàng theo đuổi chính là thực lực cực đoan, bản thân nàng lại cũng không nghèo, trong tay tài nguyên đầy đủ, vừa vặn đáp ứng hết nhu cầu của công pháp này.

Trưởng lão tiếp tục nói:

"cuối cùng chính là Tử hà thần công.

Môn công pháp này có thể ở lúc mặt trời mọc hấp thu tử khí đông lai, tử khí đông lai có thể gia tốc tu luyện, gia tốc vận hành chân khí.

Chân khí của tử hà thần công hùng mạnh, tốc độ vận hành lại nhanh, bình thường thích hợp tiên hạ thủ vi cường, trong lúc chiến đấu thường chiếm rất nhiều ưu thế.

Nếu như phối hợp với các chiến pháp liên quan tới tốc độ như vậy càng tuyệt phối.

Tu luyện công pháp này tương đương với mỗi ngày nhiều ra bốn tiếng tu luyện, đối với những người gấp gáp đột phá có ích không nhỏ".

Nói xong hắn nhìn về phía Lê Tùng Vân, như có ý riêng.

Hắn tiếp tục nói:

"có điều công pháp này có một tệ nạn, đó chính là quá độ hấp thu.

Tử khí đông lai chỉ có một số thời khắc cố định, nếu như vượt qua liền sẽ vô tình dung nhập một tia Thái dương chi hỏa vào trong người, bị Thái Dương chi hỏa h·ành h·ạ khiến cho cả người nóng rực đau đớn tột cùng, phải nghỉ ngơi nửa ngày một ngày mới có thể trở lại bình thường được.

Cho nên trong lúc tu luyện không thể tham lam, phải nắm chặt mức độ.

Có điều cũng không cần quá lo lắng, môn công pháp này cũng có hàng loạt tiền bối để lại cảm ngộ cùng giải thích, rất dễ dàng học được cùng nắm giữ cường độ".



Lê Tùng Vân nghe vậy liền hiểu trưởng lão đã chọn xong công pháp tốt nhất cho bọn họ, bởi vậy không chần chừ nữa, quyết định nói:

"như vậy liền chọn Tử hà thần công cùng Tụ nguyên quyết đi".

Trưởng lão Tàng thư các nghe vậy vui vẻ, ánh mắt thưởng thức:

"lựa chọn thông minh".

Hắn đem hai phần công pháp chép tay đưa cho hai người nói:

"học thuộc, một tuần trả lại, hư hao phải đền.

Luyện khí kì công pháp không quá quan trọng nên có bản sao chép.

Lên đến Trúc cơ kì các ngươi nếu đổi công pháp sẽ được ngọc giản truyền công của bản môn trực tiếp đem công pháp ghi tạc vào trí nhớ, cho dù ở bên ngoài vẫn lạc cũng sẽ không làm lộ công pháp bản môn.

Cho nên đại đa số công pháp trong Tàng thư các đều chỉ có luyện khí thiên mà thôi, ha ha ha.

A đúng, tầng một Tàng thư các có rất nhiều loại kì văn dị sử, cũng có một số bất ngờ nho nhỏ của đệ tử tông ta tự mình ghi chép để lại.

Mỗi tháng các ngươi có một ngày miễn phí xem xét, nếu như vượt quá mỗi ngày giao nộp một viên linh thạch hạ phẩm là được.

Được rồi, tiếp theo chính là lựa chọn chiến pháp.

Đông Phương Diễm Nhi, ngươi hẳn là lựa chọn kiếm pháp chứ?".

Đông Phương Diễm Nhi lập tức gật đầu, trưởng lão đưa cho nàng hai quyển sách nói:

"Ngọc nữ kiếm pháp, quy củ như cũ.

Ta phụ đưa một bản cơ sở kiếm pháp, cái này ngươi tùy tiện xem bao lâu cũng được, không cần trả lại".

"đa tạ trưởng lão".

Lê Tùng Vân lúc này chợt lâm vào khó xử.

Hắn lúc này không biết mình nên sử dụng binh khí gì.

Bởi vì tuổi hắn đã lớn, không thể cùng đám thanh niên so mãng, so khí lực, bởi vậy chắc chắn không thể luyện quyền.

Bộ xương già này của hắn nếu cận thân chiến đấu bị đám thanh niên sức trâu đánh một quyền chỉ sợ phải gãy mấy cây xương sườn, hắn chịu không nổi.

Tu sĩ càng trẻ tu luyện càng nhanh, càng già càng mạnh, như vậy ưu thế của hắn là ở cảnh giới cùng linh lực.



Lấy cảnh giới cùng linh lực đè người mới là loại chiến pháp hắn nên dùng.

Với lại bản thân hắn tu luyện công pháp là Tử hà thần công, trưởng lão nói phối hợp với các loại chiến pháp lấy thiên về tốc độ, xuất kì bất ý, tiên hạ thủ vi cường có thể khắc địch chế thắng, phát huy ra ưu thế của cả công pháp cùng chiến pháp.

Như vậy chọn v·ũ k·hí gì?

Kiếm? Không chơi nổi.

Đao, tương tự.

Chùy, đại đao, câu liêm búa? Ha ha, đi qua một bên.

Cung? Cũng có thể suy nghĩ.

Cung có thể phát huy ra ưu thế cảnh giới cùng linh lực, nhưng kéo cung cũng cần sức mạnh cơ bắp nhất định a.

Tạm thời chưa chơi nổi.

Lê Tùng Vân nhíu mày, một số câu nói kinh điển về các loại võ công trong đầu hắn hiện ra.

Thiên hạ võ công, vô kiên bất tồi, duy khoái bất phá.

Lấy điểm phá diện.

Một bộ hình ảnh trong đầu hắn nhanh chóng hiện ra.

Một cái lão thái giám, trên tay cầm tú hoa châm, khuôn mặt già cỗi lỗ chân lông nở rộng bôi đầy các loại phấn son rẻ tiền, nhưng thân pháp của hắn lại như quỷ mị di chuyển nhanh như chớp ở giữa thiên quân vạn mã.

Một cái vung lên liền có hàng loạt người ngã xuống, giữa mi tâm bọn hắn chỉ hiện lên một điểm đỏ máu cực kì nhỏ bé, gương mặt có sợ hãi có không cam lòng, nhưng đều là oan hồn dưới châm của vị công công khủng bố này.

Hắn không đao to búa lớn, không bá khí ầm ầm, không cần trời sinh thần lực, nhưng hắn cực độ mạnh mẽ, như là quỷ mị gặt hái sinh mệnh, không ai có thể ngăn cản.

Chỉ cần một bộ tú hoa châm, công pháp cùng một cái thân pháp siêu quần bạt tụy.

Sau đó hắn dùng gương mặt với lỗ chân lông to đùng thoa các loại phấn son rẻ tiền xanh xanh đỏ đỏ quay đầu lại, đối với Lê Tùng Vân mỉm cười một cái tràn đầy vũ mị.

Ọe.

Lê Tùng Vân cả người đều nổi da gà, hắn không dám tiếp tục tưởng tượng xuống tiếp nữa.

Hắn đối với trưởng lão Tàng thư các hô:

"ta muốn dùng phi đao".